Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1032: Thi thể đến rồi…

Lửa dần lan ra xung quanh nhưng tường băng không hề có dấu hiệu là sắp chảy.
- Đây chính là thử thách thứ hai sao?
Trông vẻ mặt của hắn rất lạ, bây giờ có một bức tường băng được cọn ra rừ trong Hỏa Diễm Di Tích, đúng là có hơi kỳ quặc.
Đúng lúc này, có một tin nhắn được truyền vào trong đầu bọn họ.
[Phá hoại tường băng. Nhắc nhở: Đốt vị trí đặc biệt bằng nhiệt độ đã chỉ định có thể khiến băng tan nhanh hơn.]
[Phần ở giữa, 150 độ C]
- Thử thách khả năng khống chế kĩ năng của Khế Ước Linh sao?
Trần Thư vuốt vuốt cằm, hắn hiểu thử thách này muốn kiểm tra cái gì rồi.
Hắn lại triệu hồi Husky ra, lệnh cho nó dùng Phân Thân.
- Áu áu áu.
Hai con Husky kêu ầm ĩ, hai mắt tỏa ra ánh sáng của kĩ năng.
- Uỳnh uỳnh.
Hai Tử Vong Hỏa Trụ đang nóng muốn phát bỏng lên đó được bắn ra, đẳng cấp kĩ năng đã đạt đến cấp mười bốn rồi, vượt xa phạm vi kĩ năng của Bạch Ngân.
- Xì xì xì.
Tường băng và Hỏa Trụ va chạm lẫn nhau, thế nhưng lại không hề có dấu hiệu sắp chảy.
Muốn hủy hoại nó triệt để thì cần rất nhiều thời gian.
- Dùng sức không thôi không được sao?
Trần Thư lẩm bẩm. Bức tường bằng băng trước mắt này sợ là một kĩ năng mà một sinh linh đáng sợ nào đó để lại.
- Trần Bì, có lời gợi ý đấy.
A Lương chỉ vào tường băng, nói.
- Góc phải bên trên, 255c.
Rõ ràng là mỗi người đều nhìn được một gợi ý khác nhau, đó đều là nhước điểm của bức tường băng.
- Xem ra cần mất chút thời gian rồi.
Trần Thư gật đầu, để bổn thể của Husky sử dụng Hỏa Diễm Oanh Kích.
- Bùm bùm bùm.
Năm quả hỏa cầu khổng lồ xông về phía tường lửa, thế nhưng bức tường không hề có dấu hiệu sắp tan. Rõ ràng là thất bại rồi.
- Đúng là thử thách biến thái.
Trần Thư lắc đầu, hắn đã có khả năng không chế các kĩ năng vượt xa người cùng tuổi rồ. Thế nhưng muốn khống chế nhiệt độ của kĩ năng một cách chính xác thì cần phải tìm hiểu quan hệ giữa lượng thuộc tính lửa và nhiệt độ rồi mới thao túng Khế Ước Linh. Để nó có thể phóng thích thuộc tính lửa một cách ổn định.
Đừng nói là Bạch Ngân Cấp Ngự Thú Sư, Hoàng Kim Ngự Thụ Sư cũng chưa chắc đã làm được.
- Sợ là, đây lại là một yêu cầu về sự hoàn hảo.
Trần Thư suy nghĩ liên tục, người bình thường chỉ có thể dùng sức để tiêu diệt nó dần nhưng sẽ không được đánh giá cao lắm đâu.
- Ba người có thể làm mấy ván bài được đấy.
Trần Thư nói, bắt đầu tập trung điều kiển kĩ năng mà Husky đang sử dụng.
- Ai bảo thế, có nhất định phải dùng kĩ năng lửa đâu.
A Lương triệu hồi Lôi Viên của mình ra, thử dùng kĩ năng điện để đánh vào vị trí đã được chỉ định trên bức tường băng.
Tiểu Tinh cũng triệu hồi Lôi Điểu của mình ra, bắt đầu luyện cách sử dụng kĩ annwg.
- Con mẹ nó mình thành kẻ ăn không ngồi rồi rồi sao?
Vương Tuyệt thấy ba người họ đều đang chuyên tâm rèn luyện kĩ năng đó, tự dưng hắn ta thấy hơi chán.
Trần Thư cười, nói.
- Ngươi có thể đi mặc cả thử xem.
- …
Thời gian trôi qua từng phút một, ngoài bọn họ ra thì những người khác cũng đang luyện tập liên tục. Họ muốn mình thông qua thử thách này một cách hoàn hảo.
Thế nhưng chỉ mười phút sau thôi thì đã có người bỏ cuộc rồi.
Việc luyện tập kỹ năng khô khan quá, không phải ai cũng chịu được đâu. Lúc Hỏa Diễm Di Tích bình thường thì thế giới bên ngoài lại mưa gió đùng đùng.
Tin tức về di tích đã truyền ra ngoài rồi.
Cường giả ở khắp nơi đều đổ đến, tụ tập lại ở gần lối vào di tích.
Có người là để đón vãn bối, còn có người thì lại có ý đồ khác.
Tuy rằng bọn họ không vào được nhưng có thể ôm cây chờ thỏ, nói không chừng họ sẽ được lợi ấy chứ.
- Cái gì cơ? Có một tên nhóc người phương Đông mang bom nguyên tử vào trong sao?
- Ngươi thấy mình hài hước lắm à?
- Thật mà, ban đầu người có mặt ở đó đều chứng kiến cả rồi mà.
Mọi người đều đợi kết quả trong sự nhàm chán, họ bắt đầu bàn về sự kiện nổ hạt nhân trước đó.
Đúng lúc này, một Hoàng Kim Ngự Thú Sư đã có tuổi cưỡi Khế Ước Linh đi đến.
Ánh mắt hắn ta đầy vẻ lo lắng, tìm được ngay ba người trong đám đông đó.
- Khải Lý đâu rồi?
Nam tử đó run lên một cái rồi nói.
- Lão đoàn trưởng, thiếu gia, cậu ấy muốn giết người để đoạt lại báu vật.
Sự bất an trong lòng Hoàng Kim Ngự Thú Sư đã được chứng thực, hắn ta hét lên.
- Con mẹ nó nói vào chủ đề chính đi.
Nam tử đó nói với vẻ rất cẩn trọng.
- Cậu ấy mất rồi.
- Uỳnh!
Tự dưng có một quả cầu lửa bị bắn ra, khiến hắn ta bị hóa thành tro bụi.
Cảnh tượng này lập tức khiến những người đang đứng xung quanh đó tránh xa ra, chỉ sợ làm đối phương không vui thôi.
- Ngươi nói đi, con trai ta thế nào rồi?
Sắc mặt của người già đó rất giận dữ, hắn ta sắp mất đi lý trí rồi.
Hắn ta già rồi mới có con, yêu thương vô cùng, thậm chí còn xây dựng Ngự Thú Đoàn cho nó, muốn để nó có thể trưởng thành hơn.
Kết quả là chuyện này lại xảy ra, ai mà chấp nhận được cơ chứ?
- Cậu ấy… cậu ấy…
Bạn cần đăng nhập để bình luận