Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 719: Ngự Thú Trường của các ngươi sẽ phá sản sao?

- Bây giờ ngươi có thể lấy ra được chưa?
Liễu Phong bình tĩnh nói với vẻ mặt lãnh đạm.
Triệu Vệ không còn cách nào khác ngoài việc lấy bảy khỏa Ngự Thú Chân Châu ra, nhưng sau đó lại lấy thêm một chiếc máy sấy màu hồng nữa.
Liễu Phong cất Ngự Thú Chân Châu vào, cau mày nói:
- Hả? Ngươi mang cái này ra làm gì?
- y… Của ta… Của ta…
Trần Thư trợn tròn mắt, hắn không ngờ rằng ngay cả đồ của hắn cũng bị đánh cắp. Chẳng trách lại được gọi là Diệu Thủ Không Không, quả nhiên là có chút trình độ.
Liễu Phong khẽ nhếch miệng, quả thật hắn ta cũng có chút kinh ngạc!
Hai người đến để làm nhiệm vụ, không phải để đi du lịch hay đi chơi…
Trần Thư bình tĩnh đặt máy sấy vào ba lô tác chiến, kiểm tra xem mình có bị mất vật gì nữa hay không.
Hắn mở miệng nói:
- Ngươi chưa nghe câu này sao? Đầu có thể rơi nhưng kiểu tóc không thể rối đó!
- Hơn nữa mẹ nó chứ, ngươi càng kỳ quái hơn nữa đó! Thế mà lại đi trộm máy sấy?
Ánh mắt của Liễu Phong lại nhìn về phía Triệu Vệ mà nói:
- Có phải ngươi có bệnh hay không hả?
- À… vừa vặn ta thiếu một cái…
Triệu Vệ gãi gãi đầu, thực sự thừa nhận mà nói:
- Hơn nữa ta cảm thấy màu sắc cũng được đó chứ!
- …
- Được rồi, chúng ta đi thôi!
Sau khi Trần Thư kiểm tra xong thì lại đeo ba lô tác chiến lên lưng.
Hắn vỗ vỗ bả vai của Triệu Vệ mà nói:
- Cảm ơn lão huynh đã mời bọn ta uống rượu!
- Mời?
Vẻ mặt của Triệu Vệ hơi thay đổi, trong mắt có ẩn chứa tia nghi vấn.
Hắn ta đang muốn nói cái gì đó, thế nhưng đã lập tức bị hai người cắt ngang.
- Có vấn đề gì sao?
Hai người Trần Thư và Liễu Phong đi tới, trong mắt có hung quang, mang lại cảm giác vô cùng áp bách.
- Không có vấn đề gì hết! Là ta mời, chính là ta mời…
Triệu Vệ một mặt đau lòng, chỉ có thể bị ép mà đáp ứng bọn họ.
- Rất tốt!
Trần Thư gật đầu một cái, sau đó cùng Liễu Phong rời khỏi quán bar.
Lúc này đã là đêm muộn, gió đêm trên đảo quét qua lại có hơi lạnh lẽo thấu xương.
- Ôi mẹ ơi! Có chút lạnh đó!
Trần Thư hơi run lên, ngay cả thân thể Hắc Thiết Cấp như hắn mà vẫn có chút không chịu nổi nữa là.
- Ăn cơm trước đi đã!
Ngược lại Liễu Phong cũng không có cảm giác gì quá mãnh liệt, thân thể Hoàng Kim Cấp chủ yếu là có thể vượt qua hoàn cảnh tồi tệ trên Lam Tinh này, bằng không làm sao có thể sinh tồn trong Dị Không Gian nguy hiểm được cơ chứ?
Hai người tìm một tiểu điếm nhỏ, nhưng giá cả món ăn lại làm cho người ta phải chậc lưỡi.
Trần Thư thấp giọng nói:
- Lão sư, ngươi có kế hoạch gì không?
- Bắc khu là địa bàn của Giáo Hội. Ta chuẩn bị đi đến đó điều tra một phen, có khả năng rất lớn là chuyện mà cái Giáo Hội kia làm ra!
Liễu Phong cũng thấp giọng nói:
- Ngươi thì sao đây?
Trần Thư đang muốn nói chuyện thì trước mắt chợt xuất hiện những mục tuyển chọn.
【 Lựa chọn số một: Cùng Liễu Phong đi tới Bắc khu, điều tra Giáo Hội! Hoàn thành ban thưởng: Đại lượng Ngự Thú Lực 】
【 Lựa chọn số hai: Tiến về Huyết Tinh Ngự Thú Trường ở Đông khu, kiếm được một đại lượng tiền tài! Hoàn thành ban thưởng: độ thuần thục của Phòng Ngự Dược Tề tăng lên tới cấp Tông Sư 】
【 Lựa chọn số ba: Tiến về phòng đấu giá ở Tây khu, làm một ít chuyện! Hoàn thành ban thưởng: Kỹ năng Trùng Phong +2 】
Trần Thư sờ lên cằm, trong mắt có vẻ suy tư.
Ban thưởng của cả ba mục lựa chọn đều không tệ, quả thực là khiến cho hắn có hơi động tâm.
Tất nhiên, xét về mặt lợi nhuận cụ thể thì chắc chắn là mục thứ hai và mục thứ ba sẽ tốt hơn.
Trần Thư dò hỏi:
- Lão sư, ngươi nói nếu như ta cướp hết phòng đấu giá của Tây khu…
- Vậy ta sẽ có thể lập bia mộ cho ngươi ngay lập tức!
Liễu Phong giật giật khóe miệng, không nghĩ tới Trần Thư lại thái quá đến mức như vậy, hắn căn bản là đã phóng thích thiên tính luôn rồi.
Trần Thư mở miệng nói:
- Vì sao chứ? Thực lực của ta cũng không kém mà!
- Tới đây, ngươi với ta nhìn xem một chút!
Liễu Phong lắc đầu, mang theo Trần Thư đi tới đường phố rồi chỉ về phía một trí hướng phía Tây.
- Xem cái gì á
Trần Thư híp mắt, có chút không hiểu.
- Ngươi dùng cái này này!
Liễu Phong lấy một chiếc kính viễn vọng quân dụng ra rồi đưa nó cho Trần Thư.
Trần Thư mượn kính viễn vọng, chỉ một thoáng chốc là đã khóa chặt lấy một tòa kiến trúc cao lớn ở phía Tây, phía trên đó còn có một con quạ đang đứng thẳng.
- Đó chính là phòng đấu giá đấy. Có trông thấy con hắc điểu trên đỉnh tòa nhà kia không?
- Nhìn thấy rồi!
- Đó là một Khế Ước Linh Hoàng Kim Cấp!
- …
Trần Thư mở trừng hai mắt, hiện tại hắn đã biết rõ vì sao Liễu Phong lại cẩn thận như vậy rồi.
Quả nhiên thực lực của Giáo Hội không hề đơn giản như vậy!
Liễu Phong mở miệng nói:
- Bây giờ còn có ý định đi kiếm chuyện nữa không hả?
Trần Thư dò hỏi:
- Nếu không ngài với ta cùng làm đi? Đến lúc đó chúng ta chia ba bảy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận