Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 628: Sự lúng túng đến quá nhanh như một cơn lốc xoáy

Hắn ta mở miệng nói:
- Học đệ, ngươi cũng là đại học năm nhất, ta muốn ngươi giúp ta điều tra một người!
- Hả? Người nào?
Trần Thư có dự cảm trong lòng, nhưng trên mặt lại thể hiện rất bình tĩnh.
- Tạm thời ta chưa biết rõ tên của hắn, biệt hiệu hình như là tội phạm gì đó…
Bạch Dương suy nghĩ rồi nói, lúc trước trong đầu chỉ nghe được một câu: Bốn chữ lớn, tội phạm của ngươi!
Trần Thư cười nói:
- Bạch Dương học trưởng, hoàn toàn không có vấn đề gì!
- Ừm, đừng để ta bắt được mấy người kia, bằng không ta sẽ phế bỏ bọn hắn!
Sắc mặt của Bạch Dương lạnh lẽo, tay phải nắm chặt, trong ánh mắt tràn ngập ý hận.
- Học trưởng, học phủ không cho phép xuất thủ quá mạnh nhỉ?
- Hừ! Ta không thể giết bọn hắn, vậy thì sẽ giết Khế Ước Linh của bọn hắn, trận chiến đấu giữa Ngự Thú Sư mà xuất hiện chuyện ngoài ý muốn là rất bình thường!
Khóe miệng Bạch Dương nở nụ cười, thấp giọng nói:
- Trước đây ta đã từng làm cho hai người bị phế rồi!
Tên này cũng có chút hung ác đấy!
Hai mắt Trần Thư hơi híp lại, nhìn về phía Bạch Dương. Chẳng trách lại dám hống hách kiêu ngạo như vậy, những học sinh bình thường chắc chắn không thể trêu chọc vào hắn ta được.
Bạch Dương thu hồi lại bộ dạng lạnh lùng, cười nói:
- Đúng rồi, học đệ, ngươi tên là gì? Sau này có chuyện gì, có thể báo tên của ta!
Trần Thư duy trì sự trầm lặng, trong lòng ý thức được đối phương đã buông lỏng cảnh giác, hắn quay người, lặng lẽ mở ba lô tác chiến, lấy vũ khí chuyên dụng ra.
Đồng thời, hắn ghé sát vào bên tai của Bạch Dương, nhẹ giọng nói:
- Bốn chữ lớn, tội phạm của ngươi!
- ?
Bạch Dương hơi giật mình, trong lòng thoáng lộp bộp một tiếng, xuất hiện dự cảm chẳng lành!
Sẽ không phải là nam nhân kia đấy chứ?
Trong chốc lát, bóng đêm đúng hẹn ập xuống!
Mùi vị quen thuộc của túi phân khiến Bạch Dương cảm thấy nặng nề trong lòng, bà mẹ nó vậy mà lại không hợp thói thường như vậy sao?
- Ngươi là người ngày hôm đó đánh ta?
Bạch Dương gào thét, trên mặt hiện lên sự kinh hãi cùng ý hận.
Rầm!
Sắc mặt Trần Thư điềm tĩnh, trực tiếp trọng quyền xuất kích, không ngừng đánh mạnh lên người Bạch Dương đã bị phong ấn.
【 Hoàn thành tùy chọn, mở ra Tân Đồ Giám Dược Tề: Hắc Ám Dược Tề! 】
Trần Thư khẽ cười, tùy chọn của hệ thống đúng lúc cũng hoàn thành xong.
Trong lòng hắn hưng phấn, rồi lại gia tăng lực độ.
- Chỉ dựa vào ngươi mà còn muốn phế tội phạm gia gia của ngươi sao?
Trần Thư nở nụ cười quái dị như tội phạm, trực tiếp một cước đá bay hắn ta, ngay sau đó lại đánh tơi bời.
- Ta muốn ngươi chết! Ta muốn ngươi chết!
Sự phẫn nộ trong lòng Bạch Dương dường như đã làm cho hắn ta mất hết lý chí.
Không gian ở bên cạnh bị phá vỡ, cái đầu của một con Hắc Sắc Sư Tử xuất hiện.
- Ừm?
Trần Thư trực tiếp trợn mắt nhìn qua, Hắc Sắc Sư Tử lại lặng lẽ rụt về…
Hiển nhiên, sự việc ngày hôm đó đã khiến Hắc Sắc Sư Tử bị ám ảnh!
- Ngươi thật sự không sợ ta phục thù sao?
Bạch Dương lấy tay che đầu, chỉ có thể bị động chịu đòn, hoàn toàn không có lực phản kháng.
Sắc mặt Trần Thư bình đạm, chỉ là hạ xuống một quyền lại một quyền, lạnh nhạt không gì có thể so sánh được.
Muốn so sánh phải hung ác, tội phạm Nam Giang chưa bao giờ sợ!
- Là ngươi ép ta!
Giọng nói của Bạch Dương bình tĩnh lại, dường như là đang chuẩn bị điều gì đó.
- Hả? Chẳng lẽ còn có tuyệt chiêu gì sao?
Trần Thư hơi sững sờ, trong lòng có hai phần cảnh giác.
Đúng vào lúc này, dường như Bạch Dương đã hoàn tất tụ lực, hai mắt trừng lớn, dùng hết sức lực từ lúc bú sữa mẹ mà giận dữ hét lớn:
- Cứu mạng! Giết người!
- …
Khóe miệng Trần Trần giật giật, mẹ nó ta còn thật sự tưởng là có đại chiêu gì chứ.
Rầm!
Trần Thư lại tấn công một trận cuồng phong bão vũ khiến cho Bạch Dương không ngừng kêu khổ, nhưng trong miệng vẫn khan giọng hét.
Cuối cùng, nhân viên chờ đợi bên ngoài đã bị kinh động.
- Có chuyện gì vậy?
Một nhóm người đều xông vào trong, nghĩ rằng đã xuất hiện chuyện gì đó ngoài ý muốn.
Trong chốc lát, thần sắc của bọn hắn chấn động, chỉ thấy Trần Thư cưỡi lên người Bạch Dương, không ngừng đánh đấm.
Tiếng đấm vào da thịt khiến người khác tê cả da đầu!
- Con mẹ nó, đây quá dũng mãnh rồi…
Lý thúc nuốt ngụm nước bọt, vốn dĩ tội phạm Nam Giang không chỉ là một cái tên…
Hắn hành nghề nhiều năm, chưa từng thấy tuyển thủ nào lại ở trong phòng chờ mà đánh nhau cả.
- Mau! Mau kéo bọn hắn ra!
Một đám người lũ lượt đi lên phía trước, cuối cùng cũng ngăn lại được một trận đánh đấm túi bụi.
- Lý thúc, con hàng này thật quá đáng, vậy mà ngang nhiên làm nhục Đấu Linh Trường, ta thật sự là quá giận!
Trong mắt Trần Thư vẫn có sự phẫn nộ, dường như là đang bênh vực những người bị bắt nạt.
- Hử? Thật sao?
Một đám người nhìn đi nhìn lại đánh giá Trần Thư, ngươi là người chính nghĩa như vậy sao?
- Khụ… Khụ…
Bạch Dương ho dữ dội hai tiếng, chỉ cảm thấy chỗ ngực nghẹn ứ một ngụm máu.
Mẹ nó, ngươi đây là ác nhân cáo trạng trước đúng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận