Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 770: Một pha búng trán….. vô cùng vang dội

- Vừa hay sắp phải tốt nghiệp rồi, chúng ta gây tí chuyện đi nhỉ?
Trần Thư đang muốn trả lời thì bỗng dưng trước mắt lại xuất hiện bảng lựa chọn.
【 Lựa chọn thứ nhất: Từ chối Phương Tư, nói: “Xin lỗi, Phương Tư tỷ, ta chỉ muốn học hành!” Hoàn thành được thưởng: Ngụy Trang Dược Tề *1 】
【 Lựa chọn thứ hai: Tạm thời từ chối, rồi quay về báo cáo chuyện này với lão sư! Hoàn thành được thưởng: Thuộc tính Nguyên Tố Thú tăng thêm 5% 】
【 Lựa chọn thứ ba: Trực tiếp gật đầu đồng ý! Hoàn thành được thưởng: Mở khoá Đồ Giám Dược Tề mới: Không Gian Dược Tề 】
Trần Thư không hề do dự, trong nháy mắt đã chọn sẵn lựa chọn thứ ba, hắn lẩm bẩm nói.
- Tới rồi! Niệu Tố Song Sát tới rồi đây!
- Niệu Tố Song Sát?
Khoé miệng mọi người khẽ giật, đồng thời cũng rùng mình một cái.
A Lương cảm thán một câu, nói.
- Hoa Hạ học phủ sắp không còn nữa rồi…
- Ha ha ~~
Trần Thư và Phương Tư liếc nhìn nhau một cái, nhịn không được mà bật cười…
Sáng sớm ngày hôm sau, trước cửa ký túc xá của sinh viên năm thứ tư.
Ba tên nam sinh ôm chặt lấy nhau, trong mắt tràn ngập sự luyến tiếc.
Vương Ca nói.
- Sau này chúng ta mỗi người một ngả rồi!
Một nam sinh khác nói.
- Vương ca, huynh chính là thiên tài của khối trên, sau này huynh đệ bọn ta còn phải trông chờ vào huynh đấy!
- Sau này giàu có, chớ quên nhau!
- Được!
Vương Ca gật đầu một cái, kéo theo va li đựng hành lý, chuẩn bị quay người rời đi.
- Hả? Phương Tư?
Hắn vừa quay đầu lại, nhìn từ đằng xa đã thấy ngay bóng dáng một nữ sinh đang khoanh tay trước ngực, trong ánh mắt tràn đầy ý cười.
- Sao thế? Muốn tới chào tạm biệt à?
Vương Ca nhướn mày, cười nói.
- Ta sắp đột phá lên Bạch Ngân Nhị Tinh rồi, tiến bộ từng bước từng bước một, ngươi sẽ không thể vượt qua được ta đâu!
Phương Tư bình thản nói.
- Ta chỉ muốn nhìn ngươi một lần cuối cùng thôi mà!
- Nhìn ta?
Vương Ca cười một tiếng, nói.
- Tuy rằng trước đây ta đã tranh giành không ít tài nguyên của ngươi, nhưng quy tắc của học phủ chính là như vậy, chỉ có thiên tài mới được coi trọng!
- Nếu như ngươi muốn so tài với ta thêm một lần nữa thì ta cũng có thể tiếp ngươi!
- Không không không, ngươi hiểu lầm rồi!
Phương Tư nhếch mép cười nói.
- Ta tới đây là muốn đưa cho ngươi chút đồ làm kỷ niệm!
- Đồ kỷ niệm?
Sắc mặt của Vương Ca có phần hơi ngẩn ra, hắn vẫn còn đang chưa hiểu gì thì trong nháy mắt một mùi hương của túi phân ure sặc sụa đã ập tới.
- Đó là thứ gì?
Tầm nhìn của hắn trở nên tối đen, trong lòng hắn đã bắt đầu hoảng hốt, chỉ cảm thấy đầu mình bị thứ đồ vật gì đó chụp chặt lại!
- Mẹ nó!
Sắc mặt hai tên nam sinh đứng cạnh tràn đầy kinh hãi, chỉ thấy sau lưng Vương Ca đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Người khác sẽ không thể nào nhìn thấy được Không Gian Thông Đạo mà Thỏ Không Gian xây dựng, dĩ nhiên đều sẽ cảm thấy một màn này vô cùng kỳ dị.
- Khà khà ~~
Trần Thư chụp chặt đầu Vương Ca, khóe miệng nhếch lên một nụ cười của kẻ phạm tội.
- Tới lượt ta vào sân rồi!
Phương Tư nhếch miệng cười, lao vọt lên phía trước.
Nàng hà một hơi vào tay bên phải.
Trực tiếp tặng cho Vương Ca một pha búng trán…vô cùng vang dội!
- Cái đéo!
Vương Ca không nhịn được ôm chặt đầu, không ngờ đối phương lại độc ác tới như vậy.
Ngay lập tức, hắn sử dụng Bán Tương Triệu Hoán, nhưng chẳng bao lâu sau đã bị hai người kia trấn áp.
Mà hắn lại không dám điều khiển Khế Ước Linh để dùng đại kỹ năng, chẳng may khiến người vô tội bị thương thì tới lúc đó sẽ lớn chuyện mất!
Bốp bốp bốp!
Phương Tư cười hì hì một tiếng, trực tiếp giáng tới mười mấy cú búng trán siêu cấp.
Búng tới mức Vương Ca đã có chút hoài nghi nhân sinh rồi…
- Đi!
Hai người liếc nhìn nhau rồi bình tĩnh rời khỏi hiện trường, lại bắt đầu công cuộc tìm kiếm một mục tiêu mới.
Hiện trường giờ chỉ còn lại một người bị tổn thương, cùng với một cái túi phân ure màu xanh lam…
- Vương ca, bọn chúng đi rồi…
Mấy đứa bạn cùng phòng đứng vây xem nãy giờ, lúc này mới đi tới, kéo Vương Ca ra khỏi túi phân ure.
- Vãi chưởng! Cái đầu to khủng bố!
Hai tên bạn cùng phòng lui về sau một bước, chỉ thấy sau ót của Vương Ca đã xuất hiện một cục u lớn…
- Con mẹ nó búng trán thôi mà cũng có thể búng thành cái dạng như thế này, đúng là mấy tay hung hãn…
- Thù này không báo…Không là quân tử…
Vương Ca không nhịn được sờ sờ cục u to đoành sau đầu, đau tới mức nhe răng trợn mắt…
Sát ngày tốt nghiệp, quả thực Phương Tư đã cho hắn một món đồ kỷ niệm!
Ngoại trừ Vương Ca, những Ngự Thú Sư mà trước đây Phương Tư thấy ngứa mắt đều đã nhận lấy những cú búng trán với số lượng khác nhau.
Mà ở hiện trường, chỉ còn lại duy nhất một chiếc túi phân ure mộc mạc…
Từ đó thanh danh của Niệu Tố Song Sát đã được lan truyền.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ người trong học phủ đều cảm thấy vô cùng bất an, có thể nói là làm lòng người hoảng sợ…
Một mùa tốt nghiệp vốn dĩ phải chia xa nhưng lại từng bước xen lẫn một chút gì đó khác biệt.
Vào ban đêm.
- Còn một mục tiêu cuối cùng, chúng ta làm xong là có thể về được rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận