Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 211: Ngươi nhìn cái gì? Nhìn ngươi đấy làm sao nào? (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Trên bầu trời, vẻ mặt tên Trấn Linh Quân nhìn có chút nghiêm trọng, Khế Ước Linh dưới chân cũng hết sức chăm chú, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng để cứu ba người.
- Chết tiệt! Lẽ nào ta lại xui xẻo như vậy?
Gã đại hán hét lên, hôm nay ắt hẳn là ngày tồi tệ nhất của hắn.
Vấn đề là vô số con Băng Bức đều đang nhìn lục quang trên đỉnh đầu hắn với ánh mắt thèm thuồng.
Hai người cùng nhau nhìn về phía Trần Thư:
- Trần Bì, làm sao đây? Bên trong nhất định sẽ có Băng Bức cấp Lãnh Chúa!
Trần Thư sững sờ trong chốc lát, tuyển hạng đột nhiên xuất hiện.
【 Tuyển hạng 1: Dựa vào sức mạnh của bản thân, tiêu diệt đàn Băng Bức! Hoàn thành ban thưởng: Nâng cấp thành Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp! Khen thưởng thêm: Một tòa Bất Hủ Mộ Bia! 】
【 Tuyển hạng 2: Hét lên đầy hào khí: Sắp chết rồi! Chúng ta bỏ cuộc. Hoàn thành ban thưởng: Ngự Thú Lực trung lượng. 】
【 Tuyển hạng 3: Hướng về phần sâu nhất của Hàn Băng Hạp Cốc và mượn những hung thú mạnh hơn để ngăn chặn đàn Băng Bức. Hoàn thành ban thưởng: kỹ năng Trùng Phong thêm một. 】
Trần Thư trầm tư suy nghĩ, tuyển hạng đầu tiên có phần thưởng thêm là cái quái gì vậy chứ?
Ta muốn tấm bia mộ này để làm gì?
- Đi xuống phía dưới Hạp Cốc!
Trần Thư mở miệng nói, hiện tại ba người bọn họ cách đó không đến 500 mét.
Nếu tiếp tục rơi xuống nữa, chắc chắn sẽ gặp phải những hung thú càng mạnh mẽ hơn.
Biến Dị Lôi Điểu thét gào, tốc độ của nó ngay lập tức tăng vọt. Nhờ vào sự chuyển động linh hoạt mà tạm thời bỏ xa đàn Băng Bức.
- Có muốn ngăn cản không? Ba người này đúng là không sợ chết!
Trấn Linh Quân sờ sờ cằm, trong mắt có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn quyết định không ngăn cản.
- Nhanh một chút!
Đàn Băng Bức vẫn đang tiếp tục đuổi theo Biến Dị Lôi Điểu.
Lúc này, gã đại hán lại vô cùng khốn khổ vì cổ lục quang trên đỉnh đầu đã thu hút hầu hết Băng Bức.
- Các ngươi thật tàn nhẫn!
Khế Ước Linh dưới chân gã đại hán đảo ngược phương hướng mà đi về phía đỉnh của Hạp Cốc.
Ba người Trần Thư càng lúc càng xuống sâu, màn đêm dần buông, họ chỉ có thể nhìn thấy mọi thứ trong phạm vi năm mét.
May mắn thay, Trùng Điệp của Tạ Tố Nam có thể phát hiện ra vị trí của hung thú, cùng với tốc độ cực nhanh của Biến Dị Lôi Điểu, thế nên tạm thời bọn hắn không gặp nguy hiểm nào.
- Chết tiệt! Lũ dơi này bị điên hết rồi đúng không?
Trần Thư hết lần này đến lần khác ngoái đầu nhìn lại, lũ dơi vẫn đang đuổi theo điên cuồng, thậm chí trong đó còn tồn tại những con Hắc Thiết Cấp.
Trong giây lát, Tạ Tố Nam nghiêm nghị nói:
- Có đàn hung thú ở ngay phía bên dưới!
- Đi xem một chút đi!
Biến Dị Lôi Điểu hạ xuống cực nhanh, bọn hắn chỉ cảm thấy nhiệt độ ngày càng thấp, không khỏi rùng mình một cái.
Grừ… grừ…
Có tiếng gầm gừ như sấm sét từ phía dưới truyền đến, tiếng này xen lẫn tiếng khác như thể có vô số hung thú đang ngủ ngon lành.
Hai mắt Trần Thư lóe sáng lên, hắn nhìn thấy gần mười cổ lục quang đang rực sáng.
- Trời! Băng Diệp Hoa cấp hai!
Tạ Tố Nam cùng Từ Tinh Tinh đều sửng sốt, lập tức nói:
- Từ khoảng cách này mà ngươi có thể nhìn rõ được sao?
- Thiên phú, tất cả đều là nhờ thiên phú.
Trần Thư giải thích, ánh mắt hiện lên vẻ tham lam.
Băng Diệp Hoa cấp hai là dược tề thuộc tính Băng, Hắc Thiết cấp, giá trị có thể tăng gấp đôi.
- Giữ yên lặng nào, chúng ta đi hái Băng Diệp Hoa thôi!
Cả ba người đều rất phấn khích, căn bản không hề nghĩ đến hậu quả.
Biến Dị Lôi Điểu âm thầm tiến về phía dưới, khi khoảng cách gần lại, mọi người đều có thể nhìn thấy các hung thú trên mặt đất.
Hóa ra là những con Băng Sương Cự Lang với thân hình cường tráng!
- Trùng hợp như vậy sao?
Ba người không kịp nghĩ nhiều, Biến Dị Lôi Điểu đã đến gần Băng Diệp Hoa rồi.
Trần Thư trực tiếp hái nó một cách thô bạo.
Mặc dù sẽ mất một bộ phận dược tính, nhưng nó không còn quá quan trọng nữa.
Dường như cảm nhận được động tĩnh, con Băng Sương Cự Lang ở gần Băng Diệp Hoa nhất mở mắt ra.
Nó nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì lập tức choáng váng.
- Hả? Dược liệu đâu?
Dung lượng não của Băng Sương Cự Lang không được lớn, thế nên nhất thời cũng có chút không thể phản ứng kịp.
Sau một lúc, cuối cùng nó cũng ngóc đầu lên và gầm gừ.
Hú!
Một tiếng sói tru vang lên, ngay lập tức đã có vô số con Băng Sương Cự Lang khổng lồ lần lượt thức dậy.
Băng Diệp Hoa chẳng những có thể điều phối dược dịch, mà nếu dùng trực tiếp, nó còn có thể tăng cường sức mạnh thuộc tính Băng của hung thú.
Việc mất đi dược liệu đang được chúng bảo vệ khiến cho những con Băng Sương Cự Lang trở nên vô cùng tức giận.
Hú!
Vô số tiếng sói tru vang vọng khiến cho độ sâu trong Hàn Băng Hạp Cốc trở nên vô cùng đáng sợ.
- Trộm xong rồi bỏ chạy, thú vị thật đó!
Ba người Trần Thư trông có vẻ phấn khích, nhanh chóng chạy trốn về phía xa.
Lúc này, những con Băng Sương Cự Lang lập tức cho rằng kẻ tình nghi là đàn Băng Bức phía trên bầu trời kia.
Những con Băng Sương Cự Lang có tính khí hung bạo, nhưng những con Băng Bức cũng không dễ chọc vào.
Hai bên nhìn nhau, như thể đang nói:
- Ngươi nhìn cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận