Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1164: Không không không! Các ngươi không giống nhau…

Đây cũng không phải là đang có tuyết rơi, mà là sấm sét đang đánh xuống!
Tuy rằng một màn này thoạt nhìn thì cực kỳ đơn giản, thế nhưng trên thực tế thì thao tác được nó cũng là một loại khảo nghiệm năng lực của Ngự Thú Sư.
Nhờ sự trợ giúp từ Hỏa Diễm Di Tích cùng với thời gian đặc huấn trong đoạn thời gian trước, độ khống chế kỹ năng của A Lương đã không hề tầm thường nữa rồi.
- Đội trưởng, làm thế nào đây?
Vẻ mặt của các tuyển thủ bên phía Ô Quốc đều rất hoảng loạn, bọn hắn mở miệng hỏi.
Bởi vì lúc trước bọn hắn cũng không hề ngăn cản nên dẫn đến toàn bộ đài tỷ thí đều đã bị Băng Tuyết bao trùm, bọn hắn đã không thể tránh được nữa rồi.
- Liều mạng một trận thôi!
Vẻ mặt của tên nam tử cầm đầu lóe lên tia hung ác, hắn ta nói:
- Trước tiên cứ giải quyết Tuyết Đoàn kia trước đi đã!
Trong nháy mắt, ba người đều đã đạt thành một nhận thức chung, bọn hắn cùng ra đưa ra cách đối phó.
Rầm rầm rầm…
Sáu con Khế Ước Linh mạnh mẽ ngăn chặn lấy đòn tấn công của lôi điện, thậm chí còn thả ra một đạo kỹ năng truy tung, khóa chặt lấy Tuyết Đoàn ở phía trước.
Vẻ mặt của A Lương vẫn không hề thay đổi, chỉ là điều khiển Lôi Viên lui trở về một góc nhỏ nào đó.
Về phần Tuyết Đoàn thì lại đứng tại chỗ không hề động, chờ đợi kẻ địch tiến đến.
Grao grao!
Sáu con Khế Ước Linh gào thét rần rời, mắt thấy khoảng cách đã đủ thì lập tức thả đủ loại kỹ năng ra.
Tuyết Đoàn nhảy vụt lên trên lưng của Lôi Điểu.
Éc!
Biến Dị Lôi Điểu lắc lắc bờ mông, trực tiếp thả mấy kỹ năng gia tốc ra, tránh được kỹ năng đang đánh tới dễ như trở bàn tay. Đồng thời, nó đi tới phía trên không trung của đám Khế Ước Linh bên phía Ô Quốc, trực tiếp bắt đầu đại pháp khiêu khích!
- A phì phì phì!
Phù phù phù!
Lôi Điểu há to miệng, trong nháy mắt đã hóa thân thành Gatling, không ngừng tiến hành công kích vào linh hồn.
- A cái này…
Trong thoáng chốc khán giả toàn cầu đều ngây ngẩn cả người. Còn có loại Khế Ước Linh này nữa sao?
Grao!
Sáu con Khế Ước Linh bên phía Ô Quốc trong nháy mắt nổi giận, thậm chí sức chiến đấu còn mạnh hơn một bậc so với lúc bình thường nữa.
Nhưng vấn đề là lại không đánh trúng!
Hai bên dây dưa với nhau mấy phút đồng hồ, Biến Dị Lôi Điểu không có một chút thương tổn nào, thế nhưng sáu con Khế Ước Linh bên phía Ô Quốc thì lại mệt mỏi rã rời rồi.
- Phụt phụt phụt!
Biến Dị Lôi Điểu trở nên vô cùng phấn khởi, không hề có xu hướng đình trệ đại pháp khiêu khích một chút nào.
- Con chim này làm từ nước miếng đấy à? Đã phun lâu như vậy rồi mà còn không dừng lại nữa!
- Hơn nữa ta cứ cảm thấy nó ti tiện thế nào ấy… đây không phải là Trần Thư cấp cho hắn ta đấy chứ?
- ?
Trần Thư quay đầu nhìn về phía tuyển thủ đang nghị luận.
Ngươi đây là có ý gì hả? Cứ ti tiện là nhất định liên quan đến hắn sao chứ?
Ngay đúng lúc này, tuyển thủ của Ô Quốc đã lựa chọn nhận thua, tất cả đều thu hồi Khế Ước Linh về hết.
Trên người của sáu con Khế Ước Linh đều đã có những vết thương với mức độ khác nhau, hơn nữa đều đã đánh ra hết kỹ năng, bọn họ đã không có một chút phần thắng nào nữa rồi.
Người chủ trì lớn tiếng tuyên bố:
- Chúc mừng tổ hợp Si Khí Bức Người của Hoa Quốc đã giành được thắng lợi!
Tất cả mọi người đều nghị luận náo nhiệt, chủ đề chủ yếu đều liên quan tới Biến Dị Lôi Điểu của Từ Tinh Tinh…
Nói về việc chỉnh người, vẫn là phải xem tuyển thủ của Hoa Quốc rồi…
- A Lương, chúc mừng ngươi!
Liễu Phong nhếch môi cười một tiếng, đồng thời còn bật ngón cái về phía ba người bọn họ.
Trần Thư quay đầu trông lại, sâu kín nói:
- Lão sư, ta thắng mà cũng có thấy ngươi chúc mừng ta đâu!
- Làm sao có thể so được chứ?
Liễu Phong nói:
- Bọn người A Lương cũng không giống ngươi, mỗi một lần bọn hắn giành được thắng lợi đều không dễ dàng gì cả!
- ?
Nụ cười trên mặt ba người A Lương thoáng chốc đã cứng đờ lại. Sao bọn hắn nghe lời này cứ thấy là lạ ấy?
- Độ khống chế kỹ năng không tệ!
Lúc này, Tần Thiên cũng đi tới, không hề keo kiệt mà lên tiếng khen ngợi.
- Hiệu trưởng, cũng bình thường, thường thôi mà…
A Lương gãi gãi đầu, một bộ dạng vô cùng khiêm tốn.
- A Lương, không cần quá khiêm tốn đâu!
Liễu Phong cười cười mà nói:
- Loại trừ một thứ biến thái nào đó ra thì năng lực khống chế kỹ năng của ngươi trên cơ bản đã là đứng đầu rồi đó.
- …
Trần Thư giật giật khóe miệng, hắn nói:
- Lão sư, chúng ta ở trên đài giết đến điên luôn rồi, ngài ở dưới đài cũng xem nhập tâm quá rồi đúng không?
Một hồi như vậy, lại hố cho cả bốn người Trần Thư một trận…
- Được rồi, hôm nay trở về lại chúc mừng một chập!
Tần Thiên cười cười mà nói.
Dù là Bạch Ngân Tổ hay là Hắc Thiết Tổ, bên phía Hoa Quốc đều thắng lớn một trận, thoáng chốc đã nhen nhóm lên khí thế.
Một đoàn người nhộn nhịp rời khỏi nơi đây, đi về phía nơi ở của mình.
Không chỉ có mỗi bọn hắn là hưng phấn mà người trên khắp toàn quốc đều mang vẻ mặt đầy xúc động giống vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận