Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 146: Bài tập? Bài tập gì? (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
- Không phải trong TV cũng phá cửa kiểu này sao?
- Đầu óc ngươi thật sự có vấn đề, cái này mẹ nó là cửa chống trộm.
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, vốn cho rằng đối phương bản lĩnh đặc biệt gì đó, hiện tại xem ra là do mình nghĩ nhiều rồi.
- Nhường một chút.
Trần Thư dứt lời, triệu hóa Golden Slime ra.
Bởi vì hành lang chật hẹp, không có cách nào sử dụng kỹ năng Cự Đại Hóa, nhưng bản thân hình thể Slime gần hai mét, phá một cái cửa vẫn đủ.
Chỉ thấy hai mắt Slime trừng lớn, vẻ mặt giống như táo bón, trực tiếp sử dụng kỹ năng công kích.
Ầm!
Cửa chống trộm ban đầu không thể phá vỡ trực tiếp bị vỡ, thậm chí cửa bị đánh bay mấy mét.
- Làm nhanh lên một chút, động tĩnh lớn như vậy khẳng định kinh động những người khác.
Trần Thư đang muốn tìm kiếm, Tạ Tố Nam thả khế ước linh của bản thân ra.
- Để ta tới!
Một con sâu róm mập mạp xuất hiện, làm người ta ngạc nhiên nhất chính là, nó vậy mà mọc một đôi cánh trong suốt.
Căn cứ theo kiến thức của Trần Thư, hoàn toàn không nhận ra con Khế Ước Linh này.
Chỉ thấy cánh của Mao Mao Trùng hơi vỗ, phảng phất có năng lượng vô hình lan truyền.
- Không có người rồi.
Tạ Tố Nam lắc đầu một cái, ngay lập tức nắm bắt tình hình bên trong nhà.
Trần Thư mặt đầy kinh ngạc, hỏi:
- Ngươi có thể điều tra người ở trong phòng?
- Ừm.
- Vậy ngươi tại sao không dùng sớm một chút?
Hại chúng ta làm cửa hỏng luôn rồi.
- Ai bảo các ngươi lúc đấy quả quyết như vậy.
- …
- Bây giờ nói thế nào?
Trần Thư không nghĩ tới đối phương lại chạy nhanh như vậy, khó trách cảnh sát chậm trễ không có cách nào bắt được.
- Đừng lo lắng, hắn không trốn thoát được đâu.
Tạ Tố Nam lại lệnh Khế Ước Linh làm một kỹ năng.
Chỉ thấy trong mắt của Trùng Điệp lấp lánh lục quang, trôi lơ lửng ở trên không, cuối cùng rời khỏi cửa sổ.
- Đi theo ánh sáng này.
Ba người đang muốn xuống lầu, Từ Tinh Tinh đột nhiên mở miệng nói:
- Ngồi lên chim của ta đi.
- ? ?
Hai người không tự chủ nhìn về phía hắn, mặt đầy quái dị.
- Ta nói là nó.
Chỉ thấy Từ Tinh Tinh cũng triệu hoán ra Khế Ước Linh của bản thân, một con chim lớn cả người toàn thân lông màu xanh da trời xuất hiện, trong mắt dường như lưu động sấm sét.
Vẻ mặt của Trần Thư chấn động một cái, mặc dù không biết Khế Ước Linh của Tạ Tố Nam, nhưng đối với Khế Ước Linh của Từ Tinh Tinh lại có hiểu biết.
Vậy mà lại là một con Lôi Điểu cấp A!
- Bây giờ thiên tài đã nhiều như chó rồi sao? Ngay cả bệnh nhân tâm thần cũng có Khế Ước Linh cấp A.
Trần Thư nhíu mày, trong nháy mắt cũng cảm giác được Slime trong tay không thơm nữa.
Ba người ngồi lên Lôi Điểu, trực tiếp bay về hướng bên ngoài cửa sổ.
Trong lúc nhất thời, trong tiểu khu người ồn ào ngắm nhìn, vậy mà lại phát hiện trên bầu trời có chim to đang bay.
Mặc dù không thể ở trong thành phố triệu hoán Khế Ước Linh, nhưng đuổi bắt tội phạm dĩ nhiên là thuộc về tình huống đặc biệt.
Khế Ước Linh của ba người, một người là loại điều tra, một người là loại bay trên không, một người là ngành chiến đấu, vừa vặn có thể phối hợp lại hoàn mỹ.
*查水表Tiếng lóng trên Internet (của cảnh sát) để yêu cầu được cho vào với lý do kiểm tra đồng hồ nước.
Cửa tiểu khu lúc này, một tên nam tử mặc quần cộc cởi trần hoảng hốt chạy trốn.
Chính là đạo tặc Nam Giang Triệu Nguyên!
Nếu đổi thành người khác đến gõ cửa, hắn ta có thể sẽ không nghe ra.
Nhưng vấn đề là âm thanh của Trần Thư khiến hắn ta ấn tượng quá sâu sắc, thậm chí là hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Hai tiếng trước, chính hắn ta gọi điện thoại cho Trần Thư.
Đương nhiên, lừa bịp chỉ là nghề tay trái của hắn ta, nghề chính hiển nhiên là ăn trộm.
Hành nghề mấy năm, cho tới bây giờ chưa từng gặp phải chuyện bực mình như vậy.
Đối phương không những nói hắn ta động kinh, lại nhận định hắn ta bị cắt đứt tứ chi, quan trọng hơn chính là, hắn ta không có cách nào phản bác lại.
Ai bảo hắn ta là tên lừa gạt cơ chứ?
- Thật là xúi quẩy! Làm sao liền gặp phải tên hãm thế này?
Triệu Nguyên không để ý đến ánh mắt của người khác, mặc quần cộc chỉ muốn bắt taxi rời đi.
Hắn ta tưởng rằng đối phương cảm thấy hắn ta là tội phạm lừa gạt, vì vậy đã báo cảnh sát, nếu không may mắn bị bắt, thân phận của đạo tặc Nam Giang tự nhiên cũng đã bại lộ rồi.
Lúc này Triệu Nguyên muốn ngăn xe taxi lại.
Nhưng vấn đề là hắn ta mặc quần cộc, lại còn cởi trần, ai dám chở đây?
Cái cách ăn mặc này, hoặc là bệnh tâm thần, hoặc là bị bắt gian.
- Mẹ nó! Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa từng thấy hành động nghệ thuật à?
Trong lòng Triệu Nguyên bực bội, hướng về những người xung quanh nổi giận.
Chính lúc này, chỉ thấy một đoàn lục quang tấn công tới, vây quanh trên đầu của hắn ta.
Người xung quanh nhộn nhịp thấy được lục quang chói mắt kia, toàn bộ nhịn không được phá lên cười lớn.
Mặc một chiếc quần cộc, đầu tỏa ra lục quang!
Đây là tướng mạo Thiên Nhân đấy!
Thậm chí tới tập chụp hình, muốn ghi nhớ lại một màn thần kỳ như vậy.
Triệu Nguyên chỉ cảm thấy trong lòng không ổn, lục quang trên đầu rõ ràng là kỹ năng của Khế Ước Linh mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận