Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1002: Đây chính là tình cha như núi ư (2)

Nhân viên bừng tỉnh hiểu ra, hắn ta nói:
- Không hổ là cục trưởng!...
- Tiểu tử ngươi nói thật sao?
Lúc này, Trần Thư đã mở miệng giải thích một lần, thành công tạo nên hình tượng tội phạm nhân sĩ chính nghĩa đấu trí đấu dũng.
- Thiên chân vạn xác!
Mặt mũi hắn tràn đầy nghiêm túc mà gật đầu một cái.
Trần Bình mở miệng nói:
- Tiểu tử thôi, rất có phong phạm của gia gia ngươi năm đó! Lúc trước lão cũng là muốn tranh đấu với các thế lực tà ác như thế, bằng không cũng không có phần vật liệu Quân Vương kia.
- …
Trần Thư giật giật khóe miệng, hắn nói:
- Đây không phải là đen ăn đen ư?
- Cũng như nhau thôi mà!
Phụ thân Trần Bình khoát tay áo, đứng dậy chuẩn bị trở về phòng đi ngủ.
Ngay đúng lúc này, hình như hắn ta lại nghĩ tới điều gì đó, vô cùng nghiêm túc mà nói:
- Nếu như tiểu tử ngươi thật sự bị truy nã toàn cầu thì cũng không cần lo lắng, trực tiếp trở về nhà đi.
Vẻ mặt Trần Thư hơi ngẩn ra, trong mắt đã ánh lên một tia cảm động, hắn nói.
- Cha…
- Mặt khác, cố gắng nâng cao số tiền truy nã lên cao một chút. Mức độ sinh hoạt trong nhà có cao hay không dựa hết cả vào ngươi đấy.
- ?
Trong thoáng chốc, nét mặt của Trần Thư đã cứng đờ lại. Đây mà là tình cha như núi đấy sao?
Thời gian thoáng chốc đã tới ba mươi Tết.
Liên tiếp mấy ngày Trần Thư đều ở nhà, không tiếp tục ra ngoài ra nữa.
Số dư trên thẻ tín dụng của hắn vẫn còn tới hai trăm vạn Hoa Hạ tệ, tất cả đều là số tiền thưởng mà chính phủ cho.
Mặc dù ba người của tổ chức Ám Dạ đều là tội phạm quốc tế có cấp bậc cao nhất, thế nhưng bọn họ cũng không được thiết lập tiền thưởng truy nã.
Chẳng qua thì chỉ là một phần công lao được viết lại trên hồ sơ cho Trần Thư mà thôi.
- Lại là một ngày nắng đẹp!
Trần Thư duỗi cái lưng mệt mỏi của mình mà đi tới phòng khách.
- Ba mẹ, các ngươi không ra ngoài à?
- Còn ra ngoài làm gì nữa chứ? Tuy rằng Trấn Linh Cục đã đưa lời giải thích rồi, thế nhưng vẫn có không ít người đều cho rằng ngươi là tội phạm đấy!
Phụ thân Trần Bình thở dài mà nói:
- Thanh danh của tiểu tử ngươi lại quay về như trước đây rồi.
- …
Trần Thư giật giật khóe miệng, hắn thầm nghĩ trước đây hắn cũng không phải là tội phạm mà…
- Gần đây cũng sắp bước sang năm mới rồi, ngươi an phận một chút đi.
Phụ thân Trần Bình mở miệng nói:
- Tốt nhất là chờ Tiểu Phương cùng Đại Lực trở về đã rồi ngươi hẵng ra ngoài.
- Vì sao chứ?
- Có lẽ bên trong song sắt còn có bạn!
- …
Hắn ta vừa mới nói xong trong nháy mắt đã vang lên tiếng đập cửa.
Ầm ầm ầm!
- Trần Thư, mở cửa, ta là Phương Tư, đội trưởng của ngươi!
Trần Thư vội vã mở cửa ra. Chỉ thấy Phương Tư tùy tiện đi đến, đồng thời còn cho Trần Thư một cái ôm.
Nàng vừa quay đầu thì đã nhìn thấy phụ mẫu Trần Thư đang nhìn về phía nàng, nàng cười cười nói:
- Ấy… thúc thúc a di khỏe.
Phụ thân Trần Bình cười cười rồi nói:
- Tiểu Phương trở về rồi đấy à?
- Vâng, vừa mới giải quyết xong chuyện của Ngự Long Vệ xong.
Phương Tư không hề khách khí một chút nào, trực tiếp bới thêm cho mình một bát cháo nữa rồi ngồi xuống bàn ăn.
- Đúng rồi, tỷ, trận đấu thế giới khi nào nào thì bắt đầu vậy?
- Tầm giữa năm ấy.
Phương Tư mở miệng nói:
- Thế nào, không chờ nổi à?
- Hì hì… ta đã là chuẩn bị một mẻ hốt gọn đám thiên tài nước ngoài rồi này!
Trần Thư nhếch miệng lên, trên mặt xuất hiện một nụ cười đặc trưng của tội phạm.
- Ngươi muốn làm gì hả?
Phương Tư giật mình, vội vàng nói:
- Ta phải nhắc nhở ngươi, tranh tài thì tranh tài, nếu như ngươi mà dám làm ra chuyện gì khác người thường thì có là Truyền Kỳ Cấp cũng không gánh nổi ngươi đâu!
- Nghĩ gì thế…
Trần Thư nói với vẻ nghiêm túc:
- Ta chỉ muốn tiến hành trận tranh tài một cách quang minh chính đại thôi.
- Thời gian nửa năm…
Hắn sờ lên cằm, trong lòng đã bắt đầu suy tính kế hoạch huấn luyện.
Đối với những người khác mà nói thì e rằng nửa năm cũng không có sự thăng tiến gì lắm. Nhưng hắn thì không giống vậy, chỉ cần có nhiều tuyển hạng để lựa chọn hơn thì sẽ lại có thể tăng lên một đoạn dài.
Hắn không chỉ muốn thắng mà hơn nữa còn muốn thắng bạo lực hơn một chút!
- Tốt nhất là ngươi phải chuẩn bị cho thật tốt một chút!
Phương Tư mở miệng nói:
- Là một trận tranh tài có Hàm Kim Lượng lớn nhất, ngươi không được coi thường các đối thủ còn lại đâu!
Thấy Trần Thư không hề để ý, nàng lại mở miệng nói:
- Lần trước, thành tích tốt nhất của Bạch Ngân Tổ bên Hoa Quốc chúng ta là hạng tám!
- Hả?
Vẻ mặt Trần Thư hơi sững sờ, hắn nói:
- Kém như vậy sao?
- Vậy đã không tệ rồi!
Phương Tư mở miệng nói:
- Đạt hạng tám trên toàn thế giới, cũng có nghĩa là trình độ nhất định của ngươi nằm ở hạng tám trong số thế hệ trẻ tuổi trên toàn thế giới!
- Ta chuẩn bị giành lấy giải quán quân đây!
Trần Thư sờ lên cằm, đây chính là cơ hội được nổi tiếng toàn cầu đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận