Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 193: Ta nhớ hương vị của lãnh chúa Băng Dã Thỏ quá… (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
- À, Tạ Tố Nam kia, ngươi đứng lên làm gì đấy! Ngồi xuống mau!
Trần Thư hướng ánh mắt xéo sắc nhìn qua Tạ Tố Nam, hắn kích động quát lớn.
Ngươi đừng có phá ta, đợi sau khi ta tìm được cách ức chế “Tình Yêu Là Tia Sáng”, chắc chắn ta sẽ xử lý con Trùng Điệp của ngươi!
- Nếu đã như vậy thì cuộc tỷ thí hôm nay kết thúc ở đây đi…
Trần Thư vui vẻ kết thúc trận đấu và nói với Thẩm Vô Song:
- Lão sư, tháng này người có thể ban cho ta mười tám khỏa Ngự Thú Châu thượng phẩm chứ?
Tính sơ sơ mười bảy khỏa Ngự Thú Châu đã là hai trăm linh bốn vạn rồi, cái này còn hơn cả ăn cướp nữa?
Thật tiếc vì không thể tổ chức cuộc tỷ thí hàng tháng, các thành viên trong lớp ít nhiều cũng sẽ có sự chuẩn bị. Tuy rằng họ không thể nào đánh bại được Trần Thư nhưng chắc chắn thực lực của họ sẽ được cải thiện đáng kể.
- Mọi người tiếp tục tập luyện kỹ năng đi…
Trần Thư khoát tay, quay về với đội sáu người.
Lúc này, Giáo Y Viện đã đông nghịt người, tất cả đều là học sinh của lớp đặc huấn.
- Tất cả xếp hàng, xếp vào hàng nào!
Giáo Y khẽ nhíu mày, không nghĩ rằng hôm nay lại có nhiều Khế Ước Linh bị thương đến vậy.
Giáo Y thở dài hỏi:
- Cuối cùng thì đó là kẻ nào mà lại ra tay độc ác như vậy? Ta nhớ đã từng xảy ra tình huống tương tự như này, hình như là ba năm về trước thì phải, lúc ấy kẻ hủy diệt chính là Phương Tư.
- Giáo Y à, chính là tên Trần Thư đi theo đuôi Phương Tư lúc trước làm ra đó…
Một tên lão luyện đến từ Nam Giang Nhị Trung cho hay.
Khi Phương Tư còn ở đó, cả trường đều đã bị Trần Thư và Trương Đại Lực làm cho gà bay chó chạy.
Cứ nghĩ Phương Tư đi rồi sẽ yên ổn, nào ngờ bản thân Trần Thư lại đột phá mạnh mẽ.
- Trần Thư sao?
Giáo Y đảo đảo mắt, dường như nghĩ ra điều gì đó, nói:
- Vậy xem ra là truyền thống của bọn hắn rồi…
Ba năm trước, Phương Tư đã đánh cho cả lớp một trận tơi tả, hơn nữa còn là một cuộc chiến vô cùng đẫm máu.

Buổi tối, Trần Thư đi đến cửa hàng trong chợ đen.
Quả nhiên năm bình Đại Lực Dược Tề thượng phẩm đã được bán sạch sau khi được giảm giá tận năm ngàn.
Tuy chỉ lãi có năm vạn, nhưng một tháng cũng kiếm được một trăm năm mươi vạn rồi.
Trần Thư cũng không nôn nóng, cho dù lên đại học thì hắn vẫn có thể nhờ Vương Thiên Bá và những người khác giúp trông coi cửa hàng.
- Mua giúp ta mấy nguyên vật liệu này: Khai Tuệ Quả, Thanh Diệp Hoa, Khiêu Khiêu Quả
Hiện tại Trần Thư có thể tự mình điều chế Dược Tề theo thứ tự là Đại Lực Dược Tề, Hình Thể Dược Tề, Phòng Ngự Dược Tề, Bạo Tốc Dược tề, Trí Lực Dược Tề và Khiêu Dược Lực Dược Tề.
Trong đó chỉ riêng ba loại Dược Tề đầu tiên thôi cũng đã đủ khiến cho Slime đạt đến hạn mức cao nhất rồi, duy chỉ có ba loại còn lại là vẫn chưa được phối qua.
Trong đó Bạo Tốc Dược Tề được luyện khi hắn kề vai sát cánh với tên trộm Lý Hoa, Trí Lực Dược Tề có được ở trước kỳ thi cuối kì (đoạn này ta không viết trong truyện, nhưng mọi người cũng có thể biết được), Khiêu Dược Lực Dược Tề được luyện tại thời điểm hắn bị Thẩm Vô Song đào hố chôn.
Thật ra Trí Lực Dược Tề và Bạo Tốc Dược Tề không hề có tác dụng lớn đối với Slime, đặc biệt là Trí Lực Dược Tề…
Nhưng không hiểu sao Trần Thư lại có thể luyện chế ra được, tuy rằng thành phẩm không cao, nhưng hắn vẫn cho Slime của mình thử, dù sao thì chúng cũng không có hại gì.
Riêng Khiêu Dược Lực Dược Tề có thể làm tăng độ cao của Bạo Lực Tọa Sát, gián tiếp làm tăng thời gian và kỹ năng sát thương trên không trung.
- Thu nhập của cửa hàng ta đều đưa hết cho ngươi, chủ yếu là dùng để mua dược liệu giúp ta.
Trần Thư không thu tiền bán của cửa hàng lại, hắn đặc biệt tin tưởng Vương Thiên Bá.
Nghi ngờ người thì không nên dùng người, mà nếu đã dùng người thì không nên nghi ngờ người.
- À phải rồi, tiền lương mỗi tháng của các ngươi là một vạn, riêng Thiên Bá lão ca là quản lý cửa hàng nên mỗi tháng được hai vạn.
Trần Thư rời cửa hàng, còn việc phân công công việc cụ thể sẽ để Vương Thiên Bá làm.
Ở trường, hắn chỉ cần phối Đại Lực Dược Tề hai ngày một lần là được, còn những việc ở cửa hàng, hắn không nhất thiết phải đích thân làm.
Thời gian chầm chậm trôi qua.
Công việc của Trần Thư mỗi ngày là đánh nhau, điều chế dược, bắt nạt bạn bè trong lớp một chút và thỉnh thoảng cũng học tập một chút…
Chớp mắt đã ba tuần trôi qua.
Học sinh của lớp đặc huấn dần trở nên hào hứng.
Thẩm Vô Song đã từng nói, đến tháng mười sẽ đưa bọn họ đến Dị Không Gian để trải nghiệm thử xem.
Trong lòng Trần Thư vô cùng háo hức, mỗi ngày hắn chỉ có bắt nạt đám yếu ớt kia, quả thực rất nhàm chán.
Thật là nhớ hương vị của lãnh chúa Băng Dã Thỏ quá…
Cuối tháng chín.
Toàn bộ học sinh của lớp đặc huấn đều tập hợp ở Ngự Thú Quán, xì xào bàn tán với nhau.
Thẩm Vô Song bước vào rồi nói:
- Tháng mười ta sẽ đưa các ngươi đến Dị Không Gian cấp phổ thông, Hàn Băng Hạp Cốc!
- Ta nhắc nhở một chút, các ngươi nhớ chuẩn bị tốt biện pháp giữ ấm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận