Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 899: Ta cũng không giết mấy, chỉ toàn chơi đùa cả thôi mà (2)

Nguyên nhân chính là do mấy con hàng trước mặt này chuyên đi săn giết Bạch Ngân Lãnh Chúa. Lão đại chết mất rồi thì tiểu đệ đương nhiên cũng phải chạy theo thôi…
Ban đầu thì các cường giả sau lưng bọn họ nghĩ cứ để cho bọn họ đến rèn luyện một chuyến, nhưng hình như kết quả lại không có tác dụng gì mấy, hơn nữa còn gây ảnh hưởng đến những người đến rèn luyện còn lại nữa chứ.
Một nam sinh xua tay rồi cười hì hì mà nói:
- Chu thúc, nói mò cái gì mà toàn nói thật thôi…
- Giang Đa Dư! Đừng có mà cười đùa tí tởn với ta!
Vẻ mặt Chu Uyên nghiêm túc mà quát lớn:
- Trông coi cho cẩn thận vào, khi nào người đến đầy đủ rồi lại nói tiếp với các ngươi!
- Còn có ai nữa à?
Giang Đa Dư nhíu mày mà nói:
- Không đúng, hình như chỉ có mấy người chúng ta đến đây thôi mà.
Vẻ mặt Cơ Phong bình thản mà nói:
- Một người đến từ Hải Vực! Các ngươi chưa gặp hắn bao giờ cả, đó là một thiên tài được ta công nhận đấy!
- ...
Sáu người đều không nói nên lời, cũng có chút không chịu nổi phong thái tự kỷ của Cơ Phong.
Giang Đa Dư nói:
- Vậy hắn chính là người thứ một trăm hai mươi ba được ngươi công nhận đúng không?
- Lão Giang, đừng có nói lung tung như thế, nói vậy làm cho hắn ta không có chút Hàm Kim Lượng nào cả rồi kìa!
Một nữ sinh có mái tóc ngắn ngang vai cười hì hì mà nói:
- Là người thứ một trăm hai mươi bảy mới đúng, ngươi quên mất bốn con hung thú kia ở Dị Không Gian rồi à!
- ...
Đúng lúc này, một quả cầu lớn màu vàng bay từ xa đến rồi rơi xuống phía trên đám người.
- Slime?
Vẻ mặt bốn người chấn kinh, ánh mắt vô cùng kỳ lạ.
Theo bọn họ biết, không phải thứ đồ chơi này là Khế Ước Linh cảnh sao? Vì sao nó lại lớn như vậy được?
Trần Thư tiêu sái hạ cánh xuống đất rồi hắng giọng mà nói:
- Nếu mọi người đều đến đông đủ cả rồi, vậy thì ta sẽ nói đôi lời đơn giản thôi!
Ầm!
Chu Uyên trực tiếp đạp một chân khiến hắn bay về phía sau. Ngươi nói ra luôn rồi thì ta còn làm cái gì nữa hả?
- ...
Thấy Trần Thư sắp chật vật mà ngã ra đất, hắn lại trực tiếp dùng tay phải chống đỡ trên mặt đất, hơi dùng sức là đã lập tức đứng lên được.
Ầm!
Một thanh đao mổ heo vô tình rơi ra ngoài thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.
- ?
Vốn dĩ Giang Đa Dư đang định chào hỏi, nhưng kết quả lại nhảy lùi về sau để kéo giãn khoảng cách.
Chuyện gì vậy?
- A… Khiến mọi người chê cười rồi, ngại quá!
Trần Thư gãi đầu rồi bình tĩnh thu hồi đao mổ heo về, không hề lúng túng một chút nào cả.
Sáu người đều âm thầm kéo giãn khoảng cách, hình như người này có gì đó là lạ thì phải…
- Được rồi! Tất cả đứng nghiêm!
Chu Uyên thì lại không bất ngờ chút nào, chỉ cần không phải bom hạt nhân rơi ra ngoài thì hắn ta đều có thể chấp nhận được.
- Một vài người trong số các ngươi đến từ Ngự Thú Gia Tộc, có người lại đến từ Ngự Thú Đoàn top đầu, cũng có rất nhiều người được Ngự Thú Sư Vương Cấp bồi dưỡng riêng, thuộc về nhóm người đứng đầu cả nước…
Giọng điệu của hắn ta bình thản nhưng trong ánh mắt cũng có vẻ tán thưởng.
- Vốn dĩ đám hung thú bạo loạn ở phương bắc là dùng để rèn luyện, nhưng các ngươi vừa mới đến là đã phá hủy quy tắc rồi! Nếu như để các ngươi tiếp tục làm như vậy thì trong vòng một tháng sẽ không còn hung thú nữa mất!
- Bọn ta không giết mấy mà…
Giang Đa Dư lẩm bẩm, đồng thời còn lấy ba tài liệu được bảo quản cẩn thận ra.
- Một mình ngươi giết chết ba Bạch Ngân Lãnh Chúa ư?
Khóe miệng Chu Uyên giật giật, sau đó lại nhìn về phía những người còn lại mà hỏi:
- Các ngươi thì sao?
- Ta cũng ba con thôi!
- Ta có hai thôi mà!
- Ta chỉ giết năm con, Bạch Ngân Lãnh Chúa không dám nhìn thẳng vào ta, vừa nhìn thấy ta đã bỏ chạy mất tăm, bọn chúng sẽ không bao giờ nhận được sự tán thành của ta đâu!
- ...
Một đám người lần lượt lấy đồ chứa ra, trong đó có chứa tài liệu cốt lõi của Lãnh Chúa.
- Ngươi thì sao?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Trần Thư, trong mắt có vẻ tò mò.
- Ta cũng không giết mấy, chỉ toàn chơi đùa cả thôi mà.
Trần Thư vừa nói xong thì trực tiếp ném một cái túi phân đầy ắp ra.
- ?
Mọi người trừng lớn mắt. Con mẹ nó, ngươi lại đi dùng thứ đồ chơi này để đựng tài liệu Lãnh Chúa ư?
Hơn nữa còn đựng nguyên một túi lớn như vậy nữa chứ?
- Ngươi xem mấy thứ này là thổ sản đấy à?
Trong mắt Giang Đa Dư hiện lên vẻ nghi hoặc, hắn ta đi lên phía trước mở túi phân ra, bất chợt có rất nhiều thứ rơi ra ngoài.
Rầm ào!
Tất cả đều là tài liệu cốt lõi được bọc trong một lớp màng bảo quản đặc biệt, trên đó có dính máu tươi, hiển nhiên mới được mổ ra gần đây.
- Con mẹ nó chứ!
Mọi người đồng thanh thốt lên, bọn họ không ngờ lại quá mức đến như thế này.
- Dường như ta đã tìm thấy đầu sỏ gây ra vụ này rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận