Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1329: Đề nghị của ta là trực tiếp mở lại luôn đi

Điều khiến nó phát điện nhất là bên ngoài Hỏa Diễm Lĩnh Vực không ngừng truyền đến giọng nói bỉ ổi của Trần Thư.
- Phún Xạ Long, cũng chỉ có vậy thôi à!
- Vừa nãy ở nhà vệ sinh ngươi biến hình thành Chiến Thần cơ mà, rời khỏi nhà vệ sinh lại không được rồi sao?
- Ngoài phun ra thì ngươi không còn gì khác nữa à! Thế thì kiếp sau trực tiếp đầu thai thành đại tiện luôn cho rồi…
Từng câu nói phá vỡ phòng ngự truyền đến, lý trí của Lam Sắc Tiểu Long đã bị lửa giận lấn át.
- Gào gào gào!
Đôi mắt nó đỏ ngầu lên, trực tiếp bộc phát, nhưng nó vẫn bị đè lên đánh.
Một lúc lâu sau, nó hét lên một tiếng thét thê lương, thân thể đột nhiên sụp đổ, khí tức sinh mệnh tiêu tán không còn.
- Đại lão, đừng vội kết thúc kỹ năng!
Trần Thư vội vàng la lớn. Là một Thú Hoàng, tất nhiên nó sẽ chuẩn bị phương án dự phòng.
Vương Sách gật đầu, vẫn duy trì Hỏa Diễm Lĩnh Vực, không hề có dấu hiệu tiêu tán.
Thời gian dần trôi qua, hiện trường không còn xảy ra việc kỳ lạ nào nữa, nhìn cứ như thể Thú Hoàng đã bị diệt vong, nhưng đúng lúc này, một giọng nói oán độc vang lên:
- Tên khốn kiếp đáng giết ngàn dao nhà ngươi!
Một con Lam Sắc Tiểu Long dài khoảng 3 đề-xi-mét lộ ra hình dáng, nó vẫn đang chịu đựng ngọn lửa đốt cháy nhưng lại không thể giấu thêm nữa.
Ầm ầm!
Một giây sau, ngọn lửa bùng lên, giết chết nó ngay lập tức.
Một đám ánh sáng màu xanh lam lơ lửng giữa không trung, nhưng trong đó không có khí tức sinh mệnh nữa mà chỉ có lực lượng tinh thần tinh khiết nhất.
- Chết rồi à?
Trong mắt mấy người Vương Sách lộ vẻ suy tư, nhưng bọn họ vẫn không kết thúc kỹ năng.
Mười phút sau mọi người mới hủy bỏ trạng thái chiến đấu, xác nhận hiện trường đã không còn khí tức sinh mệnh nữa.
- Đánh hay thật đấy!
Trần Thư nhếch mép cười, giơ ngón tay cái lên nói:
- Năm người chúng ta đúng là vô địch. Ta đề nghị trực tiếp thành lập một Ngự Thú Đoàn luôn đi, đến lúc đó tội phạm ca dẫn các ngươi tung hoành Dị Không Gian!
- ...
- Ngươi đúng thật là… không biết xấu hổ mà!
Bốn Vương Cấp quay đầu nhìn lại rồi đồng loạt nhìn chằm chằm Trần Thư. Thì ra ngươi thật sự coi mình là chủ lực đấy à?
- Ta làm sao…
Trần Thư nhún vai, sau đó mở miệng nói:
- Ta là tiên phong được chứ! Nếu không có ta thì con hàng này cũng sẽ không dễ dàng hiện nguyên hình.
- Điều này cũng đúng.
Tần Thiên gật đầu, ánh mắt nhìn về phía chùm ánh sáng màu xanh lam trước mắt đã có vẻ đồng tình nói.
Một Thú Hoàng xâm lấn tới, hoàn toàn bị tra tấn đến chết, toàn bộ thú sinh đã lưu lại vết nhơ…
- Đúng rồi, các đại lão, thứ này là cái gì vậy?
Trần Thư chỉ vào chùm ánh sáng do Thú Hoàng lưu lại, trong mắt hiện lên vẻ tò mò.
- Chắc hẳn là một phần sức mạnh của nó.
Tổng đoàn trưởng của Vương Giả Ngự Thú Đoàn – Vương Sách mở miệng nói:
- Ta đã từng nhìn thấy thứ tương tự ở trong tay lão gia tử. Nếu ta không đoán sai thì thứ này có thể gia tăng tinh thần lực của Khế Ước Linh.
Ngoài Khế Ước Linh hệ vật lý và hệ nguyên tố thông thường ra thì không ít thuộc tính chính của Khế Ước Linh hệ điều tra cũng là tinh thần lực.
- Có lẽ bây giờ tên này không dễ chịu lắm đâu.
Dường như Vương Sách nghĩ đến cái gì, trong mắt có ý cười.
- Ồ? Ý của ngươi là?
Trần Thư khẽ giật mình, không hiểu lời mà Vương Sách nói.
- Con vừa mới chết không phải là dòng dõi của nó mà là một phân thân của nó kìa!
Một bên khác, lại có một nam tử trung niên mở miệng giải thích.
- Hả?
Trần Thư quay đầu lại nhìn, chỉ cảm thấy gương mặt của đối phương trông khá quen, nhưng hắn cũng không thèm để ý mà hỏi:
- Đây chỉ là một phân thân ư?
- Không phải là một kỹ năng đơn giản thôi đâu, mà nó phải tăng thêm chút sức mạnh của bản thân, nếu không thì đã tự động tiêu tán từ lâu rồi.
Nam tử trung niên gật đầu mà nói tiếp:
- Bây giờ một phân thân bị chết rồi, thực lực của bản thể sẽ bị tổn thương. Đây cũng không phải là vết thương có thể dựa vào thời gian để chữa khỏi hẳn. Ta đoán có lẽ giờ này nó đã mệt đến tê rần rồi.
- Là như vậy à?
Trong mắt Trần Thư tràn đầy vẻ hả hê. Tên này dám xâm lấn Lam Tinh thì đương nhiên phải để nó trả giá thật lớn mới được, nếu không nó sẽ không kiêng nể gì.
- Quay về ghi chép lại đi.
Vẻ mặt Tần Thiên có chút lo lắng nói:
- Lại xuất hiện một Linh Hồn Hình Thú Hoàng mới, vậy mà thực sự có thể ngụy trang thành nhân loại, hơn nữa, còn không hề có chút sơ hở nào.
Dựa vào biểu hiện của “Khương Thần” những ngày này, e rằng hung thú còn có thể cướp đoạt được luôn cả ký ức nữa.
- Hiệu trưởng, không cần lo lắng quá.
Trần Thư cười cười mà nói:
- Năng lực của thứ này cũng không mạnh lắm, hình như nó chỉ có thể ngụy trang thành người thường mà thôi. Tuy nó có thể ngụy trang hoàn hảo, nhưng lại thiếu thứ quan trọng nhất của một Ngự Thú Sư: đó chính là Khế Ước Linh!
- Cũng chưa chắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận