Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1349: Trần Thư làm ra “cống hiến” cho học phủ (2)

Trần Thư sững sờ, không nghĩ tới đối phương còn dám xuất chiêu.
- Vù vù!
Hai con ngươi Thỏ Không Gian hơi động, một cái không gian thông đạo xuất hiện trước người.
Băng mâu nháy mắt chui vào trong đó, mà lúc xuất hiện đã đi tới trên đầu Hỏa Diễm Thiên Tàm.
Ầm!
Hai cánh của Quang Đồng Tinh Linh ở một bên chấn động, một kỹ năng phòng ngự kịp thời vung ra, che Thiên Tàm lại.
- Lúc mới bắt đầu đã nói, dựa theo chiến đấu bình thường tới tiến hành!
Vương Viên cường ngạnh nói:
- Rời khỏi đài tỷ thí lúc nào tính là thua?
- Hả? Ngươi chắc chắn chứ?
Vẻ mặt Trần Thư lạnh lẽo, tiếp đó liền nở một nụ cười quỷ dị.
Trong lòng Vương Viên đã có một chút linh cảm không lành, chính mình hình như là có chút xúc động…
Ầm!
Ba đạo Tử Vong Hỏa Trụ lại lần nữa đánh tới, cùng nhau đánh về Quang Đồng Tinh Linh, chuẩn bị giải quyết phụ trợ khế ước linh trước.
Hàn Băng Cự Ngạc gào thét một tiếng, một đạo băng giáp xuất hiện trên mình Tinh Linh, giúp nó ngăn chặn uy thế kỹ năng.
Nhưng lực trùng kích khủng bố vẫn là áp chế Quang Đồng Tinh Linh trên vách tường.
Ầm ầm!
Ba đạo [Tử Vong Hỏa Trụ ] gần như trong nháy mắt đánh nát vách tường tỷ thí trường, toàn bộ tỷ thí trường đều có chút lung lay sắp đổ.
- Bồi thường không chết ngươi!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, vốn là hắn muốn thắng thì liền kết thúc.
Kết quả con hàng này nhất định muốn làm lưu manh, vậy cũng chỉ có thể để hắn ta lại ra chút máu.
Ầm ầm!
Ba con Husky không có một chút cố kỵ, mặc sức phóng thích ra đủ loại kỹ năng, thậm chí tỷ thí trường còn lại đều bị tác động đến.
Lúc này Vương Viên đã có hối hận, nhưng không có đường quay về.
Hắn ta cũng để khế ước linh phóng ra kỹ năng, nhất định cần phải thắng tỷ thí.
- Ta mẹ nó! Điên rồi!
Vẻ mặt ba người A Lương chấn động, quả quyết là lựa chọn chạy trốn.
Hai bên giao chiến, đại bộ phận tỷ thí trường trong Ngự Thú quán đều không tránh thoát, xuất hiện xu thế sụp xuống.
Trần Thư lẩm bẩm:
- Ta xem ngươi có thể chống đến lúc nào…
Loại trừ Husky bên ngoài, Thỏ Không Gian cũng xuất thủ.
Tuy là nó đối với khế ước linh Hoàng Kim không có uy hiếp quá lớn nhưng ít ra có thể quấy rối một chút.
Rầm rầm rầm!
Thanh thế hai bên chiến đấu rất lớn, rốt cục kinh động đến giáo sư Hoàng Kim cấp trong học phủ.
Giang Vân cưỡi khế ước linh đi tới hiện trường, quả nhiên thấy được đạo thân ảnh quen thuộc kia.
- Trần Bì, tình huống như thế nào?
Hắn ta triệu hoán khế ước linh của mình ra, ánh mắt cũng nhìn về phía Vương Viên, chuẩn bị xuất thủ bắt lại.
Ngay tại lúc này, Trần Thư nháy mắt xuất hiện bên cạnh hắn, nói:
- Giang lão sư, không có việc gì, chúng ta chỉ đang tỷ thí.
- Ngươi quản cái đồ chơi này gọi tỷ thí?
Khóe miệng Giang Vân giật một cái, phía trước đã có ít nhất ba cái tỷ thí trường sụp đổ, tỷ thí trường còn lại cũng không thể lạc quan, toàn bộ Ngự Thú quán số một có thể nói là sắp phế…
- Đến lúc đó sẽ trả lại học phủ một cái Ngự Thú quán mới toàn bộ!
Trần Thư thản nhiên nói:
- Coi như là ta cho học phủ một chút cống hiến, vừa vặn có thể đổi mới một thoáng.
- Cống hiến?
Giang Vân xạm mặt lại, nhìn phế tích phía trước, nháy mắt liền có chút trầm mặc…
Nửa ngày, Giang Vân mở miệng nói ra:
- Chờ Tần hiệu trưởng đi ra, ta cảm thấy ngươi sẽ bị chôn ở chỗ này…
- ...
Trần Thư khóe miệng giật một cái, nhưng không sợ, chắc chắn bản thân là có thể thắng được.
Ngay tại lúc này, đại chiến giữa Khế Ước Linh của hai người trở nên vô cùng quyết liệt.
Hai mắt Vương Viên đều có chút đỏ, nhìn Ngự Thú quán sụp đổ trước mắt, hắn ta biết mình đã không có đường lui.
- Vì cái gì! Vì cái gì không phá được phòng?
- Đến cùng là kỹ năng gì? Tại sao không hợp lẽ thường như thế?
- Ta mẹ nó không muốn chơi cay!
Hai tay hắn ta nắm chặt, thậm chí là có một chút cử chỉ điên rồ.
Bây giờ Quang Đồng Tinh Linh đã cho Hàn Băng Cự Ngạc gia trì toàn bộ kỹ năng phụ trợ, tăng sức chiến đấu lên tới hoàng kim nhị tinh.
Nhưng đủ loại kỹ năng băng tuyết cũng không có một chút tác dụng.
Mà ba con Husky thì là không để ý đến khế ước linh của Vương Viên, bằng không hắn ta không hẳn có thể chống đỡ lâu như vậy.
Mục tiêu chủ yếu của Husky không phải là hắn ta, mà là bốn phía tỷ thí trường.
Ầm ầm…
Một đạo Tử Vong Hỏa Trụ bắn mạnh ra, lại một toà tỷ thí trường sụp đổ…
- Mẹ nó…
Vương Viên đã là có chút bị bức ép đến mức nóng nảy, ngươi mẹ nó có phải bị bệnh hay không hả, đặc biệt phá hoại kiến trúc trường học…
Rõ ràng là muốn để hắn ta hao tổn nhiều chút…
Mười phút đồng hồ sau đó.
Ầm ầm…
Tỷ thí trường cuối cùng sụp đổ, toàn bộ số một Ngự Thú quán đều hóa thành phế tích.
Vương Viên rốt cục bình tĩnh lại.
Hắn ta đã ý thức được một chuyện tuyệt vọng: Chính mình thật không phá được phòng ngự đại tiện kỳ quái trước mắt…
Vốn cho rằng chỉ là một kỹ năng phòng ngự trong thời gian ngắn, nhưng chiến đấu lâu như vậy vẫn không biến mất
Trong lòng Vương Viên đã có dự cảm: Cái này tựa như là một cái kỹ năng bị động…
- Cái này mẹ nó là khế ước linh Vương Cấp…
Bạn cần đăng nhập để bình luận