Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1385: Đi đến Tinh Không di tích

Ngay ở cổng học phủ, Liễu Phong đang cầm điện thoại chơi thì bị giật nảy mình, trực tiếp lườm Trần Thư.
- Không có cách nào, kỹ năng đã như vậy rồi…
Trần Thư nhún vai, bây giờ đã có Không Gian Bí Lực, ngược lại bớt đi không ít thời gian cho hắn.
- Đi thôi!
Triệu Phong triệu hoán ra một Băng Lam Đại Điểu dài mười mét, lập tức nhảy lên đứng vững trên lưng chim.
Trần Thư theo sát phía sau, không lựa chọn triệu hoán ra Slime của mình.
Tốc độ tiến lên của hắn chắc chắn không thể so được với Liễu Phong, Vương Cấp và Bạch Ngân Cấp vẫn cách biệt một đất một trời.
Dường như Trần Thư nghĩ ra gì đó, hỏi:
- Lão sư, ta nhớ lần trước chúng ta hành động đơn độc, hay là phá hủy được phân bộ của Cứu Thế Giáo Hội nhỉ?
- Hình như là…
Con ngươi Liễu Phong đảo một vòng, nói:
- Lúc ấy hành động cùng tiểu tử ngươi, ta suýt chút nữa mất cả mạng.
- Ai ngờ lại gặp một đại chủ giáo chứ…
Trần Thư nhún vai, không khỏi nghĩ đến Vũ xui xẻo, cũng không biết hiện giờ hắn ta sống thế nào…
- Được rồi, ngồi vững vào!
Theo tiếng hí của Băng Điểu, thầy trò hai người bước vào cuộc hành trình đến một đất nước khác…

- Thông tin về di tích ta đã gửi vào điện thoại ngươi rồi, ngươi có thể tự xem.
Liễu Phong đứng trên đầu chim, trong mắt hiện vẻ suy tư.
Lần hành động di tích này hy vọng sẽ không có biến cố nào xảy ra.
Cho dù là hắn ta đã thành Vương Cấp Ngự Thú Sư nhưng cùng hành động với Trần Thư vẫn thấy không có cảm giác an toàn…
- Vâng.
Trần Thư gật đầu, bắt đầu cẩn thận xem tin tức về di tích.
Tinh Không di tích: Nằm trong Dị Không Gian cấp ác mộng Cực Quang Băng Sơn ở cực bắc, đây là một trong những di tích có tính thăm dò lặp đi lặp lại hiếm thấy trên thế giới.
Đến bây giờ đã mở ra năm lần nhưng vẫn không có Ngự Thú Sư nào thông qua cửa ái cuối cùng.
Trong đủ chủ yếu ban thưởng lực lượng tinh thần…
Trần Thư chầm chậm ghi nhớ vào đầu, trong mắt dần hiện lên vẻ tham lam.
Cho dù là di tích trong Băng Hỏa Sâm Lâm hay là Hỏa Diễm Di Tích ở nước ngoài cũng đều khiến hắn đạt được những phần thưởng có giá trị.
Đến ban đêm.
Băng Điểu vẫn bay trên không trung, tốc độ cực nhanh bay về nơi cần đến.
Vùng cực bắc là vùng đất không biên giới, nhưng bởi vì Tinh Không di tích nên được bốn đại quốc thay phiên nhau đóng quân ngăn chặn những kẻ lưu manh hòng phá hoại di tích.
- Huhu…
Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng nghẹn ngào kỳ lạ truyền đến từ sâu dưới đáy biển, như mang theo năng lượng thần kỳ nào đó.
Một con cá lớn với đầy vảy cá màu lam ẩn nấp dưới mặt nước, miệng liên tục phát ra âm thanh kỳ lạ, muốn hoàn thành cuộc đi săn bình thường dưới sự khống chế của Băng Điểu trên không.
Nhưng ngay trong lúc này bên tai lại xuất hiện một tiếng xé gió!
- ?
Đại ngư sững sờ, trước mắt bỗng xuất hiện một tia sáng màu đen, giây sau nó liền mất đi ý thức.
Thi thể của nó nổi lên, một ngọn hắc mâu sắc nhọn xuyên qua đầu nó, chất độc trên đó đã lập tức lấy đi sinh mệnh nó.
- Lại là một Hoàng Kim Hung Thú, thảo nào dám đánh lén ta…
Liễu Phong nhíu mày, Huyết Đồng Ma Chu bên cạnh nhảy lên, lập tức đưa hung thú trên mặt biển lên.
Ma Chu mở ra giác hút dữ tợn, hút chất độc bên trong lại.
- Trần Bì, ăn cơm!
Liễu Phong xử lý sạch sẽ con cá lớn dài khoảng năm mét một cách nhanh gọn, bày lên một vỉ nướng.
Mặc dù trình độ nấu nướng của hắn ta đơn giản thô bạo nhưng hắn ta không kiềm chế được trước mùi vị thơm ngon thịt thú do mình nấu, lập tức tỏa ra mùi hương khiến người ta thèm nhỏ dãi.
- Hử?
Lỗ mũi Trần Thư khẽ động, tinh thần cũng khôi phục lại.
Tin tức Liễu Phong gửi cho không chỉ có Tinh Không di tích, hơn nữa còn giới thiệu về Cực Quang Băng Sơn, có thể nói là vô cùng chi tiết.
Trần Thư nhích lại gần, lập tức giật mình, mở miệng nói:
- Liễu lão sư, nơi này có Hoàng Kim Hung Thú hoang dã? Đùa à?
- Ta cũng không rõ.
Liễu Phong lắc đầu, lẩm bẩm:
- Vừa rồi còn muốn đánh lén ta.
- Chẳng lẽ hung thú hoang dã trên Lam Tinh xảy ra vấn đề gì?
Trong mắt Trần Thư có suy tư, nhưng lập tức lại không quan tâm đến nữa.
Bây giờ trong Dị Không Gian, Cấm Vụ đã có biến dị, hung thú hoang dã có biến đổi gì cũng không quan trọng.
- Thơm thật!
Thầy trò hai người ngồi trên lưng chim, ăn đến quên cả đất trời.
Mà trên đỉnh đầu bọn họ, trăng sáng lên cao, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi xuống, cảnh tượng hiện lên hài hòa vô cùng.
Đến đêm khuya, Băng Điểu vẫn tiếp tục bay.
Liễu Phong nói:
- Nghỉ ngơi một chút, ngày mai có thể đến vùng cực bắc rồi!
- Ừm!
Trần Thư gật đầu, hình như nghĩ ra cái gì lại hỏi:
- Lần này, rõ ràng tổ chức Ám Dạ, Cứu Thế Giáo Hội và Thánh Ngự Hội đều không có hành động à?
- Không phải, ta nghe ngữ khí của tiểu tử ngươi hình như có hơi thất vọng đấy…
Liễu Phong nói:
- Nếu ba tổ chức này liên thủ phái người đến thì ta không gánh nổi ngươi đâu!
- Ta cũng chỉ thuận miệng hỏi chút thôi…
Trần Thư cười gượng mộ tiếng, nhưng trong lòng lại thật sự có hơi nhớ tổ chức phản diện kia…
- Không đến là chuyện tốt nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận