Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 813: Chiến lợi phẩm của các ngươi…Thật nhuận (2)

Có người thử hỏi:
- Tộc trưởng, có thể không giao ra không…
- Vậy ngươi vĩnh viễn lưu lại ở trong Băng Hỏa Sâm Lâm!
Tộc trưởng Thiên Hòa lạnh lùng nhìn hắn một cái, không cần phải nhiều lời nữa.
Sáng sớm hôm sau.
Người của hai đại giao tộc thành thành đi tới bên trong cứ điểm, giao bảo vật đeo trên người ra.
Lối ra bên cạnh, một thi thể quân vương chừng trăm mét nằm đó, thân thể này vỡ tan không chịu nổi, hiển nhiên là tạm thời ghép lại.
Chẳng những không có mùi tanh máu thịt, còn tản ra một loại hương thấm vào ruột gan.
- Hai vị tộc trưởng, chiến lợi phẩm của các ngươi…thật nhuận!
Trần Thư nằm chữ Đại ở phía trên, tay chân mở ra, một bộ dáng vô cùng hưởng thụ..
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt hai đại gia tộc nháy mắt liền phá vỡ.
Nhưng hai Ngự Thú Sư Vương Cấp ở một bên, thêm một cái Khế Ước Linh Truyền Kỳ cấp không biết ở đâu, bọn hắn không dám lỗ mãnh, chỉ có thể lựa chọn nén giận.
- Đúng rồi, Sơn Bản Dã đâu?
Hai mắt Trần Thư híp lại, nói:
- Ta thật sự muốn giới thiệu hắn ta vào xưởng!
- Đã chết!
Tộc trưởng Thiên Hòa lạnh giọng nói:
- Các ngươi đã giết một Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp của chúng ta!
- Hoàng Kim Cấp cái gì, rõ ràng là cấp cơ sở!
Trần Thư nhếch miệng, nói:
- Cái này là giả đúng không?
- ....
Khóe miệng mọi người giật một cái, Sơn Bản Dã chết còn bị vũ nhục.
Ngươi cái này đang quất xác đúng không?
Một giờ sau đó, một đám người đã giao ra bảo vật mỗi người mang theo.
Người của hai đại gia tộc mày ủ mặt ê, thân thể nhịn không được có chút phát run. Gió của Băng Hỏa Sâm Lâm hôm nay đặc biệt lạnh lẽo!
- Được rồi, các ngươi có thể rời đi! Chúng ta sẽ có người hộ tống các ngươi xuất cảnh!
Tần Thiên cười nói:
- Không cần có bất cứ tâm tư gì, nếu không ai cũng không gánh nổi các ngươi!
Bến trong dị không gian làm loạn khả năng sẽ không có gì.
Nhưng nếu phá hoại đến lãnh địa Lam Tinh, mức độ nghiêm trọng của chuyện kia là khác biệt.
Cho dù là làm thịt hai Vương cấp, Anh Hoa quốc cũng sẽ không nói gì.
Trần Thư nhếch miệng cười, ôn hòa nói:
- Các ngươi cũng đừng uể oải quá, ta chuẩn bị ngạc nhiên cho các nguoi!
Nghe xong lời này, thân thể mọi người chấn động, lập tức trở nên có chút hoảng loạn.
- Ngươi..Ngươi sẽ không chôn đạn hạt nhân ở cửa không gian chứ?
Trong mắt Cao Kiều Xuyên có hoảng sợ, càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Nghe xong lời này, đám người Tần Thiên cũng quay đầu nhìn sang, trong mắt có chút hoài nghi.
Con hàng này sẽ không là thật chứ?
- Đều nhìn ta như vậy làm gì?
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, nói:
- Ta không làm người như vậy sao?
Hắn không ngờ tới ngay cả đám người Tần Thiên cũng có chút tin…
- Chỉ đơn giản là kinh hỉ nhỏ!
Trần Thư nói:
- Nhát gan thật sự! Ta là người đi đầu là được chứ gì!
Dứt lời, hắn đứng dậy, nhanh chân đi về vị trí cửa thông đạo.
Mắt thấy quả thật không có nguy hiểm, người của hai đại gia tộc mới dám đi vào thông đạo, thuận lợi về tới trấn Băng Hỏa của thành phố Bắc Nguyên.
- Cuối cùng cũng đến Lam Tinh!
Mọi người nhịn không được cảm thán, thậm chí có chút vui mừng sống sót sau tai nạn.
Người của hai đại gia tộc không dừng lại, trực tiếp đi ra ngoài trấn, một phút cũng không muốn ở lại.
Lúc mọi người tới gần bên ngoài trấn, đột nhiên truyền đến tiếng hoan hô vang dội:
- Chúc mừng tấm gương lao động của chúng ta trở về!
- ???
Vẻ mặt của người hai đại gia tộc khẽ giật mình, trong lòng mơ hồ thấy được không ổn.
Trần Thư rời khỏi đội ngũ, dẫn đầu đi tới đầu trấn, lớn tiếng nói:
- Vì để cho chúng ta không mệt, người của hai đại gia tộc đích thân mở di tích!
- Sau khi kết thúc đã cho chúng ta toàn bộ bảo vật không trả giá, hơn nữa thứ gì trên người họ cũng đều cho, thậm chí còn nhận phiếu nợ năm mươi triệu!
- Đây là một tinh thần như thế nào…
- Đủ rồi!
Tộc trưởng Thiên Hòa hét to một tiếng, trong mắt tràn ngập tức giận.
Ở phương diện làm người ghê tởm này, có thể nói Trần Thư thứ hai, đoán chừng không có người dám nhận thứ nhất.
Khóe miệng Tần Thiên cũng giật một cái, đúng là loại giết người tru tâm!
- Chúng ta liền cáo từ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận