Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1483: Vậy mà bên cạnh tội phạm lại có người bình thường

Trần Thư hỏi.
- Hai vị tiền bối, hai vị làm sao thế?
- Ngươi… nói thật sao?
Phù Ninh hơi cau mày, biểu cảm của hắn ta đầy vẻ khó tin, nói.
- Có bọn họ chặn giết, sao ngươi đến được Nam Thanh Quốc chứ?
Ánh mắt hai người họ có chút không được tự nhiên, đừng nói là Vương Cấp Đại Chủ Giáo cũng không đối phó được với ngươi.
Trần Thư mỉm cười, nhẹ nhàng nói.
- Giết hết bọn họ là được mà.
-…
Phù Ninh nuốt nước bọt. Nếu là người khác thì chắc chắn hắn ta sẽ nghĩ là người này đang chém gió.
Thế nhưng tên này vẫn luôn làm mấy chuyện khiến người đời phải kinh hãi kiểu vậy, nhỡ đâu là thật thì sao?
Một lát sau hắn ta mới hỏi để thăm dò.
- Tên Đại Giáo Chủ ấy, ngươi cũng…
- Hắn ta á?
Trần Thư vuốt cằm rồi thành thật thừa nhận.
- Ta đánh không lại nên chạy luôn rồi.

Hai người họ thở phào một hơi, nếu giết được cả Vương Cấp của hệ không gian luôn thì mới là điều khó tin ấy.
Thế nhưng cho dù là vậy, sống sót mà thót được cũng không phải điều người bình thường nào cũng làm được.
Dù sao thì Ngự Thú Sư Hoàng Kim Tam Tinh cũng không sống được nếu rơi vào tay đối phương.
Bọn họ nhìn Trần Thư một cái thật lâu, họ đã thầm coi hắn là người cùng cấp bậc với mình rồi.
Hai người họ nhìn nhau, Phù Ninh bắt đầu nói.
- Về Nam Thanh trước đi.
Bọn họ không lo sau này Trần Thư sẽ gây ra điều gì nguy hiểm.
Bây giờ hiện trường tổ chức Lễ Thực Thần ngoài hai bọn họ là Vương Cấp ra thì còn hai Vương Cấp đến từ nước ngoài nữa.
Bốn người Vương Cấp ở đó, trừ khi ba tổ chức lớn bắt tay với nhau thì mới làm nên chuyện. Thế nhưng bây giờ có Trần Thư, cộng thêm cả vận mệnh của vận mệnh của tổ chức nữa, xảy ra chuyện gì thì chắc là đầu óc thủ lĩnh có vấn đề.
- Được.
Trần Thư gật đầu, cưỡi Slime đi cùng hai bọn họ.
Một lát sau, Phù Ninh cưỡi Khế Ước Linh đi đến, hỏi.
- Cái thứ này của ngươi có để nó nhỏ chút được không?
Một quả bóng hai trăm mét ở bên cạnh, làm sự tồn tại của hai người Vương Cấp bọn họ trở nên bé nhỏ hơn.
Một giây sau, cơ thể của Tiểu Hoàng thu nhỏ đi rất nhiều, bây giờ nó chỉ to khoảng mười mét thôi.
Cho dù vẫn hơi lớn, nhưng ít nhất là bình thường hơn rồi.
- Vị này là Trương Đại Lực đúng không?
Phù Ninh cưỡi một con Kim Sắc Khổng Tước đi đến bên hai người họ, mắt nhìn về phía một nam nhân khác.
- Phù Ninh tiền bối.
Trương Đại Lực gật đầu, ánh mắt đầy vẻ kính trọng.
Thân phận của đối phương không chỉ là Vương Cấp Ngự Thú Sư mà còn là Vương Cấp Linh Trù, thậm chí còn từng giành được danh hiệu Thực Thần nữa.
Nam Thanh Quốc được làm ban tổ chức của Cúp Thực Thần liên quan rất nhiều đến hắn ta.
- Tuổi trẻ tài cao, tuổi trẻ tài cao.
Phù Ninh nhìn hai người trẻ tuổi, sự cảm thán hiện lên trong ánh mắt.
Hai người trước mặt này đều mới tốt nghiệp đại học thôi thế nhưng một người là quán quân Ngự Thú thế giới, một người chuẩn bị tham gia cuộc thi Linh Trù đẳng cấp cao nhất.
- Có cần ta giúp gì thì đều có thể nói ra nhé.
Phù Ninh nhìn Trương Đại Lực, nói.
- Chỉ cần ta có thể làm được, chuyện gì cũng được.
Hắn ta tỏ ra rất nhiệt tình, cho dù hai bên không cùng thuộc một thế lực của một quốc gia, thế nhưng xây dựng mối quan hệ tốt đâu có gì là sai.
Bây giờ hai người này đều biến thái vậy, mười năm, hai mươi năm sau, chắc chắn sẽ mạnh đến mức đáng sợ.
- Đều được sao?
Trương Đại Lực còn chưa kịp nói thì Trần Thư đã giành trước một bước rồi.
- Hửm?
Phù Ninh vốn còn có đường lui, nếu Trương Đại Lực nói lời này, hắn ta có lẽ còn có thể thấy cũng không có gì cả, thế nhưng cái tên tội phạm Nam Giang này thì khác rồi, sự vô lý của hắn được cả thế giới công nhận.
Một lát sau, hắn ta nghĩ mình đã nói vậy rồi vậy thì chỉ có thể cắn răng mà gật đầu thôi.
- Tiền bối, liệu có khi nào…
Giọng của Trần Thư hơi khựng lại, hắn từ từ nói tiếp.
- Thực ra là quán quân của Cúp Thực Thần có thể được quyết định từ tước không? Tiền bối yên tâm, thực lực của huynh đệ của ta không kém đâu.
- ??
Phù Ninh lập tức trợn tròn mắt lên, ngươi có chắc những lời mình nói là lời mà người bình thường nói không?
Con mẹ nó mới bắt đầu mà đã thích đi cửa sau rồi sao?
Phù Ninh vẫn còn non trẻ quá, nếu là Liễu Phong thì đã biết tên này đã thực hiện việc làm này trước đó rồi.
- Khụ khụ.
Hắn ta ho vài tiếng, nói với vẻ khó xử.
- Cúp Thực Thần và cúp tầm cỡ thế giới, Hiệp hội Linh Trù thế giới cũng quan tâm đến cuộc thi, ta chỉ là một thành viên trong đó thôi.
Trần Thư vuốt cắm, nói.
- Chuyện này không dễ xử lý sao?
- Vấn đề không phải là có dễ xử lý hay không…
Phù Ninh thở dài, nói.
- Đây là chuyện không ai làm được.
- …
Mặt Trần Thư đầy vẻ cạn lời, ta chỉ muốn đi đường tắt thôi mà khó đến vậy sao?
- Trần Bì.
Trương Đại Lực đứng bên cạnh lắc đầu nguầy nguậy, thực sự là không ngờ rằng bạn thân của mình sẽ dở hơi đến mức này.
Hắn ta bước về phía trước một bước, mặt cực kỳ nghiêm túc, nói.
- Đây là cuộc thi cấp cao nhất của Linh Trù, thần thánh cũng không được phép xâm phạm. Ta mong mình có thể thắng nhờ thực lực của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận