Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 444: Trạng Nguyên thi đại học đặc thù nhất

Hạ Băng lắp bắp cả nửa ngày, cuối cùng cũng nói ra được một câu.
Một lát sau, Trần Thư lại mở miệng nói:
- Ta cảm thấy hơi buồn…
- Hai tiếng nữa là tới rồi.
Hạ Băng mở mắt, nói.
Ngay sau đó, nàng ta giống như lại nghĩ tới gì đó, trong mắt xuất hiện vẻ hoảng sợ, nói:
- Ngươi đừng nói là ngươi muốn mở cửa sổ nhé?
- Sao có thể…
Trần Thư lặng lẽ buông tay xuống, nói:
- Ta cũng không phải người muốn tìm chết.
Hai tiếng ngắn ngủi, Hạ Băng có thể nói là kinh hồn táng đảm, vượt qua thời khắc mạo hiểm nhất trong nhân sinh.
Cuối cùng, ba người tới sân bay kinh đô.
Hạ Băng thở phào, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, đây chính là tháng bảy mặt trời như lửa.
Trần Thư nhìn sang với vẻ quan tâm:
- Hạ uỷ viên, thân thể không thoải mái à?
- Không sao, không sao.
Bắp chân Hạ Băng cũng có chút mềm ra, cuối cùng rời khỏi sân bay.
- Ngươi đặt quán nào? Ta đưa ngươi đi nhé?
- Không cần, ta và mẹ ngồi xe taxi được rồi.
Hạ Băng xua tay, còn ở cùng với Trần Thư, nàng ta lo lắng chỉ có thể tới Trấn Linh Cục của kinh đô chơi bảy ngày.
Đúng vào lúc này, một thanh âm truyền đến.
- Khách khí cái gì? Dì, tiểu Băng, lên xe đi.
Một chiếc xe hơi màu đen tiêu sái đỗ lại trước mặt ba người.
Cửa kính xe hạ xuống, một khuôn mặt tinh xảo đeo kính râm xuất hiện, khóe miệng nở nụ cười thản nhiên.
- Phương Tư tỷ!
Hạ Băng lộ ra có chút nhảy nhót, đồng thời thở phào trong lòng.
Có Phương Tư tỷ ở đây, Trần Thư khẳng định là không dám xằng bậy.
Phương Tư cười bảo:
- Lên xe đi.
- Cám ơn. Phương Tư tỷ
Hạ Băng cười ngọt ngào, mở cốp xe, để hành lý vào.
- Phương Tư tỷ đúng giờ thế.
Trần Thư mở cửa xe, ngồi xuống ghế phụ.
Xe hơi nổ vang, giống như như tên rời cung, người chung quanh đều nhao nhao nhìn lại, biển số xe chuyên thuộc của Hoa Hạ Học Phủ thực sự khiến người ta hâm mộ.
Phương Tư vừa lái xe, vừa cười hỏi:
- Trần Bì, đoạn thời gian này thế nào? Kiếm được không ít tiền chứ?
- Tiền gì?
Trần Thư thần sắc, lộ ra có chút nghi hoặc.
- Tiền quảng cáo, không phải ngươi là Trạng Nguyên thi đại học của Nam Giang Thị à? Không có xí nghiệp nào nhờ ngươi làm đại diện sản phẩm cho bọn họ sao?
- Mẹ kiếp không có.
Trần Thư trợn mắt, hai tay xòe ra, trông có chút ngây đơ.
- Không thể nào, Trạng Nguyên mỗi kỳ đều có xí nghiệp tìm tới cửa.
- Ta lại một nhà cũng không thấy.
Trần Thư than thở, ngửa mặt lên trời kêu rên, tràn ngập oán giận.
Nếu dựa theo lẽ thường mà nói, khẳng định là có xí nghiệp tới tìm hắn hợp tác,
Nhưng đáng tiếc phẩm hạnh của Trần Thư đã truyền khắp Nam Giang Thị.
Tìm hắn quảng cáo, vậy không phải là bôi đe xí nghiệp à?
Thậm chí ngay cả chính phủ cũng không phỏng vấn Trạng Nguyên, nếu phỏng vấn truyền tới kinh đô, sợ rằng Nam Giang Thị sẽ chịu ảnh hưởng.
Không thể không nói, năm nay là một năm bình tĩnh nhất của Nam Giang Thị!
Trần Thư cũng thành Trạng Nguyên thi đại học đặc thù nhất trong lịch sử của Nam Giang Thị.
- Phương Tư tỷ, hay là ngươi chia chút phí quảng cáo ba năm trước cho ta đi.
Trần Thư xoa tay, lộ ra có chút tham lam.
Phương Tư nhếch miệng cười nói:
- Lá gan của tiểu tử ngươi cũng lớnnhỉ? Muốn vơ vét tài sản của ta à?
Trần Thư nghĩa chính nghiêm từ sửa đúng lại:
- Cái này gọi là chia sẻ tài nguyên.
- Cút đi!
Phương Tư trực tiếp làm thủ thế quốc tế, nói:
- Chia sẻ đơn phương diện chính là giật tiền.
- Ai nói thế? Ta cũng chia sẻ tài nguyên với ngươi mà.
Trần Thư mở ba lô, yên lặng lấy ra một túi phân…
- Ngươi cách ta xa một chút.
Khóe miệng Phương Tư giật giật, đồng thời trong mắt có vẻ cảnh giác, lo lắng Trần Thư sẽ đánh lén.
Hiện tại Trần Thư cũng là cấp Hắc Thiết rồi, tố chất thân thể của hai người không sai biệt nhiều.
Tuy Phương Tư từng luyện qua kỹ xảo cách đấu, nhưng bản thân Trần Thư đã có thể phách cường tráng, đánh nhau là rất khó nói.
Nhìn hai người một đường vừa nói vừa cười, trong mắt Hạ Băng ngồi sau lộ ra vẻ hâm mộ.
Theo nàng ta ta, quan hệ của Trần Thư và Phương Tư đích xác không tầm thường.
Sau một tiếng, Hạ Băng mở miệng nói:
- Phương Tư tỷ, chúng ta ở đây.
Phương Tư gật đầu, mở miệng nói:
- Cẩn thận một chút, tiểu Băng! Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho ta.
- Ừ, cám ơn Phương Tư tỷ.
Hạ Băng dẫn mẫu thân tới khách sạn, chuẩn bị bắt đầu du lịch kinh đô.
- Phương Tư tỷ, chúng ta sẽ tới dị không gian nào?
Trên xe chỉ còn lại hắn và Phương Tư, Trần Thư trực tiếp mở miệng mở miệng.
Phương Tư cười bảo:
- Một dị không gian cấp nguy hiểm.
- Cấp nguy hiểm? Vậy có lĩnh chủ cấp Bạch Ngân không?
Trần Thư chấn động, thần sắc lập tức biến thành vô cùng phấn khởi.
- Ngươi có cần hưng phấn như vậy không.
Khóe miệng Phương Tư giật giật, nàng ta vốn tưởng rằng Trần Thư sẽ có thần sắc ngưng trọng.
Dẫu sao ngay cả nàng ta là Đoàn trưởng cũng chỉ là Hắc Thiết ba sao, trong đoàn đội không có cấp Bạch Ngân, tới không gian cấp nguy hiểm sẽ có phiêu lưu cực lớn.
Kết quả hiện tại xem ra, là nàng ta nghĩ nhiều rồi.
- Không có tiền, bỗng chốc phải nuôi hai Khế Ước Linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận