Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1105: Sơ yếu lý lịch nói sở trường của ta là đánh lén…

Lúc này lão nhân đã không còn do dự nữa, cho dù đối phương có biết bí mật của bọn hắn hay không thì nhất định phải giết chết Khế Ước Linh trước.
Ngự Thú Sư mất đi Khế Ước Linh thì có thiên phú cao hơn nữa cũng không làm nên chuyện gì!
Rầm rầm!
Trong lúc nhất thời, bốn Khế Ước Linh Hoàng Kim cùng lúc phóng ra kỹ năng, không hề giữ lại chút nào, hiển nhiên là hạ sát tâm!
- Ta lặp lại lần nữa, ngươi làm vậy là vi phạm pháp luật!
Trần Thư quang minh lẫm liệt quát lên:
- Là một thanh niên có học thức của thời đại mới, ta nhất định phải xử phạt hành vi của ngươi!
Một giây sau, hắn lấy ra hơn một nửa bình Bạo Tạc Dược Tề, chuẩn bị một lần nữa…
- Đi thôi!
Trần Thư lẩm bẩm một tiếng, vô cùng thuần thục đổ dược tề ra phía trước.
- Vù vù~~
Hai con ngươi của Thỏ Không Gian chuyển động, mở ra Không Gian Thông Đạo, chuyển dời Bạo Tạc Dược Tề đến một chỗ khác.
Trần Thư thậm chí còn không ra bất kỳ mệnh ệnh gì cho Thỏ Không Gian.
Ở phương diện ném đạn hạt nhân này, một người một thỏ đã phối hợp đến mức độ có thể nói là hoàn mỹ rồi!
- Hả?
Hoàng Kim Ngự Thú Sư sững sờ, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh toát.
Nói chính xác hơn, không phải là cảm giác mà là thật sự lạnh!
Phần lưng của lão ta bất ngờ xuất hiện một vũng lớn chất lỏng màu xám, từ giữa lưng áo chảy xuống, cả người có hơi ướt.
- Gâu!
Lúc này, Husky phun ra một Hỏa Cầu, xuyên qua Không Gian Thông Đạo, chuẩn bị siêu độ cho đối phương!
- Không ổn!
Thân thể Hoàng Kim Ngự Thú Sư chấn động, lập tức phát hiện có điều không ổn.
Gừ!
Chỉ thấy hai con ngươi của Băng Giao dưới chân chợt xuất hiện một tia sáng, một bức tường băng cứng cáp xuất hiện, ngăn chặn Hỏa Cầu của Husky.
Lão nhân vô cùng quả quyết, tay phải trực tiếp dùng sức, kéo quần áo của mình xuống.
Xoẹt!
Trong nháy mắt, lão ta chỉ còn lại một chiếc quần cộc đỏ chót, ném quần áo cho Băng Giao.
Grao!
Băng Giao há cái miệng rộng ra, phun ra một đạo sương khí, đóng băng quần áo ướt sũng lại!
Tuy rằng không rõ chất lỏng phía trên là thứ gì nhưng lão ta theo bản năng cảm thấy không giống là thứ tốt đẹp gì…
- Mẹ nó! Muốn làm biến thái đúng không!
Trần Thư mở to hai mắt nhìn, hét lớn:
- Lãnh đạo của các ngươi muốn trần truồng chạy trên đường phố, ai muốn quản không?
Trong lúc nhất thời, những người còn lại của tập đoàn Toàn Năng đều nhao nhao nhìn đến, sắc mặt trở nên có hơi kỳ quái.
- Tiểu quỷ!
Lão nhân lập tức thẹn quá hóa giận, lão ta cũng không giống như Trần Thư, da mặt có thể gánh được đạn hạt nhân.
Thật sự không chịu đựng được khi ở trước mặt đám đông…
Ngay lúc này, một luồng phong bạo lớn mạnh đột nhiên xuất hiện.
Vù vù vù~~
Cuồng phong gầm thét, không ngừng thổi vào Băng Giao, tạm thời trói buộc hành động của nó lại.
- Gâu!
Đôi mắt Husky lóe lên, tiếp theo lại thả ra Lôi Đình Oanh Kích, trực tiếp tấn công về phía Ngự Thú Sư đó!
- Cái gì?
Sắc mặt lão nhân giật mình, lập tức dự đoán được nguy cơ, lại ngưng tụ ra một tường băng ở trước mặt.
Ầm ầm!
Vụn băng rơi xuống, nhưng vẫn ngăn cản được lôi đình.
Bây giờ, Husky mạnh nhất là thuộc tính Hỏa, thuộc tính công kích của lôi điện vẫn chỉ là Bạch Ngân Cấp, muốn uy hiếp Hoàng Kim Ngự Thú Sư thì có hơi khó.
- Kỹ năng của tiểu tử này đều là Hoàng Kim Cấp sao?
Mặc dù đã chặn được nhưng lão nhân vẫn còn chấn động, ngay cả lão ta cũng không giàu đến vậy.
- Phản kích tên kia cho ta!
Lão nhân cúi người xuống, mượn hàn sương xung quanh thân thể Băng Giao ngăn cản đại phong bạo đang thổi tới.
Gừ!
Kim Sắc Cự Hùng phía trước gầm lên một tiếng, hai con người xuất hiện một vòng hồng quang, khí thế lập tức tăng vọt lên một khoảng!
Ngay vào lúc lão ta đang muốn công kích thì sắc mặt Trần Thư lại trở nên vui mừng, gọi to:
- Hiệu trưởng!
- Cái gì?
Vẻ mặt lão nhân giật mình, trong lòng có hơi hốt hoảng.
Hiệu trưởng của Hoa Hạ học phủ đều là thực lực Vương Cấp, tự nhiên làm cho lão ta không thể không sợ hãi.
Nhưng mà ánh mắt của lão ta nhìn qua lại không thấy bất cứ ai.
Nhưng bên tai lại có một tiếng nói.
- Mẹ nó! Lại bị đánh lén!
Sắc mặt lão nhân chấn động, theo bản năng phát hiện ra nguy cơ sinh tử.
Lão nhân lăn về phía bên phải một vòng, vừa thoát khỏi công kích trí mạng tập kích đến trong gang tấc.
Ầm!
Một đạo Cự Hình Phong Nhận chém vào đầu Băng Giao, ánh lửa bắn ra bốn phía, nhưng không phá vỡ phòng ngự của nó.
Nhưng dư uy của Phong Nhận tỏa ra cũng chém đứt cái quần cộc màu đỏ của lão nhân…
- Ngươi đúng là đồ chết tiệt!
Lão nhân vội vã giữ lấy quần cộc, sợ cái đồ chơi này rớt xuống, khi đó thì đúng thật là trần truồng chạy…
- Các ngươi thông báo tuyển dụng ta mà cũng không nhìn sơ yếu lý lịch đặc sắc của ta à?
Trần Thư thở dài, nói:
- Ta đã nói mình am hiểu đánh lén, vậy mà ngươi lại không biết gì cả!
- Hừ!
Sắc mặt lão nhân lạnh lẽo, chỉ thấy Băng Giao lại phóng ra kỹ năng lần nữa.
Một đạo sương khí màu lam bao trùm cơ thể lão ta, bảo vệ toàn bộ xung quanh lão ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận