Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1216: Sinclair bị một đạp đúng chỗ (2)

- Hả?
Trong mắt Sinclair có một chút không hiểu, bởi vì thiết bị bảo vệ đài tỷ thí, hắn ta không nghe được âm thanh bên ngoài.
Nhưng lúc hắn ta nhìn về Khế Ước Linh phía dưới, thoáng đã hiểu được, lập tức cho nhân ngư một tin tức mới.
Vẻ mặt nhân ngư khẽ giật mình, ánh mắt đánh giá Slime, phát giác được nó tràn đầy lực sinh mệnh.
Nó cũng không nghĩ tới, vậy mà Trần Thư sống tiếp được?
Ầm!
Trong nháy mắt, khí tức quân vương trên người nó lại lần nữa bộc lộ ra, trên thân thể xuất hiện hào quang sáng chói..
Nếu Trần Thư không có chết, vậy giết Khế Ước Linh cua hắn!
- Ô ô ~~
Vòng nước phong tỏa của Thỏ Không Gian đã biến mất không thấy gì nữa, nó vội vã sử dụng thuấn di, về trong miệng Tiểu Hoàng.
Rầm rầm rầm ----
Hai con ngươi Nhân Ngư lạnh như băng, toàn bộ đài tỷ thí xuất hiện dòng nước lớn, trong nháy mắt biến thành một vũng ao hồ, bao phủ Slime.
- Hô hô hô~~~
Tiểu Hoàng vẫn nằm gáy o o, không để ý bất kỳ biến hóa nào bên ngoài.
Nhân Ngư nhếch miện, hai tay nháy mắt chắp trước ngực, cũng kéo nước từ đài tỷ thí.
Ầm ---
Một đạo lực lượng thuộc tính Thủy đáng sợ bất ngờ bạo phát trên mình Slime, toàn bộ đài tỷ thí đều không ngừng run rẩy.
Đừng nói Bạch Ngân cấp, ngay cả Hoàng Kim cấp cũng không tiếp nổi.
Nhưng mà Tiểu Hoàng vẫn không có một chút phản ứng, thậm chí trên người cũng chưa từng xuất hiện một chút vết thương.
- Òm ọp~~
Tiểu Hoàng chậm rãi mở mắt, hai mắt vô cùng ngốc manh, giống như có chút không rõ là tình huống gì.
Nhân Ngư mở to hai mắt, tâm thành kịch chấn, một chút việc cũng không có!
Nó không tin tà, lại thả kỹ năng ra lần nữa.
Rầm rầm rầm ….
Đài tỷ thí không ngừng run, lượng lớn nước phun trào qua lại, uy thế vô cùng kinh người!
Nhưng mà vẫn không có một chút tác dụng…
Nó vốn cho rằng không có tác dụng công kích của Độc Giác Thú phía trước, chỉ là bởi vì thuộc tính Thủy không đủ.
Nhưng hiện tại xem ra vấn đề là cái đồ chơi này có kháng tính tương đối lớn với thuộc tính Thủy!
- Òm ọp! Òm ọp!
Vẻ mặt Tiểu Hoàng ngốc manh, như đang nhìn một cái vai hề…
Trong mắt Nhân Ngư nổi giận, tôn nghiêm Quân Vương không phải để khiêu khích!
Nhưng vào lúc này, vòng bảo hộ trên đại tỷ thí vừa lúc chầm chậm đóng lại…
Mỗi một Ngự Thú Sư Vương cấp đều vây tới, trong mắt có tham lam và sát ý.
Ai có thể từ chối một quân vương đưa tới cửa đây?
Ngay tại lúc này, vẻ mặt Nhân Ngư lạnh lẽo, nhìn Slime một cái thật sâu, chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn buông tha.
Bên cạnh nó nháy mắt xuất hiện một Không Gian Thông Đạo, không biết kết nối với nơi nào, trong đó mơ hồ có sương trắng phun trào…
Một giây sau, Nhân Ngư tiến vào thông đạo, Độc Giác Thú theo sát phía sau, biên mất trên đài tỷ thí.
- Chờ một chút!
Vẻ mặt Sinclair chấn động, liên tục lăn lộn xông về Không Gian Thông Đạo.
May mắn lúc này thiết bị trên đài tỷ thí đóng lại chậm, nếu không thật sự có thể hắn ta phải lưu lại…
- Trần Thư, ta sẽ trở lại!
Sinclair quay đầu nhìn một cái, không chút do dự bước vào trong thông đạo..
- Ngăn hắn lại!
Mặt những người còn lại mang tức giận, chẳng lẽ thật sự để hắn ta toàn thân rút lui?
Nhưng tích tắc trong lúc Sinclair rời đi, một cái cà rốt khổng lồ nháy mắt bắn mạnh tới, xông vào trước trong Không Gian Thông Đạo.
- A~
Một tiếng tru lên vô cùng thê thảm xuất hiện, giống như đã trải qua đau nhức kịch liệt…
Xuy …
Không Gian Thông Đạo thoáng cái đã đóng lại, biến mất không thấy gì nữa.
- Vù vù ~~~
Thỏ Không Gian xuất hiện trên đỉnh đầu Tiểu Hoàng, trong mắt có chút hưng phấn.
Lỗ tai dài rộng của nó hơi đong đưa, nháy mắt trong tay xuất hiện một cái cà rốt khổng lồ.
Cho dù khoảng cách bao xa, nó đều có thể triệu hồi tới, đây chính là một trong những đặc tính của vũ khí bản mệnh.
Thân thể mọi người run lên, chỉ thấy trên cà rốt có một vết máu…
Nếu như bọn họ đoán không sai, Sinclair trực tiếp bị phang trúng…
Ầm ầm ---
Lúc cơ thể mọi người ở đây run lên, thiết bị trên đài tỷ thí đã triệt để mở ra.
- Trần Thư!
Đám người Tần Thiên cưỡi Khế Ước Linh nhích lại gần, ánh mắt nhìn chằm chằm miệng lớn của Slime.
Bây giờ phía dưới đài tỷ thí không có bóng dáng Trần Thư, chỉ có khả năng là đang trong miệng Tiểu Hoàng.
- Òm ọp!
Hai mắt Tiểu Hoàng ngốc manh, trực tiếp há miệng ra, lộ ra một thân ảnh bên trong.
- Ngao ngao ngao!
Trần Thư cưỡi một con Husky đi tới trước mặt mọi người.
- Ngươi không sao chứ?
Đám người Tần Thiên trăm miệng một lời mà hỏi, trong mắt tràn ngập lo lắng.
- Hả? Cái gì?
Trần Thư ngơ ngác, mở miệng nói:
- Ta có thể có chuyện gì? Có việc không phải là Sinclair à?
Tiếp đó ánh mắt của hắn ngưng lại, nhìn về phía tay phải của Tần Thiên, phía trên có chút đỏ, tràn ngập mùi màu tươi nhàn nhạt.
- Hiệu trưởng, tay của ngài?
- Ta không sao, là máu của người khác.
Trong lòng Tần Thiên thở phào một hơi, chỉ cần Trần Thư không có việc gì, chuyện còn lại cũng không phải vấn đề lớn.
Lúc này Liễu Phong cũng đẩy xe lăn đi tới.
Khế Ước Linh của hắn ta vốn bị trọng thương, vừa nãy lại mạnh mẽ phóng kỹ năng, thương thế càng trở nên nghiêm trọng, chỉ có thể thu về Ngự Thú Không Gian tĩnh dưỡng trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận