Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 484: Ngươi phải là họ Vương chứ?

- Đương nhiên, ra ngoài phải kết giao bằng hữu nhiều hơn!
Hắn cầm tay đối phương, vẻ mặt vô cùng háo hức, phảng phất như hảo hữu nhiều năm không gặp vậy.
Dư Trần nhướng mày, trong mắt có chút không vui.
Một tên nam nhân như ngươi mà góp vui được gì chứ?
Nhưng vừa nghĩ đến năm người đối phương quen biết nhau, cứ xử lý một người trước cũng tốt.
- Tại hạ là Dư Trần của Dư gia ở thành phố Thanh! Không biết huynh đệ xưng hô như thế nào?
- Thành phố Đại Hưng, Hạ Viêm!
Trần Thư nhếch miệng cười, hào phóng giới thiệu mình.
Ba người Kiều Nguyệt khẽ há hốc miệng, đồng loạt nhìn lại:
Diễn xuất của ngươi cũng không khỏi quá tự nhiên rồi đó? Thật sự coi mình là Hạ Viêm à?
- Nào, Dư huynh đệ, ngồi!
Vẻ mặt Trần Thư đầy tươi cười chào hỏi, thoạt nhìn rất bình dị gần gũi.
Trong lòng Dư Trần đột nhiên hoảng hốt, hắn ta cứ luôn cảm thấy có một dự cảm không lành.
Tên trước mắt này, hình như không phải là người tốt gì cho cam…
Nhưng vào lúc này, một âm thanh từ bên ngoài tiệm truyền đến.
- Trần Bì, lại muốn hãm hại người nữa sao?
- Hả? Lại có người không có mắt đến phá hủy chuyện tốt của ta?
Trần Thư nhướng mày, trong mắt có tia khó chịu.
- Ta thấy ngươi không biết vì sao hoa lại…
Lời hắn còn chưa nói hết, bốn người Phương Tư đã lập tức tiến lên, gắt gao che miệng của hắn lại.
- Ô ô ô ~
Trần Thư lắc lắc đầu, cuối cùng cũng tránh thoát khỏi trói buộc.
- Ta nói này các học tỷ, các ngươi làm cái gì vậy?
Vào đúng lúc này, một bàn tay đặt trên vai của hắn.
Trần Thư hơi ngẩn ra, đột nhiên quay đầu lại:
Chỉ thấy một nam tử đầu đinh đến gần, khóe miệng có ý cười khó hiểu, nhưng nhìn thế nào cũng làm cho người ta cảm thấy có chút hung ác.
- Liễu… Liễu lão sư?
Trần Thư nhớ tới thân phận của đối phương, chính là giáo sư Liễu Phong của Hoa Hạ học phủ.
- Tiểu tử ngươi!
Liễu Phong cười cười, tính cách của Trần Thư vẫn luôn như thế, ngược lại hắn ta cũng không có gì bất ngờ.
- Liễu giáo sư, sao ngài lại tới đây?
Rõ ràng bốn người Phương Tư đều có chút cẩn trọng, ai bảo tính tình nóng nảy của Liễu Phong nổi danh khắp trường chứ?
- Hoạt Mộc Đầm Lầy xảy ra chút chuyện, ta đến xem.
Liễu Phong nhún nhún vai, nhưng lời vừa nói ra, vẻ mặt của hắn ta cũng hơi cứng lại.
- Ngươi… Vừa từ nơi đó đi ra sao?
Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm Trần Thư, thoáng cái liền đoán được thủ phạm gây ra trận bạo động ở Hoạt Mộc Đầm Lầy.
- Không có!
Vẻ mặt Trần Thư bình tĩnh, mở miệng nói:
- Ta tới tìm hảo hữu của ta, Vương Trần!
- Đại ca, ta là Dư Trần…
Dư Trần yên lặng mở miệng nói, thoáng cái đã làm cho không khí có chút ngưng đọng.
- Ngươi phải là họ Vương chứ?
Vẻ mặt Trần Thư bình thản, hắn quay đầu nhìn lại, thay đổi bộ dáng hiền lành vừa rồi.
Trong lòng Dư Trần giật thót, dĩ nhiên là đã nhận ra cảm giác áp bách.
- Hình như ta là họ Vương?
Dư Trần thật cẩn thận nói:
Lời còn chưa dứt, hắn ta đã lập tức nhìn thấy bộ dáng hung tàn của Liễu Phong.
Liễu Phong thản nhiên mở miệng nói:
- Ngươi xác định ngươi họ Vương?
- …
Dư Trần nuốt nước miếng, hai người thoáng cái đã làm hắn ta không biết phải nói gì.
Ta chỉ muốn hóa giải ngượng ngùng một chút thôi, rốt cuộc ta đã làm sai điều gì chứ?
Hắn ta cuống quít đứng dậy, mở miệng nói:
- Hình như ta quên mất, ta phải về nhà hỏi phụ thân ta một chút, các đại ca đại tỷ hẹn gặp lại…
Liễu Phong cùng Trần Thư mang đến cho hắn ta áp lực quá lớn, mặc dùkhông phát ra khí thế, nhưng vẫn mang cho hắn cảm giác như có gai ở sau lưng vậy.
Nhìn bộ dáng Dư Trần chạy trối chết, Trần Thư mở miệng nói:
- Liễu lão sư, ngươi dọa hắn chạy mất rồi, bữa cơm này ngươi trả tiền!
-?
Liễu Phong trừng mắt, mở miệng nói:
- Tiểu tử ngươi ngay cả ta mà cũng muốn lừa gạt sao?
- Để cho ta trả tiền không phải là không được, trả lời câu hỏi vừa rồi của ta, các ngươi có phải mới vừa rời khỏi Hoạt Mộc Đầm Lầy không?
- Được rồi, ta thừa nhận, chúng ta vừa mới đi ra.
Trần Thư thở dài:
- Nhưng biến cố bên trong đó đều là bởi vì Không Gian Dung Hợp gây ra, không hề liên quan gì đến bọn ta cả!
- Không Gian Dung Hợp?
Liễu Phong nhíu mày, mở miệng nói:
- Ngươi chắc chắn chứ?
Kiều Nguyệt cũng lên tiếng.
- Ừm, Liễu lão sư, đích thật là Không Gian Dung Hợp.
Về phần chuyện năm người bọn họ trộm chân bảo của Bạch Ngân Quân Vương, bọn họ hoàn toàn không đề cập tới một chữ.
- Nhưng ta nhận được tin tình báo rằng có bầy hung thú muốn công kích cứ điểm Trấn Linh Quân mà!
Liễu Phong sờ sờ cằm, suy tư nói.
- Theo lý thuyết, Không Gian Dung Hợp sẽ bộc phát chiến tranh của hung thú giữa hai bên, không liên quan đến nhân loại.
- Ta cảm thấy có chút kỳ quặc, có thể là có người đang âm thầm giở trò, bạn học Trần Thư, ngươi cảm thấy thế nào?
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nét hoài nghi trong mắt Liễu Phong rõ ràng vô cùng, sao ngươi không trực tiếp bị đọc chứng minh thư của ta ra luôn đi?
- Ta cảm thấy… Đúng rồi, Liễu lão sư, ngươi không phải là giáo sư đại học sao? Chuyện này mà ngươi cũng quản à?
Trần Thư trực tiếp vô cùng cứng rắn chuyển hướng đề tài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận