Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 526: Muốn tìm một chút công việc cho các bạn học ở Hắc Châu (2)

Hắn thấy lão sư chưa đến, trực tiếp đi tới phía trước nhất của đội ngũ.
- Ta thấy mọi người đều có chút không phục!
Trần Thư chắp hai tay sau lưng, nói:
- Tiểu Vu Dịch, hình như ngươi có chút khó chịu? Nếu không chúng ta so tay một chút?
- Hừ! Ngươi nhắm vào ta?
Hai tay Vu Dịch nắm lại, nhưng không dám thật sự tỷ thí cùng Trần Thư.
- Không không không!
Trần Thư cười cười, nói:
- Không phải ta nhằm vào ngươi, ta nói là các vị ở đây, đều không được!
Trong nháy mắt, toàn trường trợn mắt nhìn, đã nhịn Trần Thư lâu lắm rồi!
- Ngự Thú Sư, tất cả đều dựa vào thực lực nói chuyện!
Vẻ mặt Trần Thư bình tĩnh, lên tiếng:
- Có người nào muốn đánh cùng ta một trận hay không? Chỉ cần có thể thắng, hai tay dâng năm trăm học phần lên!
- Nhưng cần nộp phí báo danh mười học phần!
Trần Thư cười nói, chuẩn bị sử dụng tiếp chiến lược trung học, trước kiếm một số học phần rồi nói sau.
- Sao thế? Không ai lên?
Trần Thư đảo tròng mắt, xem ra phép khích tướng bình thường là vô dụng.
Một lát sau, hắn thở dài, nói:
- Thật ra không phải ta muốn học phần, mà là người hướng dẫn Liễu Phong của ta, hắn ta muốn học phần, ra mặt thì lại xấu hổ.
- Nếu như các ngươi không nộp một điểm học phần, hình như hắn ta sẽ đánh trượt môn của các ngươi!
Làm lão sư của mình, ngẫu nhiên cõng nồi cũng là hợp lý nhỉ?
Lời này vừa nói ra, toàn trường yên tĩnh không tiếng động, không ngừng suy nghĩ lời Trần Thư nói là thật hay giả.
Trượt môn đối với sinh viên mà nói thật sự là một chuyện rất có lực chấn nhiếp!
Nhưng vào lúc này, cửa Ngự Thú Quán bị đẩy ra, một nam tử đầu đinh đi tới.
Hai con ngươi của Trần Thư co rụt lại, nháy mắt về lại đội ngũ.
Vậy mà là Liễu Phong tới đây!
- Chào mọi người, ta là lão sư khóa thực chiến của các ngươi, Liễu Phong!
Trong phút chốc, ánh mắt các sinh viên trở nên vô cùng kỳ quái.
Vẻ mặt Liễu Phong nghi hoặc, mở miệng hỏi:
- Các bạn học, sao thế?
Một tên sinh viên cố lấy dũng khí lặp lại những lời Trần Thư vừa nói.
- Ta mẹ nó!
Vẻ mặt Liễu Phong giận dữ, ánh mắt lập tức tìm kiếm thân ảnh của Trần Thư.
- Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta…
Trần Thư nằm sấp trên mặt đất, chuẩn bị chuồn đi, đợi tiếp nữa là có nguy cơ bị hỏa táng.
Đúng lúc này, một thân ảnh xuất hiện phía trước chặn đường đi của hắn.
Trần Thư khẽ ngẩng đầu, lập tức thấy được khuôn mặt hung tàn của Liễu Phong.
- Liễu…Liễu lão sư…
Liễu Phong trực tiếp nắm lấy, nhấc Trần Thư lên.
- Ngươi nằm trên mặt đất làm gì?
- Ta … ta muốn cảm nhận hơi thở đất đai một chút, làm thiên nhất hợp nhất cảnh giới tối cao…
- Bớt nói linh tinh lại cho ta.
Liễu Phong ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Vừa rồi lời các bạn nói là thật?
Vẻ mặt Trần Thư mờ mịt:
- Nói cái gì? Gà mái!
- Tiểu tử ngươi được lắm, mới là học sinh của ta hai ngày, trực tiếp mang thanh danh của ta ra lừa bịp?
Liễu Phong hít sau một hơi, hắn ta thoạt nhìn bình tĩnh, nhưng trong lòng có chút luống cuống.
Cái này mẹ nó vừa mới trở thành đạo sư của Trần Thư không lâu, hắn ta mơ hồ cảm giác được cửa chính Trần Linh Cục mở ra cho hắn ta.
Bỏ bốn lên năm, mình là một giáo sư của Hoa Hạ học phủ trực tiếp đi thẳng vào tù?
- Tục ngữ nói, kiếp trước mổ heo, đời này dạy người!
Liễu Phong nói:
- Ta mẹ nó là kiếp trước giết người, cho nên đời này dạy “Thư”?
- Ta sai rồi, sai hoàn toàn luôn!
Trần Thư cúi đầu, bộ dáng thành thành thật thật nhận sai.
Liễu Phong mở miệng nói:
- Lần sau còn dám như vậy…
Trần Thư vỗ vỗ ngực, chém đinh chặt sắt nói:
- Vu Dịch ta tình nguyện chấp nhận xử phạt của học phủ!
- Cái này còn tạm được…hả?
Vẻ mặt Liễu Phong thoáng ngây ngẩn cả người, Vu Dịch? Mẹ nó ngươi phạm tội mà liên quan gì tới người ta?
- Ta làm gì sai…
Vẻ mặt Vu Dịch u oán, thấp giọng nói thầm.
- Không cần để ý chi tiết!
Trần Thư khoát tay, thừa dịp lúc Liễu Phong sững sờ chạy về trong đám người.
- Được rồi, hiện tại bắt đầu học khóa thực chiến!
Con ngươi Liễu Phong chuyển động, chuẩn bị để tên tiểu tử này nhớ lâu một chút, bằng không những ngày sau đó bản thân mình không qua được?
Hắn ta đi tới trước đám người, nói:
- Làm Ngự Thú Sư, tầm quan trọng của thực chiến không cần nói cũng biết! Ngự Thú Sư không có sức chiến đấu không có khả năng tốt nghiệp! Ta hy vọng mọi người có thể xem trọng.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người gật đầu một cái, lộ ra vẻ vô cùng nghiêm túc.
Thân thể Liễu Phong dựa vào ngồi trên đài tỷ thí bên cạnh, mở miệng nói:
- Vì sao có người là Khế Ước Linh cấp SS, mà có người là Khế Ước Linh cấp D, nhưng chiến lực lại hoàn toàn khác nhau?
Trong phút chốc, ánh mắt mọi người khẽ chuyển hướng về phía Vu Dịch và Trần Thư.
- Điệu thấp, điệp thấp!
Trần Thư gật đầu mỉm cười, khoát tay áo, ra vẻ vô cùng khiêm tốn.
Trái lại Vu Dịch im lặng không nói, Liễu Phong đã thuộc loại đọc được thẻ căn cước.
- Lão sư!
Hắn ta trực tiếp giơ tay lên, trong mắt tràn ngập sự không phục và chiến ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận