Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 789: Tiểu tử kia đến cùng là làm chuyện thương thiên hại lý gì?

- Đây không phải tìm được rồi sao?
Trần Thư nhướng màu, đút cho Slime một miếng lớn dược tề Phi Hành, đi thẳng đến vị trí di tích..
Lúc này, chỗ trống trên mặt tuyết ở Băng Hỏa Sâm Lâm đang tràn ngập sương trắng lờ mờ.
Nhưng không phải Không Gian Cấm Vụ, mà là sương trắng thuộc về Không Gian Thông Đạo.
Ở bên trong sương trắng, đang có mười người vẻ mặt kích động, thân thể cũng nhịn không được run lên.
- Đại nhân…chúng ta tìm được rồi!
Ngự Thú Sư Hoàng Kim cấp dẫn đầu gật đầu một cái, trong mắt cũng có vẻ phấn khởi.
Trong mắt hắn ta có sát ý, nói:
- Các ngươi canh giữ ở ngoài sương trắng, chỉ cần có người dám đến, giết không tha!
Mọi người gật đầu, triệu hoán Khế Ước Linh của mình ra.
Bây giờ chấn động của mặt đất đã sớm biến mất, hơn nữa phạm vi không lớn, cứ điểm của Trần Linh Quân Hoa Quốc cũng không biết được.
- Sao thế?
Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp đi tới chính giữa sương trắng.
Đang có ba tên đầu đội dụng cụ đặc thù kiểm tra đo lường cái gì đó.
- Cần thời gian mở ra!
Một tên nam tử ồm ồm nói, đồng thời mở cái thùng màu trắng mang theo bên người ra.
Hắn ta lấy một ống dược tề ra, bên trong chảy chất lỏng giống như máu.
Hắn ta rót vào Không Gian Thông Đạo phía trước.
Dược tề giống như bị cắn nuốt, sương trắng xung quanh dần dần dày đặc.
Ngay sau đó, hai người khác cũng rót vào đủ loại dược tề.
Sương trắng trở nên đậm hơn, tới hạn đột nhất định thì có nghĩa là di tích hoàn toàn mở ra!
Thời gian nửa tiếng trôi qua.
Một đoàn ngự thú dân gian Hoa Quốc phát hiện dị tượng, đi tới gần sương trắng.
Có người mở miệng hỏi:
- Đoàn trưởng, đây là tình huống gì?
- Là di tích!
Một nữ tử trung niên nói, trong mắt có một tia cuồng nhiệt.
Nàng ta tuyệt đối không ngờ rằng gặp được một cái di tích xuất thế.
- Di tích? Vậy chúng ta…
Bốn tên thành viên nghe vậy, vẻ mặt cũng biến thành kích động.
Trong mắt nữ tử trung niên có vẻ suy tư, bây giờ kỳ ngộ ngay trước mắt, tuyệt đối không thể buông tha.
Nhưng ngay trong chốc lát, một lôi điện cuồng bạo đánh úp tới, vạch phá không gian, nháy mắt phủ xuống!
- Ừm?
Vẻ mặt nữ tử kịch biến, trực tiếp để một Khế Ước Linh chắn phía trước.
Ầm!
Lực lượng lôi đình đáng sợ bùng nổ, vậy mà trực tiếp diệt sát Khế Ước Linh!
Nàng ta chính là Ngự Thú Sư Bạch Ngân ba sao!
- Không muốn chết thì lăn khỏi đây!
Ngự Thú Sư Hoàng Kim cấp của Anh Hoa Quốc cưỡi một con Lôi Đình Cự Mãng, trong mắt có sát ý lạnh lùng.
- Ngươi?
Bốn tên thành viên nghe vậy giận dữ, không nghĩ tới đối phương lớn lối như thế.
- Không nên xúc động! Đi!
Làm đoàn trưởng, nữ tử trung niên cố nén hận ý.
Nếu nàng ta lựa chọn ra tay, cả Ngự Thú Đoàn sẽ bị diệt ở đây.
Nhưng ngay tại lúc đoàn người chuẩn bị rời đi, hai mắt đối phương lóe lên, vậy mà lựa chọn xuất thủ!
Xuy!
Một đạo lôi đình đánh tới, vậy mà trực tiếp đánh nát thân thể một tên Ngự Thú Sư.
- Ngươi!
Mọi người không nghĩ tới đối phương sẽ âm hiểm như vậy, rõ ràng là Ngự Thú Sư Hoàng Kim cấp nhưng lại còn đánh lén!
- Vừa vặn cần giết gà dọa khỉ, các ngươi cũng không cần đi!
Ngự Thú Sư Anh Hoa quốc cười cười, lại vỗ Lôi Đình Cự Mãnh dưới thân lần nữa.
Ba con Khế Ước Linh chính khác của hắn ta thủ ở ba hướng khác, có điều đối mặt với một nhóm Ngự Thú Sư Bạch Ngân, một Khế Ước Linh là đủ rồi!
- Liều mạng!
Trong mắt nữ tử trung niên tràn ngập vẻ kiên quyết.
Nháy mắt hai bên bạo phát đại chiến!
Đoàn Ngự Thú dân gian của Hoa Quốc thoáng cái đã bị áp chế, chênh lệch một khoảng cách của cấp bậc lớn hoàn toàn không thể bù đắp!
Nhưng ngay tại lúc bốn người ngàn cân treo sợi tóc, xa xa truyền đến âm thanh ong ong.
Vẻ mặt hai bên khẽ giật mình, nhìn về phía xa.
- Ta mẹ nó!
Trong nháy mắt, thân thể mọi người run lên, trong mắt tràn ngập chấn kinh.
Chỉ thấy một tên nam sinh cưỡi một con Husky, trên vai mang theo một con thỏ mập, trên mặt xuất hiện nụ cười hiền lành.
Nhưng trọng điểm là phía sau hắn lại có mấy ngàn con phi trùng màu đỏ.
Có điều phi trùng lớn chừng bàn tay, nhưng tản ra khí tức nóng rực, thậm chí ngay cả tuyết đọng bốn phía cũng bị bốc hơi.
Đây là Cực Diễm Trùng sinh hoạt bên trong Băng Vực!
- y… Xin lỗi, dẫn nhiều quá!
Trần Thư ôm quyền, nói xong liền chui vào Không Gian Thông Đạo, đi tới trên một cái cây cách đó ba trăm mét.
Nhưng ba trăm mét cũng không thể giải trừ sự tập trung của Cực Diễm Trùng.
Trần Thư thu hồi Khế Ước Linh, uống một ngụm Dược Tề Tàng hình.
Trong nháy mắt, nhóm Cực Diễm Trùng mất đi mục tiêu, hai con ngươi phủ đầy hỏa diễm nhìn về phía năm người phía trước.
- Đoàn…Đoàn trưởng…Nói thế nào?
Một tên nam tử nuốt một ngụm nước bọt, trong mắt có vẻ sợ hãi.
Cực Diễm Trùng phía trước chí ít đều là Bạch Ngân Cấp, tính công kích rất mạnh.
Nhưng để cho người ta để ý chính là ở giữa có một con trùng tử khổng lồ, đang tản ra khí tức Hoàng Kim Cấp!
- Vấn đề … không lớn…
Nữ tử trung niên khoát tay áo, tận lực duy trì sự bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận