Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 458: Xin hỏi, ta cho nổ mộ tổ nhà ngươi à

Trần Thư quay đầu lại nhìn, vẻ mặt bực mình.
- Hừ! Ngươi nhận ra ta?
Lục Minh khẽ nhíu mày, bởi vì lời nói của Trần Thư, trong mắt hắn có vẻ không vui.
- Không nhận ra.
Trần Thư nhún vai, nói:
- Chỉ đơn thuần là cảm thấy xui mà thôi.
- Ngươi!
Lục Minh vươn ngón tay ra, trong mắt có nộ ý, không ngờ Trần Thư lại có tố chất thấp như vậy.
Trần Thư trực tiếp bước vào trong cửa hàng.
Một người không quen biết cũng mặt nặng mày nhẹ, Nam Giang Hãn Phỉ lúc nào lại chiều hắn?
Lục Minh chính là giáo thụ học viện văn hóa của Hoa Hạ Học Phủ, lúc ấy cùng Chung Tinh Vân giáo thụ chỉ cho Trần Thư một trăm tám mươi điểm.
Tuy bốn giáo thụ còn lại đều cho điểm tuyệt đối,
Nhưng hắn lại không thích tính cách của Trần Thư, trong lòng không có một chút hảo cảm nào với hắn.
- Phiền ngươi phối nguyên liệu nấu ăn bên trên cho ta.
Trần Thư đưa thực đơn cho nhân viên phục vụ trên quầy.
Lục Minh cũng đi vào trong cửa hàng, lấy ra một tấm thẻ vàng, nói:
- Ta không muốn nhìn thấy tiểu nhân, phiền dẫn ta tới khu khách quý.
Nhân viên phục vụ biến sắc, nhìn thấy tấm thẻ vàng đó, thần sắc lập tức trở nên cung kính, đưa lên lầu hai.
Nhìn bóng lưng của hai người, Trần Thư mở miệng hỏi:
- Này, lầu hai của các ngươi bán gì.
Nhân viên phục vụ cười cười giải thích:
- Chủ yếu là mở ra cho người có thẻ khách quý, nhưng tiên sinh yên tâm, chúng ta cũng sẽ dụng tâm phục vụ ngươi.
Trần Thư gật đầu, không quá để ý, nhưng trước mắt lại xuất hiện mục chọn.
Mục chọn một: Tới lầu hai, hỏi rốt cuộc là tình huống gì. Phần thưởng hoàn thành: Mở ra sách tranh dược tề cuồng phong mới.
Mục chọn hai: Không để ý tới, làm xong việc của mình thì rời khỏi. Phần thưởng hoàn thành: Trung lượng Ngự Thú Lực.
Mục chọn ba: Tìm kiếm cơ hội trực tiếp dùng túi phân chào hỏi. Phần thưởng hoàn thành: Năm bình dược tề hắc ám cấp Hắc Thiết.
Trần Thư sờ sờ cằm, mở miệng nói:
- Phiền cũng dẫn ta lên.
- Tiên sinh, lầu hai cần…
Phục vụ sinh đang muốn mở miệng giải thích, chỉ thấy Trần Thư lấy ra một tấm thẻ kim quang rực rỡ, giống hệt với thẻ của Lục Minh.
- Ngài?
Mắt hắn trợn trừng, trong nhất thời có chút khó có thể tưởng tượng.
Người trẻ tuổi như vậy không ngờ cũng giống như giáo thụ của Hoa Hạ Học Phủ, không ngờ đều là người nắm giữ thẻ vàng.
- Tiên sinh, có thể cho phép ta nghiệm chứng một chút không…
Nhân viên phục vụ rụt rè nói.
Hắn không dám đắc tội với đối phương, nhưng khí chất của Trần Thư không quá giống người tốt, làm giả thẻ vàng cũng không phải là không thể.
Trần Thư nhíu mày đầu, nói:
- Sao Lão nhân kia lại không cần kiểm tra?
- Hắn là giáo thụ viện văn hóa của Hoa Hạ Học Phủ.
- Viện văn hóa?
Trần Thư sờ sờ cằm, nói:
- Được, ngươi nhanh lên.
Hai phút sau, nhân viên phục vụ cung kính trả lại thẻ.
- Ngại quá, tiên sinh, để ngài phải đợi lâu.
Hắn dẫn theo Trần Thư cùng tới lầu hai, chỉ thấy Lục Minh đang ngồi cạnh một cái bàn nhỏ, nhàn nhã uống cà phê.
- Ngươi giúp ta phối một chút thực đơn.
Trần Thư đưa một tờ giấy cho đối phương, bên trên ghi rõ thịt thú.
Nhân viên phục vụ cầm thực đơn, gật đầu rời khỏi.
- Ơ? Ngươi lên đây thế nào vậy?
Lục Minh há miệng, bộ dạng giống như gặp quỷ.
- Dùng chân đi lên.
Trần Thư bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh đối phương, ánh mắt giống như là đang nhìn kẻ nhược trí.
Đối phương là giáo thụ của viện văn hóa, thực lực đó không thể quá mạnh, thậm chí có thể chỉ là một người bình thường.
Đối mặt với kẻ yếu, Nam Giang Hãn Phỉ đã sợ bao giờ chưa?
- Hừ!
Lục Minh nhướng mày, không quan tâm tới hắn nữa.
Trần Thư vì hoàn thành lựa chọn của hệ thống, thẳng thắn nói:
- Ta cho nổ mộ tổ nhà ngươi à?
- ???
Mắt Lục Minh trợn trừng, trong nhất thời dường như không kịp phản ứng.
Một lát sau, hắn trợn mắt nhìn, nói:
- Ngươi đang mắng ta à? Đây là tố chất của thiên tài sao? Đúng là khiến lão đầu tử buồn nôn.
- Xin lỗi.
Trần Thư đứng dậy, cười khẩy hỏi:
- Xin hỏi, ta là cho nổ mộ tổ nhà ngươi à?
- ???
Lục Minh lộ ra thần sắc kinh ngạc, tức giận đến môi cũng run run.
Trần Thư khó hiểu nói:
- Không phải, đây vẫn chưa phải là tố chất?
- Sớm biết vậy, lúc trước ta bất kể là như thế nào cũng sẽ ngăn cản ngươi tiến vào Hoa Hạ Học Phủ.
Lục Minh hừ lạnh một tiếng, nói:
- Quả thực chính là đang làm bẩn thánh địa ngự thú đỉnh cấp nhất.
- Ngăn cản? Ngươi là giám khảo cho ta điểm à?
Trần Thư đảo mắt, lập tức liên tưởng đến.
Lục Minh cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi cho rằng thế nào, đáng tiếc bốn người còn lại ngu muội không thôi, không ngờ lại cho ngươi điểm cao.
- Xin lỗi, ta trêu chọc gì ngươi à?
Trong mắt Trần Thư hiện ra một tia nộ ý, nói:
- Dựa theo tiêu chuẩn cho điểm, ta không đủ tư cách vào Hoa Hạ Học Phủ ư?
Lão đầu trước mặt là muốn đoạn tiền đồ của hắn.
Lục Minh cự tuyệt Trần Thư tiến vào Hoa Hạ Học Phủ, chỉ là là vì không tiến tính cách của hắn, nhưng cái này không phải là tiêu chuẩn cho điểm của thi đại học.
Nếu hắn nói ra, vậy chẳng khác nào là có giấu tư tâm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận