Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1090: Nếu không có chúng ta hắn cũng chỉ là một người bình thường mà thôi

- Vô luận là cám dỗ gì cũng không có tác dụng với chúng ta!
- Đúng vậy đó! Hội trưởng, cứ yên tâm đi!
- Tội phạm có mạnh cũng không thay đổi được lòng trung thành của ta với Ngự Thú Hội!
Thành viên xã đoàn phía dưới nhao nhao phụ họa, vẻ mặt vô cùng kiên định.
- Tốt! Tốt lắm! Ta xem trọng các ngươi!
Vương Hiên vươn hai tay ra, ra hiệu mọi người im lặng, nói tiếp:
- Thời kỳ hiện tại Ngự Thú Hội gặp khá nhiều phiền phức, nhưng chỉ cần đợi đến lúc tên tội phạm kia tốt nghiệp, Hoa Hạ học phủ vẫn do Ngự Thú Hội chúng ta định đoạt!
- Đến lúc đó, chúng ta sẽ được ghi chép trong lịch sử của Ngự Thú Hội, là chúng ta dẫn dắt xã đoàn vượt qua thời đại tối tăm!
Bây giờ Trần Thư đã ở học phủ được bốn năm rồi, đã bị Ngự Thú Hội gọi là thời đại tối tăm!
Mặc dù có chút không hợp thói thường, nhưng mà tương đối chuẩn xác!
Nghe xong lời này, vẻ mặt mọi người phía dưới kích động, đã bắt đầu tưởng tưởng về tương lai tốt đẹp rồi.
Đột nhiên, vẻ mặt Vương Hiên trở nên nghiêm nghị, lớn tiếng nói:
- Nếu có người phản bội Ngự Thú Hội, sẽ bị đính trên trụ sỉ nhục!
Mọi người đều gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
- Tốt, các vị, tan họp!
Mấy chục người nhao nhao rời khỏi Ngự Thú quán, chỉ để lại Vương Hiên và bốn tên phó hội trưởng khác.
- Lão Vương, hội trưởng nhiệm kỳ tiếp theo phải làm sao đây?
Một phó hội trưởng khác thở dài, mở miệng nói:
- Hiện tại chúng ta cũng sắp tốt nghiệp rồi!
Bây giờ năm người bọn hắn đều là sinh viên năm thứ tư, cũng đã bận rộn chuyện tốt nghiệp.
Một khi tốt nghiệp, chỉ sợ cũng không ai có thể đảm nhiệm vị trí hội trưởng!
Muốn trở thành hội trưởng, đương nhiên là yêu cầu thực lực Bạch Ngân cấp.
Nhưng bây giờ chỉ có một vài người năm ba là Bạch Ngân cấp, ví dụ như đám người Vu Dịch.
Nhưng bọn hắn đều bị Trần Thư áp bách đã lâu, cho dù đưa tiền cũng không dám tiếp nhận.
Về phần đám thành viên đại học năm thứ hai, đều là một nhóm Hắc Thiết cấp Ngự Thú sư, e rằng đều không dám nhìn thẳng Trần Thư…
- Để xem thế nào đã!
Vương Hiên thở dài, nói:
- Ta nghe nói cuộc thi thế giới sắp khai màn rồi! Một khi kết thúc, Trần Thư sẽ là sinh viên năm tư, sẽ rất bận rộn chuyện tốt nghiệp, đến lúc đó áp lực của Ngự Thú Hội sẽ không quá lớn.
Bốn người gật gật đầu, đây quả thực là một tin tức hay ho.
Một phó hội trưởng khác cảm thán nói:
- Tên này thật sự là quá mạnh, toàn bộ người của học phủ đều bị hắn đè bẹp.
Mọi người gật gật đầu, tràn đầy đồng cảm.
Là đệ nhất học phủ, tụ tập thiên tài toàn quốc, từ trước đến nay đều là thế cục muôn hoa đua thắm khoe hồng.
Tình huống siêu quần xuất chúng này quả thực quá hiếm thấy!
Lúc trước yêu nghiệt Lăng Trần cũng không có loại cảm giác áp bách này!
- Đừng nản lòng!
Vương Hiên vỗ vỗ bả vai của đối phương, tình ý sâu xa nói:
- Nếu như không có chúng ta, hắn cũng chỉ là người bình thường mà thôi!
- ? ?
Bốn người ngớ người, thoáng chốc không hiểu gì.
Lời này thật sự đang an ủi người ta sao? Sao nghe thấy lạ lạ ấy nhỉ?
Không ngờ tác dụng của chúng ta chỉ còn là phụ trợ thôi hả!
Ngay lúc này, cửa chính của tỷ thí trường bị đẩy ra!
- Hả? Còn có việc gì sao?
Vương Hiên quay đầu nhìn một cái, tưởng rằng có thành viên xã đoàn tìm đến hắn ta.
Kết quả một giây sau, vẻ mặt hắn ta ngưng trọng, thân thể bản năng không ngừng chấn động mãnh liệt, giống như bệnh cũ tái phát…
- Lão Vương, ngươi sao thế?
Một người quay đầu nhìn lại, cũng mở to hai mắt nhìn.
Chỉ thấy một tên nam sinh chính vẻ mặt tươi cười đi đến, trông bình dị gần gũi.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là bỏ qua Hỏa tiễn đồng trên vai hắn…
- Tội phạm ca…
Khóe miệng Vương Hiên giật giật một cái, thoáng chốc cảm thấy có chút sợ hãi.
Cái này mẹ nó thật sự là không hợp thói thường mà, trong trường học vác Hỏa tiễn đồng đi loạn lung tung hả?
- Có một việc, muốn thương lượng với các ngươi một chút!
Trần Thư bình tĩnh đi đến, trên mặt mang theo nụ cười hiền hòa.
- Ca, chuyện gì cũng dễ thương lượng cả, không cần thiết phải bày ra trận thế như vậy chứ…
Vương Hiên vội vã khuyên can nói, thật sự là lo lắng con hàng này không chú ý bắn ra một viên đạn hỏa tiễn…
Bọn hắn chỉ là bạch ngân Ngự Thú sư, không chịu đựng được loại đồ chơi này đâu!
- Ta đã từng nghe thấy tên của các ngươi rồi!
Trần Thư bình tĩnh ngồi xuống, nói:
- Trong Hoa Hạ học phủ, các ngươi đều là thiên tài tiếng tăm lừng lẫy!
- Ha ha… Tội phạm ca quá khen…
Năm người gượng cười, có chút không hiểu Trần Thư là đang khích lệ hay là đang châm biếm nữa.
- Thật mà, nhất là ngươi!
Trần Thư chỉ chỉ Vương Hiên đứng giữa, nói:
- Trong trường học Bạch Ngân Nhị Tinh cũng chỉ có hai người chúng ta!
Còn lại đều là thực lực bạch ngân Ngự Thú sư nhất tinh.
Dám ở thời điểm này tiếp nhận chức trách lớn, Vương Hiên vẫn là có chút tài năng!
- Vận khí mà thôi…
Vương Hiên không chút tự ngạo, tuy là cùng một cấp bậc.
Nhưng hắn ta hiểu được một đạo lý: Người với người không thể vơ đũa cả nắm…
- Không cần khiêm tốn!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, nói:
- Hiện tại ta muốn mời Vương học trưởng gia nhập Niệu Tố Xã, tới đảm nhiệm phó hội trưởng, ngươi cảm thấy thế nào?
- ? ? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận