Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1101: Quần áo bệnh nhân tâm thần cộng với tây trăng, chỉ có thể nói là rất thơm…

- Nếu như là người lạ, thật sự có thể bị ngươi lừa đấy!
- Cái gì gọi là lừa?
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, nói:
- Ta đây là trước sau như một!
- Thật?
Liễu Phong nhíu mày, trực tiếp vọt tới.
Hắn ta kéo áo khoác của Trần Thư, bên trong áo sơ mi để lộ bộ quần áo bệnh nhân tâm thần…
- Ngươi gọi cái này là trước sau như một?
Liễu Phong xạm mặt lại, mặc dù đã sớm có dự liệu, nhưng vẫn cảm thấy có chút không hợp thói thường.
- Hiện tại đã là tháng năm, ngươi không nóng sao?
Đồng phục bệnh nhân cộng với âu phục, đây không phải bệnh tâm thần ư?
- Không nóng!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Nếu như không mặc đồng phục bệnh nhân, ta mới nóng!
Hắn cầm quần áo chỉnh sửa xong, ánh mắt nhìn về phía Liễu Phong đã có chút xem thường:
Có hiểu Hàm kim lượng của quần áo bệnh tâm thần 3.0 không!
- Ta cảm thấy bản thân đã bước lên đỉnh cao của nhân sinh rồi!
Trong mắt Trần Thư có nụ cười tự tin, thật đúng là tương lai có hi vọng.
Liễu Phong gật gật đầu, nói:
- Hôm nay ngươi muốn phỏng vấn thành công, chỉ cần làm được ba điểm!
- Cái gì?
- Thứ nhất, giấu kỹ đạn hạt nhân! Thứ hai, giấu kỹ đạn hạt nhân!
Nét mặt của Liễu Phong nghiêm túc, nói:
- Thứ ba, vẫn là mẹ nó giấu kỹ đạn hạt nhân!
- ...
Trần Thư khẽ nhếch miệng, nói tiếp:
- Lão sư, ngươi liền yên tâm đi, ta bảo đảm hôm nay sẽ thành thật mà!
- Đi thôi!
Thầy trò hai người mỗi người gặm một chiếc chân giò hun khói, đi đến cửa học phủ.
Trên đường đi, người qua đường nhao nhao tránh ra, chỉ sợ hấp dẫn sự chú ý của hai người.
Tổ hợp hai người, ngoại trừ hiệu trưởng cấp bậc cường giả này ra thì những người khác thực sự không dám tới gần…
Nửa giờ sau.
- Lão sư, ngươi không cần phải tiễn ta đâu!
Trần Thư mở miệng nói, muốn tự mình đi, bằng không luôn có cảm giác bị giám thị.
Hắn cũng không phải tội phạm, ra cửa thực sự giống như đi hóng mát…
Liễu Phong lắc đầu, không yên lòng nói:
- Lỡ như đến lúc đó ngươi gây ra chuyện gì thì sao?
- Ta muốn đi phỏng vấn, cũng không phải làm tội phạm, không có khả năng xảy ra chuyện!
Trần Thư thở dài, bất đắc dĩ nói:
- Người với người sao không chút lòng tín nhiệm nào thế chứ?
- Ngươi mỗi lần ngươi dùng đạn hạt nhân!
- ...
Con người Trần Thư đảo một vòng, nói:
- Lão sư, ta ở ngay tại kinh đô, hơn nữa đến lúc đó nhân viên phỏng vấn nhìn thấy ngươi tới, còn tưởng rằng ta không có một chút năng lực độc lập nào cả, sẽ để lại ấn tượng xấu!
- Dường như có chút đạo lý…
Liễu Phong sờ cằm, vừa vặn hôm nay hắn ta cũng có tiết học, không có quá nhiều thời gian rảnh rỗi.
Hắn ta lại quan sát Trần Thư một chút, nghiêm túc nói:
- Ngươi đồng ý với lão sư trước, hôm nay không cho phép gây chuyện!
- Ta xin thề!
Trần Thư giơ lên bốn ngón tay lên, nghiêm trang nói:
- Hôm nay bất luận như thế nào, ta cũng sẽ không kích động, kiên trì hiền lành làm việc nguyên tắc!
- Cái này còn tạm được…
Liễu Phong gật gật đầu, nói:
- Tự mình lái xe đi!
- Được rồi!
Trần Thư hấp tấp rời khỏi trường học, đi thẳng đến vị trí của tập đoàn Toàn năng.
- Rời khỏi trường học một ngày, không sao chứ?
Liễu Phong sờ cằm, quay người trở về trong trường học.
...
- Hương vị tự do! Ha ha ~
Vẻ mặt Trần Thư hưng phấn, chỉ cảm thấy bản thân như vừa thoát ngực, trong lòng vô cùng thoải mái.
Người đi ngang qua người nhao nhao trông lại, ánh mắt vô cùng kỳ quái.
Hơn nữa biển số xe hắn là của Hoa Hạ học phủ, mọi người theo bản năng nghĩ rằng đây là học sinh dẫn đầu của học phủ vì học tập mà áp lực quá lớn, dẫn đến học sinh có chút tinh thần thất thường…
Làm tận hứng, Trần Thư lái xe, gần như đi dạo hết nửa vòng kinh đô.
Về phần chuyện công việc, đương nhiên buông xuống trước một chút…
Buổi trưa, hắn còn cố ý đi đến tiệm mì ngưu bức ăn một phần mì thịt bò.
Mãi đến ba giờ chiều.
Trần Thư mới đi đến đích đến của chuyến đi lần này.
- Đây chính là tập đoàn Toàn Năng?
Trần Thư dừng xe xong, ngắm nhìn khu công nghiệp xa xôi.
Bắt mắt một tòa nhà văn phòng mười tám tầng.
Mà lân cận tòa nhà văn phòng, có mấy chục công xưởng cơ nhỏ nằm tại đó, chủ yếu phụ trách gia công đủ loại ngự thú vật liệu.
Bởi vì quy mô quá lớn, tập đoàn Toàn Năng chỉ có thể lựa chọn khu vực tiện nghi vùng ngoại thành.
Nhưng nơi đây vẫn là đang ở kinh đô, bởi vì giá cả tuyệt đối không cao, điều này thể hiện rõ thực lực của tập đoàn.
- Trần Thư tiên sinh!
Trần Thư gần như mới dừng xe xong đã có một người không biết từ nơi nào xuất hiện, vẻ mặt vô cùng cung kính.
- Hả?
Trần Thư dường như sửng sốt một chút, nhưng một giây sau vẻ mặt đã khôi phục như thường.
Thanh niên khẽ ngẩn người, hỏi:
- Ngài quen ta sao?
- Ngưới lớn lên vô cùng giống ta… đối tượng hẹn hò trên mạng của con rể, con dâu.. của lão thất.
Trần Thư nhíu mày, vẻ mặt tràn đầy nghiêm túc nghiêm nói.
- ? ? ?
Khóe miệng thanh niên giật giật một cái, thoáng chốc bị làm cho ngờ người.
Điều này có liên quan gì đến lý do chớ?
Hắn cười khan một tiếng, nói:
- Ta là Cam Vũ nhân viên tập đoàn Toàn Năng, đặc biệt tới đón ngài phỏng vấn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận