Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 787: Hóa ra Cục Bộ Địa Khu thực sự có tuyết (2)

Hắn lặng yên một không tiếng động đi đến bên cạnh, lặng lẽ cất vào.
Lúc này hình như Trần Thư nghĩ đến điều gì đó, trên mặt hiện lên một nụ cười bỉ ổi, còn trực tiếp lớn tiếng nói:
- Dự báo thời tiết quả nhiên không sai, hóa ra Cục Bộ Địa Khu thật sự có tuyết!
Dứt lời hắn liền nuốt Truyền Tống Dược Tề vào, rời khỏi nơi này.
Rầm rầm!
Trong khoảnh khắc có một quang trụ màu trắng đánh tới, trực tiếp đánh về phía vị trí của Trần Thư nhưng lại đánh vào khoảng không.
Mà những người còn lại cũng giật mình, hình như chưa kịp phản ứng.
Nhưng một giây sau, cuối cùng cũng có người hiểu ra, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía bờ mông lão đại.
Cục Bộ Địa Khu thật sự có máu…
- Ngươi phải chết! Phải chết!
Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư nắm chặt hai bàn tay, trong lòng phẫn nộ đến mức muốn nổ tung.
Nếu không phải tố chất cơ thể hắn ta quá mạnh mẽ thì thực sự có thể sẽ phải chết tại chỗ…

- Di tích…
Trần Thư sờ cằm, trong mắt có vẻ suy tư.
Hắn đối với việc nắm giữ vật liệu học vượt xa những người đồng lứa với mình nên tự nhiên có thể biết được một ít vật liệu trân quý là đến từ di tích.
Không có ai biết về sự tồn tại của di tích nhưng chỉ có không gian từ cấp ác mộng trở lên mới có thể xuất hiện.
Bên trong sẽ xuất hiện đủ loại bảo vật quý giá, nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều thuộc về một ngàn năm trước.
Nhà khoa học suy đoán, có khả năng Dị Không Gian ngàn năm trước đã trải qua một trận biến cố đến một cuộc thanh tẩy lớn, giống như việc khủng long tuyệt chủng trên Lam Tinh vậy.
Nếu một ngàn năm trước Dị Không Gian phủ xuống thì mức độ nguy hiểm của nó sẽ không thể tưởng tượng được, có lẽ một Dị Không Gian cấp ác mộng cũng đủ để hủy diệt Lam Tinh…
Đúng lúc Trần Thư đang suy nghĩ thì một âm thanh truyền đến.
- Ô ô…
Chỉ thấy Thỏ Không Gian đung đưa vành tai lớn, cọ cọ vào tay Trần Thư, dáng vẻ như đang tranh công.
- Bà mẹ nó, ngươi thu cà rốt lại trước đi…
Trần Thư nhảy lùi ra sau theo bản năng, đừng nói người trong cuộc, ngay cả bản thân là người ngoài cuộc đứng xem thì hắn cũng vẫn để lại bóng ma tâm lý.
Con thỏ này thật sự quá âm hiểm!
Thỏ Không Gian thành thật cất cà rốt vào.
Đôi mắt nó vô tội nhìn về phía Trần Thư giống như đang nói:
- Không phải ngươi để ta dùng tuyệt kỹ sao?
- Làm… rất tốt…
Trần Thư mở miệng nói rồi sờ lên đầu Thỏ Không Gian, tỏ vẻ cổ vũ.
Đối với Hoàng Kim Cấp Ngự Thú Sư kia mà nói thì tuyệt đối là còn khó chịu hơn so với giết chết hắn ta…
【 Nhận được phần thưởng: Nguyên Tố Thú thuộc tính Hỏa cộng thêm 3% + Bạo Tạc Dược Tề phiên bản nâng cấp.
Lúc này hệ thống cũng đã hoàn thành quyết định.
Trần Thư chẳng những có được tình báo của di tích mà còn thuận lợi lấy được hai túi chiến lợi phẩm, tất nhiên là hoàn thành lựa chọn của hệ thống.
- Tìm cơ hội đi vào di tích, lấy hết toàn bộ bảo vật!
Trần Thư cười khà khà, trong tay xuất hiện một bình Dược Tề màu xám bạc.
Hắn tự nói một câu:
- Nếu thật sự không lấy được thì mẹ nó ta trực tiếp cho nổ di tích! Đến lúc đó vừa khéo tận diệt!
- Bốn tiểu đội đều là vị trí phía đông…
Trần Thư cầm một thiết bị truyền tin, phía trên hiện phương hướng của năm điểm vàng.
Đúng là hắn từ trong tay người nước Anh Hoa Quốc trộm thiết bị truyền tin đi, muốn thành công lẻn vào di tích, khẳng định là chỉ có thể dựa vào đối phương tìm đến.
- Ha ha ~
Khóe miệng Trần Thư có nụ cười, ngồi trên Slime, tiến đến phương hướng khác của bốn tiểu đội Anh Hoa Quốc.
Mà lúc này, tiểu đội Anh Hoa Quốc bị Trần Thư tập kích.
Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp nằm trên người Khế Ước Linh, bị một phần lớn băng bao vây, bắp thịt trên khuôn mặt thỉnh thoảng run rẩy một chút.
- Đại nhân, chúng ta làm gì bây giờ?
- Tụ họp cùng những người khác!
Vẻ mặt nam tử bình thản, trong mắt vẫn có lửa giận.
Hắn thuận tay sờ lên thiết bị truyền tin bên cạnh, nhưng sờ vào khoảng không.
- Hả?
Trong lòng hắn ta cả kinh, thầm nghĩ:
- Không lẽ bị cái tên biến thái kia cầm đi rồi?
- Đại nhân, Tiểu Lâm Quân bọn hắn còn chưa trở về…
Lúc này, một tên tùy tùng nhích lại gần, mở miệng nói:
- Đoán chừng là mất rồi!
Nam tử không bất ngờ, người ngay cả hắn ta cũng dám đánh lén, sao lại là người thường?
- Không cần nhặt xác cho bọn họ, đi thẳng đến phía đông!
Dứt lời, một đoàn người trực tiếp rời khỏi đây, trên mặt tuyết chỉ để lại một chút đỏ…
Thời gian thoáng cái đã qua năm này.
Tâm tình Trần Thư vui vẻ, nấu đồ ăn ngay trên đỉnh đầu Slime.
Bây giờ hắn cách đội ngũ Anh Hoa Quốc gần nhất đã không còn xa, e rằng khoảng thời gian ba ngày là có thể gặp.
Đang lúc hắn và Khế Ước Linh thưởng thức mỹ thực, phía trước xuất hiện năm con Khế Ước Linh.
- Hử?
Vẻ mặt Trần Thư khẽ giật mình, trong tay cầm Dược Tề Truyền Tống, tùy thời đều chuẩn bị chuồn đi.
Nhưng khi hắn thấy bóng người trên lưng Khế Ước Linh ở phía trước, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
- Tội phạm ca, là ta!
Một tên nam tử khoát tay áo, đã sớm nhận ra Slime.
Chính là Lê Trạch lúc trước được Trần Thư cứu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận