Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 103: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Golden Slime của Trần Thư còn có thể nuốt hai mươi bình Hình Thể Dược Tề của hai mươi lăm bình Dược Tề Phòng Ngự, đương nhiên là ưu tiên lấp đầy hai loại thuốc này.
Rất nhanh, nhân viên đã lấy dược liệu trong kho hàng ra.
Lợi ích của điểm tích lũy Hoa Hạ là có thể đổi lấy bất cứ thứ gì mà không giới hạn cao nhất, cho dù là thành phố Nam Giang không có thì cũng sẽ được chuyển đến từ khắp nơi trên toàn quốc.
- Không cần lấy túi, để vào đây đi.
Trần Thư lấy ra một cái bao màu xanh từ trong balo.
- Cái này…
Khóe miệng nhân viên giật một cái, mang một cái bao tải bên mình, rốt cuộc là loại người gì…
Trần Thư cất toàn bộ dược liệu vào trong balo rồi huýt sáo chuẩn bị rời đi.
- Ta nói này tiểu tử, ngươi mua nhiều dược liệu như vậy là để dùng làm gì vậy? Tự mình về nhà trồng trọt à?
Lão đầu ở cửa ra vào nhẹ nhàng phe phẩy quạt hương bồ, mở miệng ra nói:
- Thật là không biết rõ tầm quan trọng của điểm tích lũy Hoa Hạ, điểm tích lũy Hoa Hạ này của tiểu tử ngươi sẽ không phải có được từ việc bất chính gì chứ?
Trần Thư mỉm cười nói:
- Đại gia, nghe nói chó hoang ở chợ đen vừa sinh con, ngài có biết chuyện này không?
- Liên quan cái rắm gì đến ta?
Lão đầu không hiểu rõ lắm. Ngươi có bệnh à? Tư duy nhảy nhanh như vậy.
- Vậy ta dùng điểm của mình để đổi đồ thì có liên quan gì đến ngươi!
- …
Lão đầu lập tức nghẹn lời.
- …
Ông lão lập tức nghẹn lời.
Trần Thư bước nhanh chân đi, chỉ để lại bóng lưng tiêu sái.
- Hay đấy…
Ông lão lắc lắc đầu, tiếp tục ngủ.

Trần Thư tiện đường đi đến cửa hàng dược liệu, mua đầy đủ các dược liệu còn thiếu, vốn dĩ kho dược liệu đầy ắp chốc lát đã vườn không nhà trống.
Có thể nói trong phút chốc đã quay về trước khi giải phóng.
Hắn quay về tiểu khu, chuẩn bị bào chế dược tề với nhau.
- Ý? Sao lại náo nhiệt như vậy?
Chỉ nhìn thấy trước cổng tiểu khu vây quanh một nhóm người, bản tính thích hóng hớt nên Trần Thư đã chen vào nhóm người đó.
Xin cho hỏi, tại sao ví ta lại thiếu mất một ngàn đồng? Ngoài ra, tại sao điện thoại của ta cũng hư rồi?
Một cô nương trang điểm tinh tế, nhưng thần thái hung dữ đang chất vấn.
Đối diện cô nương này là một tiểu nha đầu tròng mắt ửng đỏ như sắp muốn khóc, ngập ngừng không biết nói gì.
Nhóm người vây quanh bắt đầu bàn tán, nhưng không ai ra mặt.
Trần Thư chen qua nhóm người ấy tiến đến phía trước tiểu nha đầu.
Nữu Nữu, có chuyện gì vậy?
Trần Thư bế tiểu nha đầu lên, nó là con gái của hàng xóm lầu dưới, đều là người quen.
Trần Thư ca ca…
Gương mặt tròn trịa của tiểu nha đầu bỗng chốc trở nên ủy khuất vô cùng, như đã tìm được chỗ dựa, nó bắt đầu khóc to lên.
Ngươi là trưởng bối của nó sao?
Cô nương phía đối diện chau mày, mất kiên nhẫn cất tiếng.
Nói cho ca biết, có chuyện gì?
Trần Thư không thèm để ý đối phương, nhỏ nhẹ hỏi.
Nữu Nữu mới bắt đầu nín khóc, kể lại đầu đuôi câu chuyện rõ ràng.
Tiểu nha đầu đang chơi trước cổng tiểu khu, đột nhiên nhặt được một chiếc ví, nhưng không biết do ai đánh rơi, nên đã đợi ở đó hai canh giờ, cuối cùng cũng đợi được chủ nhân của nó.
Nữu Nữu vốn dĩ cho rằng mình đã làm được một việc tốt, hoàn toàn không nghĩ đến chủ nhân của chiếc ví lại đổi trắng thay đen như vậy.
Không những không cám ơn, còn nhất quyết khẳng định Nữu Nữu đã lấy tiền trong ví, còn làm hư điện thoại của nàng ta.
Trần Thư ca ca, có phải muội đã làm sai rồi không?
Tiểu nha đầu ánh mắt đầy uất ức.
Trong tư duy của trẻ con, không thể hiểu vì sao làm chuyện tốt lại nhận về kết quả như vậy.
Mẹ kiếp? Lại có chuyện như vậy sao?
Trần Thư nắm chặt hai tay thành quyền, không nhịn được muốn đánh cô nương kia.
Vào lúc này, sắc mặt cô nương vô cùng mất kiên nhẫn nói:
Ngươi nói chuyện này phải xử lý như thế nào? Ta không có thời gian!
Trần Thư trong lòng bùng cháy ngọn lửa, trước mắt có những lựa chọn sau đây:
【 Phương án một: Đền số tiền bị mất cho đối phương, phần thưởng nhận được: đạt được danh hiệu “Đại oan gia trong truyền thuyết”, hiệu quả mặc: tăng tỷ lệ gặp phải chuyện xui xẻo. 】
【 Phương án hai: Trực tiếp mặc kệ đối phương, dẫn Nữu Nữu rời đi. Phần thưởng nhận được: Hàn Băng Dược Tề trung phẩm. 】
【 Phương án ba: Nói lý đến cùng, trong lúc cần thiết sử dụng thủ đoạn đặc biệt, để đối phương xin lỗi. Phần thưởng nhận được: Ngự Thú Lực đại lượng. 】
Còn phải chọn sao?
Trần Thư bế Nữu Nữu, cười một cách chế nhạo hỏi:
Ngươi muốn xử lý như thế nào?
Vốn dĩ đang mất kiên nhẫn nay đột nhiên nổi dậy lòng tham, cô nương nói:
- Trả ta Hoa Hạ tệ, điện thoại và ví phải đổi mới cho ta.
Trần Thư cười lớn:
Ha ha, người thì xấu mà nghĩ đẹp nhỉ.
- Mẹ nó ngươi có ý gì? Đền hay không đền nói một tiếng? Nếu không thì ta sẽ báo cảnh sát đến xử lý.
Cô nương mặt lạnh, tay cầm điện thoại uy hiếp báo cảnh sát.
Trần Thư khinh bỉ nhìn đối phương nói:
Tự mình ngươi nói, ví của ngươi có một ngàn đồng, cộng thêm một chiếc điện thoại, chiếc ví này không có cái gì hết, đương nhiên không phải ví của ngươi, ta đền cái gì?
Nghe xong những lời này, nhóm người vây quanh đều cảm thấy có lý!
Bạn cần đăng nhập để bình luận