Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1424: Bây giờ nhân loại cũng chơi màu mè như vậy sao?

Trần Thư vừa nghe thấy tin tức này, nháy mắt ra quyết định.
Hắn khó khăn lắm mới lấy được tinh thần lực, há có thể tuỳ tiện từ bỏ?
Andre vội vã khuyên nhủ:
- Quá nguy hiểm, hay là thôi đi!
Bất luận là không gian cấm vụ hoặc là Tinh Không di tích, đều không phải bọn hắn có thể tham gia, chí ít đều cần Vương cấp Ngự Thú sư mới có thể có tác dụng.
Rầm rầm rầm!
Ngay lúc này, tinh hải lại lần nữa kích động, phía dưới hắn thậm chí xuất hiện sương trắng nhàn nhạt.
Hiển nhiên, cấm vụ đã bắt đầu từng bước xâm chiếm di tích!
Trong nháy mắt, mọi người không tiếp tục do dự, ào ào rời khỏi Tinh Không di tích.
Andre muốn nói gì, cuối cùng chỉ biến thở dài, cùng hai tên đồng đội rời khỏi nơi đây.
- Trần Thư…
Kiều Na nhìn phía về phía Trần Thư một thân một mình, muốn khuyên một chút, nhưng không biết nên nói cái gì.
- Mau rời đi đi, tự ta có thể bảo vệ tính mạng.
Trần Thư không tiếp tục để ý tới Kiều Na, quay người đi vào sâu bên trong di tích.
- ...
Kiều Na nhìn bóng lưng của hắn, trong lúc nhất thời kinh ngạc im lặng, thực tế không biết rõ Trần Thư có mưu đồ gì.
Chẳng lẽ hắn là tìm đường chết mới có thể mạnh lên?
Trong lòng Kiều Na đã có một ý nghĩ kỳ quái ngay sau đó không chút do dự, quay người rời khỏi Tinh Không di tích.
Lúc này, trong di tích chỉ còn lại có một mình Trần Thư.
- Đến lượt ta thu hoạch rồi!
Trần Thư sờ cằm, trong tay xuất hiện đủ loại chai chai lọ lọ.
Hắn có truyền tống dược tề, cho dù gặp phải nguy cơ, đều có thể cưỡng ép vượt qua không gian, rời khỏi di tích.
Đã có tư bản bảo mệnh, Trần Thư đương nhiên muốn tranh thủ giành được lợi ích lớn nhất.
Di tích truyền thừa khiến hắn có chút tim đập thình thịch…
- Tiểu di tích, ca ca tới cứu ngươi đây~~ hắc hắc ~~
Trần Thư tự nhủ, đồng thời trên người hắn có nhiều hớn năm đạo không gian ấn ký.
Trong nháy mắt, hắn biến mất tại chỗ, di chuyển hướng về phía trước mấy vạn mét.
- Hả? Xa như vậy sao?
Trần Thư nhìn quanh bốn phía, hắn vẫn đang trên tinh hải, chỉ là khoảng cách đại chiến phương xa gần hơn một chút.
Hắn còn tưởng rằng di chuyển một cái là có thể đến chiến trường.
【 Di tích nguy cơ! Mau rời khỏi! Mau rời khỏi!]
Trong đầu Trần Thư vẫn đang quanh quẩn tin tức di tích truyền đến.
- Chỉ có thể dùng dược tề!
Hắn coi thường tin tức trong đầu, uống một ngụm dược tề lớn, thân thể đột nhiên biến mất tại chỗ.
Mượn truyền tống dược tề cùng thần kỹ 【 Không Gian Bí Lực], hắn từng bước tới gần chiến trường của tinh thần cự nhân cùng cấm vụ.
Rầm rầm rầm!
Lúc này, trận đại chiến của cả hai vẫn đang tiếp tục.
Cấm cụ trong di tích chưa từng nghĩ tới đánh bại tinh thần cự nhân, nó chỉ cần kìm chân phần lớn sức mạnh của di tích là được rồi.
Nguy cơ trí mạng chân chính nhất là cấm vụ bên ngoài!
Xuy xuy ——
Cấm vụ tràn ngập, không ngừng từng bước xâm chiếm tinh hải di tích.
Mà tiểu tinh thần cự nhân ngưng tụ ra đã bị đánh bại liên tục, quang mang trên thân thể ảm đạm dần.
Rõ ràng, di tích đang đứng ở thế bất lợi, nhưng may mắn căn cơ hùng hậu, mặc cho cấm vụ từng bước xâm chiếm, đều có thể kiên trì một khoảng thời gian.
- Vọng sơn bào tử mã (*)...
(*) Vọng sơn bào tử mã: Gốc望山跑死马: Mắt thấy núi ngay trước mặt nhưng thực tế lại cách rất xa. Nói đúng là khoảng cách đến núi thấy bằng mắt thì rất gần, nhưng thực ra lại có thể khiến con ngựa mệt chết. Miêu tả việc nhìn thì dễ, làm thì khó.
Trần Thư lắc đầu, lại di chuyển về phía trước mấy vạn mét.
Cuối cùng, hắn đi tới chỗ gần chiến trường.
Trần Thư ngẩng đầu nhìn hai con quái vật khổng lồ phía trước, chỉ cảm thấy tâm thần kịch chấn.
Tiểu Hoàng ở trạng thái toàn thịnh mới được hai trăm mét, nhưng song phương trước mắt chí ít phải ngàn mét hoàn toàn không thể so sánh được.
- Cảm giác áp bách chết tiệt này!
Trần Thư lẩm bẩm, chỉ cảm thấy bản thân giống như sâu kiến.
Nhưng ngay lúc này, trên không hạ xuống từng sợi tinh quang, một cỗ truyền tống chi lực truyền đến.
- Mẹ nó! Đừng mà!
Thân thể Trần Thư chấn động, chỉ cảm thấy bản thân dường như lại sắp bị cưỡng ép di chuyển rồi.
Hắn vất vả lắm mới chạy được đến nơi này, kết quả lại trở lại điểm xuất phát, đây không phải là chuyện vớ vẩn sao?
Trần Thư vội vã la lớn:
- Đại ca, ta tới giành lấy truyền thừa… Ách… Tới cứu ngươi!
Tinh thần cự nhân hơi hơi quay đầu, gần như có chút không phản ứng kịp.
Ngay lúc sức mạnh truyền tống của tinh quang ngưng tụ, Trần Thư đột nhiên uống một viên truyền tống dược tề.
Không gian lực lượng hai bên đụng chạm, hệ thống đương nhiên không có ngoại lệ chiếm được lợi thế, khiến thân thể Trần Thư không lùi mà tiến tới.
Cứu ta?
Tinh thần cự nhân có chút ngây ngốc, lúc này phía trước cấm vụ huyễn hóa thành một đạo cự trảo, mạnh mẽ đánh tới.
Nó đang muốn ngăn cản, trước người vậy mà xuất hiện thân thể của một nhân loại dường như muốn ngăn cản cự trảo này.
- Hả? Thật sự tới cứu ta sao?
Tinh thần cự nhân ngơ ngác, trái tim cứng rắn lại có chút dao động.
- Mẹ nó!
Khuôn mặt Trần Thư thoáng chốc tái xanh, mắt trợn thật lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận