Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1555: Quà gặp mặt của lão gia tử (2)

Lần này Trần Thư cuối cùng cũng nhìn rõ được siêu năng lực của lão gia tử.
Chỉ thấy trên vai của hắn xuất hiện một mèo con màu vàng, đúng là nó thao túng vật liệu, nhưng kỹ năng vừa tung ra là ngay lập tức biến mất tại chỗ.
Lão gia tử ném ba vật liệu qua, nói:
- Ba phần Vật liệu Hạch Tâm Thổ Giáp Cổ Long Lãnh Chúa, có xác suất lĩnh hội được kỹ năng hay không, còn tùy thuộc vào vận may của ngươi.
- Cảm ơn lão gia tử!
Trần Thư vui mừng khôn xiết, kỹ năng Vương Cấp Tam Tinh giá không hề rẻ, ba phần e là chắc cũng gần mười tỷ, quả thực là một món quà to lớn.
Hắn đang định lấy vật liệu đút cho Tiểu Hoàng, kết quả là bị lão gia tử ngăn lại.
- Đây là kỹ năng phụ trợ, cho nó!
Trần Thư gật đầu một cái, để Tiểu Tinh Linh trong túi bay ra ngoài.
Tiểu tinh linh liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Tiểu Trần, ngươi ngược đãi như vậy ta luôn hả? Có thể làm chính đồ ăn hay không vậy?
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói:
- Nhanh lên, có thể ăn sống.
- Không ăn!
Tiểu Tinh Linh khoanh tay trước ngực, trông vô cùng kiêu ngạo.
- ...
Trần Thư thở dài một hơi rồi triệu hoán Husky.
- Ngao ngao!
Husky khẽ nhếch miệng, trong miệng phun Hỏa Diễm, đã không thương tổn đến người lại có thể nấu nướng đồ ăn.
Trần Thư cầm một mảnh quả tim của một con Thổ Giáp Long, đưa nó xuyên qua ngọn lửa.
- Bây giờ ăn được chưa?
- ...
Tiểu Tinh Linh trợn to hai mắt, còn dám làm qua loa một lần nữa không?
- Nhanh chút đi, không ăn là nhốt ngươi trong phòng tối đen một năm!
Tiểu Tinh Linh có vẻ tức giận, vươn những ngón tay trắng nõn mềm mại của mình ra, rồi nói một cách hằn học:
- Ăn thì ăn!
Nói xong, nó há miệng thật to nuốt vào một ngụm quả tim.
Trần Thư nhìn chằm chằm vào bảng của Tiểu Tinh Linh, trong mắt có vẻ chờ mong.
Tuy nhiên, đúng như hắn dự liệu, trực tiếp một phát nhập hồn… Thất bại.
- Lần nữa!
Trần Thư đưa cho Tiểu Tinh Linh ăn một vật liệu khác.
- Mùi vị cũng không tồi…
Tiểu Tinh Linh mím môi, cảm giác như đang ăn rau trộn…
Tuy nhiên, lại thất bại.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói:
- Đừng chỉ lo nhận xét mùi vị, chúng ta cần phải hấp thu tinh hoa!
Mặc dù không phải đồ của hắn, nhưng vẫn là có chút xót xa, cái này đều là cả tỷ đấy!
- Tiểu Trần, ngươi đang dạy ta ăn sao?
Tiểu tinh linh liếc mắt nhìn hắn, lại nuốt xuống lần nữa.
Ngay khi Trần Thư chuẩn bị phản bác, một kỹ năng mới xuất hiện trên bảng:
【 Phòng Ngự Gia Trì Lv1: Tăng khả năng phòng thủ mục tiêu, của Khế Ước Linh, đồng thời kèm theo một cái hộ thuẫn. 】
- Đồ tốt nha!
Trần Thư nhướng mày, không hổ là kỹ năng Vương Cấp Tam Tinh, chẳng những bổ trợ phòng ngự mà còn cung cấp một cái hộ thuẫn.
- Nó rất phù hợp với Khế Ước Linh của ngươi…
Ánh mắt của lão gia tử sâu sắc, nhìn về phía Tiểu Tinh Linh đang hưng phấn, trong mắt mang theo một chút ý cười.
- Hóa ra còn có thể lĩnh hội kỹ năng như thế này…
Tiểu Tinh Linh phe phẩy đôi cánh, ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên lẫn vui mừng.
Trong thời gian ngắn như vậy, nó đã lĩnh hội được ba kỹ năng mạnh mẽ là Tử Vong Hồi Phục, Không Gian Gia Thành, Phòng Ngự Gia Trì.
Thảo nào ở lục địa thế giới khác, có rất nhiều hung thú sẵn sàng từ bỏ tuổi thọ dài của mình, chúng vốn dĩ đã trở thành Khế Ước Linh ước của con người, và chúng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhanh…
Trên thực tế, hai kỹ năng đầu tiên là do phần hack của Trần Thư mang lại, những người còn lại không thể biến thái như vậy được…
- Được rồi!
Lão gia tử cười nhẹ, định ra lệnh đuổi khách Trần Thư, thế nhưng Husky trước mặt đã sủa vào mặt lão.
- Hả? Nó đang sủa cái gì?
- Ấy…
Chen Shu làm một động tác im lặng như thể đang chăm chú lắng nghe, sau đó bình tĩnh giải thích:
Trần Thư làm một cái im lặng động tác, tựa hồ tại dụng tâm nghe, tiếp lấy liền bình tĩnh giải thích nói:
- Lão gia tử, nó nói nó cũng muốn quà gặp mặt.
- ??
Ông lão kinh ngạc, còn chưa kịp nói gì thì đã bị mấy dư âm ngắt lời rồi.
- Ồm ộp.
- Phù phù.
Ngay lập tức, Trần Thư gọi luôn hai con Khế Ước Linh còn lại dậy, trông chúng đầy vẻ đáng thương.
- Không phải chứ, các ngươi… dám làm vậy thật sao.
Khóe miệng ông già giật giật, không ngờ mặt Trần Thư lại dày đến mức này.
Nhưng mà điều khiến ông ta thấy không thể chấp nhận được là Đại Tuyết Vương đang bay nhảy trên bầu trời cũng nói như vậy.
- Đại ca, ta cũng muốn nữa.
Ông già trợn tròn mắt lên nhìn Tuyết Vương, nói.
- Con mẹ nó ta có gì tôi thì đều cho ngươi hết mà ngươi còn ở đây hóng hớt cái gì?
- Ờm…
Đại Tuyết Vương nói với vẻ vô tội.
- Bọn chúng đều đang đòi, ta mà không đòi thì có vẻ không được hòa đồng lắm.
- …
Ông lão vò đầu rồi nói.
- Được rồi, hết rồi, muốn tài nguyên thì tự tranh lấy đi.
Ông ta không phải bảo mẫu, nếu cứ phải làm người dọn đường cho Trần Thư thì cũng lắm cũng chỉ có thể bồi dưỡng được một Vương Cấp Tam Tinh thôi, không có tác dụng gì sâu xa cả.
Trần Thư gật đầu, trong lòng thì hắn vẫn thấy hơi thất vọng.
Người già này đúng là một cái hòm kho báu, lấy bừa một cái thôi mà đã là kỹ năng cấp Lãnh Chúa của Vương Cấp Tam Tinh rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận