Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1163: A phì phì phì

- Bây giờ chúng ta sẽ giao đài tỷ thí lại cho tuyển thủ hai bên của chúng ta!
Người chủ trì đi lên phía dưới, tuyên bố trận tỷ thí bắt đầu!
Ba người A Lương tinh thần phấn chấn mà đi lên trên đài tác chiến, trong mắt bọn hắn đều tràn ngập lòng tin mãnh liệt.
Dựa theo mục tiêu mà chính bọn hắn đã định ra cho mình thì cứ nhắm thẳng vào người đứng đầu trong mười sáu người này là sẽ thành công!
- Tuyển thủ của Hoa Quốc thì sao chứ?
Ba tên tuyển thủ tới từ Ô Quốc đều tràn đầy tự tin.
- Mệnh ta do ta không do trời, chúng ta phải nói cho thế giới biết các nước lớn không phải là không thể giành được chiến thắng!
- Không sai, hôm nay bọn ta sẽ lấy ba người Hoa Quốc các ngươi làm đá kê chân cho mình!
Ba người ngươi một câu ta một câu, trong nháy mắt đã cảm thấy có hơi nhiệt huyết sôi trào, thậm chí còn đã có lòng tin nắm chắc được giải quán quân luôn rồi.
Nhưng lúc này, ba người A Lương lại vô cùng bình tĩnh, yên lặng mà móc đòn sát thủ của mình ra…
Chỉ thấy ba cái túi phân được moi ra, lại diễu võ dương oai về phía ba người của Ô Quốc một hồi.
- ?
Trong nháy mắt, vẻ mặt của ba người cứng đờ lại, nhiệt huyết vừa mới dấy lên giờ đây lại có hơi chìm xuống.
Vừa nhớ tới bộ dạng của các tuyển thủ trong Liên Minh Tự Do hôm trước, cả ba người đều đồng loạt rùng mình một cái, trong thoáng chốc là đã lâm vào nỗi sợ hãi bị túi phân chi phối…
- Trọng tài, hắn ta đe dọa bọn ta!
Ngự Thú Sư Vương Cấp phụ trách khống chế toàn bộ trận tranh tài chỉ hơi liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lúc nhất thời cũng có chút bất đắc dĩ.
- Tần hiệu trưởng, chúng ta…
Đa Lợi của Liên Minh lên tiếng nói. Hắn ta hoàn toàn không ngờ được sẽ xuất hiện loại tình huống như thế này.
- …
Tần Thiên cũng giật giật khóe miệng. Bên phía tổ chức đã thiết định quy tắc để cố gắng hết sức khống chế Trần Thư lại rồi, nhưng cảnh tượng vẫn bị hắn làm cho có hơi lộn xộn…
Hắn ta mở miệng nói:
- Thu túi phân lại ngay đi!
Mẹ nó chứ, trong trận tranh tài mà cứ móc cái túi phân ra mọi lúc mọi nơi, thật đúng là tương đối không hợp thói thường, chủ yếu nhất là lại có tác dụng nữa chứ.
Nhưng bên phía chính phủ cũng có chút nhìn không nổi nữa rồi, nếu như còn không ngăn cản, đến lúc đó toàn cầu đều sẽ cho rằng bọn họ chuyên sản xuất phân ure mất…
- Ồ.
Ba người A Lương thở dài, chỉ có thể thu hồi túi phân vào lại hành trang của mình, đồng thời triệu hoán Khế Ước Linh của mỗi người ra.
Các tuyển thủ của Ô Quốc đều thở phào nhẹ nhõm trong lòng, nhưng vẫn còn có chút sợ hãi.
Thật vất vả mới góp nhặt được chút khí thế mà lại trực tiếp bị ba cái túi phân làm cho tan rã mất…
Rầm…
Lúc này, vòng bảo hộ ở chính giữa hai bên mở ra, trận chiến đấu chính thức khai hỏa!
- Vút vút…
Tuyết Đoàn của A Lương dẫn đầu xuất thủ, trên thân thể được bao trùm bởi luồng u quang màu xanh lam.
Trong tích tắc, nhiệt độ trên cả đài tỷ thí bỗng nhiên giảm thấp xuống!
Bởi vì có thiên phú có thể trưởng thành được nên sức chiến đấu của Tuyết Đoàn đã vượt xa các Khế Ước Linh đồng cấp khác.
Phù phù phù!
Bão tuyết lạnh băng bao trùm lấy cả nửa đài tỷ thí, phạm vi của nó lớn đến mức có thể nói là biến thái!
Sáu Khế Ước Linh bên phía Ô Quốc đều bị gió tuyết cuốn quét, thế nhưng lại chỉ bị giảm bớt hiệu quả mà thôi.
- Khế Ước Linh này?
An Đông bên phía Tuyết Quốc thoạt nhìn có vẻ ngạc nhiên, hắn ta không ngừng đánh giá qua lại Tuyết Đoàn của A Lương
Tần Thiên thì chỉ cười không nói, đồng thời cũng gật đầu một cái, mang theo chút thâm ý.
- Thiên phú vốn có của Băng Tuyết sao…
Trong mắt An Đông tràn ngập vẻ ước ao. Mặc dù bọn hắn là Tuyết Quốc, thế nhưng Băng Tuyết Khế Ước Linh mạnh nhất cũng vẫn là ở Hoa Quốc.
Giờ này phút này, trận bão tuyết trên sân đấu càng lúc càng lớn, thanh thế vô cùng to lớn.
- Hoa hoè hoa sói!
Ngay từ lúc mới bắt đầu thì ba người của Ô Quốc đều có vẻ chấn kinh, đến bây giờ đã bình thường trở lại.
Hết thảy nguyên nhân đều bởi vì kỹ năng này không hề gây ra chút thương tổn nào cả, dường như nó chỉ làm ra vẻ một trận mà thôi.
- Được rồi đó.
A Lương nhếch miệng lên, trực tiếp ban phát mệnh lệnh cho Lôi Viên!
Grao!
Lôi Viên gào thét một tiếng, hai mắt tràn ngập tử quang óng ánh, trong nháy mắt đã phóng xuất đại kỹ năng ra.
Rầm rầm rầm…
Một đạo lôi điện vô cùng to lớn được bắn phụt ra, thế mà lại trực tiếp dung nhập vào trong kỹ năng Băng Tuyết của Tuyết Đoàn.
- Hả? Không ổn rồi!
Ba người bên phía Ô Quốc đều trừng lớn hai mắt, thế mà bọn họ lại nhìn thấy lôi điện đang mượn lực từ Băng Tuyết mà nhanh chóng truyền lại đây.
Nhưng lôi điện quá nhanh, bọn hắn đã không kịp phản ứng nữa rồi.
- Grao grao grao…
Sáu Khế Ước Linh đều kêu to đầy thảm thiết, trên cơ thể trong nháy mắt đã bị điện giật lốp bốp, quả thực cứ như là thịt nướng vậy.
- Thật là thơm… ấy… Khế Ước Linh thật là thê thảm mà!
Trần Thư ở bên ngoài sân đấu yên lặng mà nuốt một ngụm nước bọt…
Người chung quanh đều chấn động cả thân thể, ngay lập tức kéo giãn khoảng cách ra với hắn. Mẹ nó ngươi đúng là thổ phỉ mà!
Grao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận