Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1557: Lần đầu thể hiện năng lực biến thái

【 Tên nhiệm vụ 】 : Thanh Triều Hỏa Ngư Quần
【 Độ khó nhiệm vụ 】 : Một sao.
【 Nội dung nhiệm vụ 】 : Trong vùng biển phương Đông có một đám Hỏa Ngư tụ tập, ảnh hưởng đến sự an toàn của biên giới, tiêu diệt hết bọn chúng. Chú thích: Lãnh Chúa là Bạch Ngân Tam Tinh Lãnh Chúa.
【 Giải thưởng của nhiệm vụ 】 : Hai nghìn điểm tích Hoa Hạ, một điểm huân chương Ngự Long.

【 Tên nhiệm vụ 】 : Đánh bại sào huyệt của Bạch Nghi.
【 Tên nhiệm vụ 】 : Đảm nhiệm tạm thời vị trí đoàn trưởng căn cứ điểm của Trấn Linh Quân trên sông Thiên Hỏa Nham Tương.

- Đại ca, không có nhiệm vụ cao cấp hơn sao?
Trần Thư lắc đầu, hắn đọc nhiệm vụ liên tục.
Trong đó, phần lớn đều có liên quan đến Bạch Ngân Hung Thú, cho dù là Hoàng Kim Hung Thú thì phần lớn cũng chỉ là Hoàng Kim Nhất Tinh thôi.
Bây giờ hắn chỉ muốn tìm Lãnh Chúa Hoàng Kim Tam Tinh để tập luyện thôi, Nhất Tinh có hơi không đủ đô.
- Hết cách rồi, thời hòa bình mà.
Trần Thanh Hải nhún vai. Hắn ta cũng biết sức chiến đấu của Trần Thư rất phi phàm, nhiệm vụ bình thường, đúng là hắn ta sẽ không thèm quan tâm đâu.
【 Lựa chọn một: Hoàn thành nhiệm vụ Ngự Long, tích lũy tài nguyên. Giải thưởng khi hoàn thành: Rất nhiều Ngự Thú Lực và đẳng cấp của ba kỹ năng tăng một. 】
【 Lựa chọn hai: Sắp xếp một nghìn bình Dược Tề gì cũng được cho các Ngự Thú Sư khác. Giải thưởng khi hoàn thành: Kỹ năng mà chỉ riêng Tiểu Tinh Linh Trí Tuệ mới lĩnh ngộ được. 】
【 Lựa chọn ba: Về thành phố Nam Giang làm một người ất ơ trên đường phố. Giải thưởng khi hoàn thành: Nhận được danh hiệu người ất ơ trên đường. Hiệu quả khi mang theo: Khả năng thất bại khi đi tìm công việc, đi phỏng vấn tăng 30%. 】
-...
Trần Thư nhìn những sự lựa chọn vừa xuất hiện, đương nhiên là hắn bỏ qua lựa chọn thứ ba rồi.
Còn về cái đầu tiên và cái thứ hai, hắn do dự một lát thôi đã quyết định được rồi.
Sự quyến rũ của kỹ năng riêng lớn lắm mà.
Còn về việc phát Dược Tề cho những người khác thì chắc chắn là sẽ làm lộ một phần nào năng lực của hệ thống. Nhưng mà bây giờ hắn có sự bảo vệ của ông lão, chính bản thân hắn cũng là một cường giả rất mạnh, không cần phải cẩn thận từng chút một như trước nữa.
- Nhưng mà cũng không thể cho không được.
Trần Thư suy nghĩ một chút rồi quyết định tiện thì cũng tìm chút tài nguyên cho mình luôn.
Hắn nhìn về phía Trần Thanh Hải ở đằng trước, khóe miệng cong lên tạo thành một nụ cười.
- Hửm?
Trần Thanh Hải rùng mình, tự dưng hắn ta thấy có cảm giác không lành.
Hắn ta vội vàng nói: “Nhà ngươi muốn làm cái gì, đừng có nghĩ về mấy cái việc sai trái nữa. Cường giả cả nước đều đang quan sát ngươi đấy.”
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói.
- Ta giống người hay làm chuyện xấu sao?
- Chữ giống của ngươi dùng không được đúng lắm.
- ...
Trần Thư cũng không vòng vo nữa, nói thẳng luôn.
- Liệu có khi nào, phòng chúng ta có thể tạo riêng một nhiệm vụ cho ta không?
Trần Thanh Hải hơi kinh ngạc rồi nói tiếp.
- Không phải ta đã sắp xếp riêng cho người hung thú cao cấp để ngươi làm loạn sao?
- Không phải…
Trần Thư lắc đầu, nói.
- Ta chỉ nói việc phát Dược Tề thôi.
- Phát Dược Tề.
Trần Thanh Hải có hơi kinh ngạc, sau đó, hắn ta hiểu chắc tên này chuẩn bị thể hiện tài nghệ rồi đây.
- Nhưng mà nhiệm vụ này không dễ hoàn thành lắm, hơn nữa cũng không có cống hiến gì cụ thể với tổ chức cả.
Không thể để một Ngự Thú Sư nào đó đến tìm Trần Thư để xin Dược Tề thì Ngự Long Vệ cũng cho giải thưởng được.
Trần Thư mỉm cười, nói.
- Nếu Dược Tề của ta đặc biệt thì sao?
- Hửm?
...
Một tiếng sau.
Trần Thanh Hải, Tần Thiên và Liễu Phong, ba người họ đều nhìn chằm chằm Trần Thư điều chế Dược Tề.
Động tác của hắn rất nhanh, rất lưu loát, chẳng mấy chốc mà đã điều chế được một bình Linh Mộc Dược Tề rồi.
Trần Thư nói: “Hiệu trưởng, cho Khế Ước Linh của thầy thử đi.”
“Cấp cơ sở sao?”
Sắc mặt của Tần Thiên trông rất kỳ lạ, hắn ta nói.
- Nhà ngươi đang đùa đấy à? Hoàng Kim Cấp Linh Mộc Dược Tề ta cho ăn no hết rồi.
Lục Sắc Chi Điều của hắn ta đương nhiên là Khế Ước Linh được cho ăn Linh Mộc Dược Tề để tăng thuộc tính Mộc đầu tiên rồi.
- Thử chút nữa là biết mà.
Trần Thư mỉm cười, trông đầy vẻ thần bí, cao sâu khó lường.
Tần Thiên không hề do dự mà mở bình Dược Tề ra.
- Vút.
Chi Điều bỗng dưng xuất hiện, cắm vào trong bình Linh Mộc Dược Tề, chỉ một lát thôi mà nó đã hút hết sạch bình Dược Tề rồi.
Vẻ mặt Tần Thiên vốn rất bình tĩnh, nhưng sau đó thì hắn ta trợn tròn mắt ra, mặt đầy vẻ kinh ngạc, hắn ta cứ đứng đơ ra.
- Lão Tần, thầy sao thế?
- Nói đi chứ, không phải bị trúng tà rồi đó chứ?
Trần Thanh Hải và Liễu Phong đều rất kinh ngạc, họ không hiểu tại sao Tần Thiên lại như vậy.
Một lát sau Tần Thiên hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng bình tĩnh lại, từ từ nói.
- Thuộc tính Mộc của nó tăng rồi.
- Không phải đó chứ.
Liễu Phong và Trần Thanh Hải lập tức kinh ngạc, họ hiểu ra điều này nghĩa là gì.
- Hiệu trưởng, đây chỉ là một trong những khả năng của ta thôi.
Trần Thư nhẹ nhàng nói.
- Thầy cảm nhận thêm sự dẻo dai của Chi Điều đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận