Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1070: Nhưng ta có thể nhét bom hạt nhân vào trong miệng hắn ta (2)

- Đừng nói ngươi là Bạch Ngân Cấp, ta cảm thấy cho dù ngươi chỉ là một người bình thường thì cũng có thể bẫy chết Vương Cấp được!
- ...
Ba ngày trôi qua trong nháy mắt, Liên minh Tự Do phái một vị Vương Cấp Ngự Thú Sư đến, mang theo một lượng tiền chuộc phong phú.
- Tần hiệu trưởng, Khế Ước Linh Vương Cấp của các ngươi đâu rồi?
Lúc này, Vương Cấp của Liên minh đứng dậy rồi lên tiếng hỏi:
- Nhiều thêm một giây thì người ở bên trong sẽ có thể gặp phải nguy hiểm đấy.
- Đừng gấp gáp, sẽ đến nhanh thôi!
Tần Thiên ngoài miệng nói vậy, trong lòng lại dự đoán cũng sắp đến giờ rồi.
- Bọn ta có thể chờ, nhưng chưa chắc người ở bên trong có thể chờ nổi!
Vương Cấp Ngự Thú Sư nhíu mày, cho rằng đối phương đang cố ý trì hoãn thời gian.
- Ngươi sốt ruột cái rắm ấy, ngươi nghĩ đi đường không cần thời gian à?
Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên, vang vọng trong đám người.
- Hả?
Trong lòng Vương Cấp Ngự Thú Sư của Liên minh giật mình, triệu hoán năm Khế Ước Linh ra theo bản năng.
- Tới rồi!
Tần Thiên nở một nụ cười, lão cũng đã nghe thấy giọng nói hồi nãy.
Một Không Gian Thông Đạo xuất hiện ở phía trên mọi người, một con Ngân Sắc Hồ Ly duyên dáng bước ra.
- Chi phí đi lại của ta là một ngàn vạn, vui lòng nhanh chóng thanh toán!
Ngân Sắc Hồ Ly nhìn về phía người của Liên minh Tự Do rồi nói tiếp:
- Xa như vậy, mệt chết ta rồi!
Trần Thư mở to hai mắt mà nhìn, không ngờ lại là Khế Ước Linh đang nói chuyện!
Vương Cấp Ngự Thú Sư nhăn nhó mặt mày mà nói:
- Trong thỏa thuận không có điều khoản này mà…
- Tạm thời bổ sung thêm không được à?
Đôi mắt của Ngân Hồ lóe lên rồi phóng một kỹ năng ra. Chỉ thấy một Khế Ước Linh của đối phương thế mà lại ngay lập tức biến mất tại chỗ, không thấy tăm hơi đâu nữa
- Ngươi!
Vẻ mặt Vương Cấp Ngự Thú Sư vô cùng chấn động, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
- Giờ thì đã có thể trả tiền được chưa?
Ngân Hồ duyên dáng sửa sang lại bộ lông, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
- Hoàn toàn… không thành vấn đề…
Đối phương cũng thuộc kiểu người co được dãn được, trực tiếp đồng ý.
Dù sao thì đó cũng là tiền của Liên minh, hắn ta cược mạng làm gì chứ?
- Thế này thì còn tạm được!
Ngân Hồ ngạo nghễ nói. Một luồng dao động không gian xuất hiện, Khế Ước Linh kia lại về tới bên cạnh đối phương.
- Được rồi, ta muốn làm chuyện chính, không được quấy rầy ta!
Ngân Hồ duỗi cái lưng mệt mỏi ra, ánh mắt lập tức khóa chặt vào cửa ra vào ban đầu của Địa Hỏa Bình Nguyên.
Nó lẩm bẩm:
- Thế mà lại có người có thể đóng Không Gian Thông Đạo lại, biến thái chui từ chỗ nào ra thế không biết?
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, có thể dễ dàng nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Ngân Hồ. Ai bảo đối phương nói bên tai hắn như vậy chứ?
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Ngân Hồ Thuấn Di thêm lần nữa, đi đến lối vào của Địa Hỏa Bình Nguyên.
Trên người của nó xuất hiện ánh sáng màu bạc, dường như đang tìm kiếm tọa độ không gian có thể kết nối với nhau được.
Thời gian dần trôi qua, người của mỗi bên đều duy trì yên lặng, không dám làm phiền Ngân Hồ phóng thích kỹ năng.
- Lão sư, Hồ Ly rất lợi hại phải không?
Trần Thư gãi đầu rồi mở miệng hỏi:
- Ta thấy vừa nãy nó có thể dễ dàng di chuyển một Khế Ước Linh Vương Cấp được mà.
- Cũng khá lợi hại!
Trong mắt Liễu Phong có vẻ kính nể, sau đó hắn ta lên tiếng giải thích:
- Bây giờ, trên Lam Tinh có tổng cộng bốn đại quốc, cũng tức là có bốn Truyền Kỳ Cấp, đây cũng là một trong những điều kiện để thăng cấp lên đại quốc!
- Nhưng bởi vì Truyền Kỳ Cấp cần phải tọa trấn Dị Không Gian nên bọn họ chủ yếu sẽ không hoạt động ở Lam Tinh, điều đó cũng có nghĩa là Ngự Thú Sư mạnh nhất trên Lam Tinh chính là Vương Cấp Tam Tinh.
Hắn ta nhìn về phía Ngân Hồ ở đằng trước rồi chậm rãi nói:
- Hiệu trưởng cũng là Vương Cấp Tam Tinh, cũng là cường giả có tiếng tăm lừng lẫy, có thể được gọi là nhóm người mạnh nhất dưới Truyền Kỳ!
Trần Thư hơi kinh hãi, đồng thời hiểu ra sức nặng của vị hiệu trưởng trong truyền thuyết kia.
Hắn hỏi tiếp:
- Nếu so với Tần hiệu trưởng thì sao?
- Cái này còn cần phải hỏi nữa à?
Liễu Phong liếc nhìn Tần Thiên, sau đó nhẹ giọng nói:
- Một người là phó, một người là chính thức, ngươi hiểu mà…
- Hả?
Tần Thiên quay đầu nhìn lại hắn ta rồi nhíu mày mà nói:
- Lão Liễu, một Hoàng Kim Cấp như ngươi đứng đó đánh giá gì đấy? Hay là chúng ta đấu tay đôi một trận xem thử thế nào nhé?
- ...
Liễu Phong bĩu môi mà nói:
- Thật là thô lỗ!
...
Nửa ngày trôi qua trong nháy mắt.
Vù vù vù vù ~
Đúng lúc này, một làn âm hưởng kỳ lạ vang vọng, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Chỉ thấy phía trước Ngân Hồ xuất hiện một luồng ánh sáng màu trắng chói mắt, không gian xung quanh hiện ra dao động như nước.
- Tìm ra rồi à?
Vẻ mặt Vương Cấp Ngự Thú Sư của Liên minh chấn động mà lập tức cưỡi Khế Ước Linh xông lên trước.
Mấy người Trần Thư cũng xúm lại, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Ánh sáng màu trắng dần dần trở nên mờ nhạt, để lộ ra một Không Gian Thông Đạo được kết nối với Địa Hỏa Bình Nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận