Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1465: Lão sư có phương pháp giáo dục, ký túc xá sạch sẽ…

- Lão sư, nếu như ngài có thể tìm được một chút rác rưởi, ta trực tiếp đưa đầu tới gặp!
- Được rồi, bớt lắm mồm!
Liễu Phong lắc đầu, nói:
- Sau khi rời trường không nên gây chuyện, hiện tại ngươi thế nhưng là một nửa Ngự Long Vệ! Hơn nữa đại biểu cho hình tượng của học phủ!
- Hiểu rồi! Hiểu rồi!
- Được, đi đi, con đường của ngươi ở phía trước..
Trần Thư cũng không quay đầu lại rời khỏi Hoa Hạ học phủ, từ từ dung nhập trong đám người.
Liễu Phong nhìn không chớp mắt, vẫn dừng trên bóng lưng của Trần Thư, lẩm bẩm:
- Đứa nhỏ này thật sự trưởng thành..
Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại của hắn reo lên..
- Alo? Lão Vương túc quản?
Vẻ mặt của hắn khẽ giật mình, tiếp đó liền nhận điện thoại, kết quả đối diện truyền đến một trận gào thét…
- Lão Liễu, mẹ nó học sinh của ngươi dọn trống ký túc xá!
- ???
Liễu Phong hơi sững sờ, tiếp đó mở to hai mắt nhìn.
- Không thể nào…
Hắn tự nói một tiếng, nháy mắt triệu hoán ra Hắc Miêu phụ trách điều tra.
- Meo…
Hai mắt mèo đen có quang mang, nhưng không có tìm được một chút khí túc của Trần Thư.
Hiển nhiên con hàng này đã sớm thuấn di chạy trốn!
- Hỗn tiểu tử này!
Liễu Phong quát một tiếng, cưỡi Khế Ước Linh thẳng đến lầu học bá.
Chốc lát sau, Liễu Phong đứng ở ký túc xá 333 trống rỗng, có người đều có chút lộn xộn…
Ngoại trừ bốn mặt tường trắng bên ngoài, trong phòng khách không có một chút đồ dùng trong nhà…
Túc quản Vương đại gia quay đầu nhìn lại, nói:
- Lão Liễu, không hổ là ngươi dạy..
Liễu Phong hít sâu một hơi, đi tới gian phòng bọn hắn ở, kết quả vẫn là không hề có thứ gì…
Cuối cùng, hai người đứng ở trước cửa ký túc xá, nhìn số phòng ký túc xá bị cạy đi, đầu óc đều có chút mơ hồ…
- A….
Liễu Phong thở dài, hiện tại hắn đã biết rõ Trần Thư nói sạch sẽ là có ý gì…
Không cần nói một chút rác rưởi, toàn bộ ký túc xá ngoại trừ vách tường và gạch lát sàn đã không còn vật gì khác..
- Đây chính là tinh thần nghề nghiệp của tội phạm Nam Giang à?
Túc quản Vương đại gia cũng bị làm cho mơ hồ.
Lão hành nghề nhiều năm, lúc nào gặp qua học sinh không hợp thói thường như vậy, vậy mà dọn sạch cả ký túc xá.
....
- Hôm nay là ngày tháng tốt…
Trần Thư ngâm nga hát, đi qua đám người rộn ràng náo nhiệt, lộ ra tâm tình tương đối vui vẻ.
Đám người chung quanh nhộn nhịp quay đầu nhìn lại, hiển nhiên là nhận ra vô địch thế giới Trần Thư.
Trong mắt bọn họ có sùng bái, nhưng chỉ là ở xa nhìn.
Hiện tại con hàng này đã tốt nghiệp, cũng không có người đến quản, vạn nhất giải phóng thiên tính, ai cũng không chịu được…
- Đi tìm Đại Lực trước…
Trần Thư hiện tại hoàn toàn trở thành người ở trên đường phố, chỉ có thể trước tìm người tìm nơi nương tựa một chút.
.....
Đại học Linh Trù Kinh Đô.
- Đại Lực, ký túc xá này của ngươi thật thoải mái đó….
Trần Thư nhàn nhã nằm trên số pha, trong miệng còn ăn kem.
- Thực thần tương lai, đại ngộ tất nhiên không tầm thường!
Trương Đại Lực đang chuyên tâm toàn tâm toàn ý nấu mỹ thực, trong mắt tràn ngập tự tin.
Trần Thư cảm thán nói:
- Vậy mà không cho ngươi rời trường, đúng thật là không tầm thường.
Tuy là Trương Đại Lực học đại học sớm hơn một năm, nhưng đại học Linh Trù yêu cầu học năm năm, thời gian hai người tốt nghiệp ngược lại giống nhau.
- Nhưng sắp rồi.
Trương Đại Lực quay đầu nhìn một cái, nói:
- Thi đấu Linh Trù thế giới là mười lăm tháng bảy, chúng ta phải sớm xuất phát.
- Mười lăm tháng bảy….
Trần Thư tự nói một tiếng, tiếp đó có chút hưng phấn nói:
- Ta cảm thấy hiện tại có thể xuất phát.
- Không vội, ta muốn thu thập đồ.
Trương Đại Lực cười cười, đồng thời bưng tới một khay thịt cung bảo.
- Tới nếm thử một chút?
Trần Thư vội vàng gật đầu, bắt đầu nhâm nhi thưởng thức.
Cho dù chỉ là đồ ăn thường ngày, nhưng bởi vì vật liệu là quân vương cao cấp nhất, tăng thêm trình độ Trương Đại Lực cao siêu, quả thật là mỹ vị nhân gian…
- Thơm, quá thơm!
Trần Thư vội vã cảm thán:
- Đại Lực, sau khi ngươi tranh tài kết thúc, đi theo ta lăn lộn chứ?
- Đi theo ngươi? Làm cái gì?
Trương Đại Lực mở tạp dề ra, trong mắt có chút không hiểu.
Trần Thư vội vàng nói:
- Đặc biệt đến làm đầu bếp cho ta!
- ....
Khóe miệng Trương Đại Lực giật một cái, nói:
- Đại ca, ta là linh trù, là đặc biệt phối thực đơn cho Khế Ước Linh.
- Ngươi vậy mà để ta nấu ăn mỗi ngày cho ngươi?
- Cái này có là gì.
Trần Thư nhếch miệng, nói:
- Một tội phạm như ta hiện tại cũng là Ngự Long Vệ, chứng mình trên thế giới chuyện gì cũng có thể xảy ra.
- ....
Trương Đại Lực lắc đầu, vẫn là quả quyết từ chối.
Nếu để đạo sư của hắn biết, đoán chừng có thể đánh chết tươi hắn.
- Đúng rồi, Đại Lực…
Trần Thư giống như là nghĩ đến gì đó, nói:
- Ngươi thật sự muốn ta bảo vệ ngươi đi trước?
- Tất nhiên!
Trương Đại Lực gật đầu, nói:
- Kỳ thật ta biết giáo hội Cứu Thế bọn họ đều coi ngươi là đại địch…
- Hừm?
Trần Thư nhướng mày, ngược lại không bất ngờ.
Ai bảo đủ loại sự tích của hắn đều dương danh toàn cầu chứ…
- Mặc dù như thế…
Ngữ khí của Trương Đại Lực dừng một chút, nói:
- Ta tin tưởng với thực lực của ngươi có thể giải quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận