Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 137: Sao ngươi lại có kinh nghiệm như vậy?

Phụ trách: Vô Tà Team
- Cẩn thận!
Trần Thư ở trên cây nhịn không được hét lớn một tiếng, đang chuẩn bị triệu hồi ra Slime chống lại một cú đánh này.
Lúc này đây, Phương Tư lại thong dong bình tĩnh. Chỉ thấy một luồng khí lạnh băng sương lại phủ đến một lần nữa, trực tiếp vây lấy Hắc Giáp Trùng lãnh chúa.
Thân thể của nó bị tạm thời đóng băng.
Xích Viêm Long lao tới, trên móng vuốt sắc bén đột nhiên xuất hiện ánh lửa chói mắt, lại một lần nữa chém giết cùng với Hắc Giáp Trùng lãnh chúa tại chỗ.
Phương Tư thì đi tới bên cạnh Băng Sương Long rồi quan sát trận chiến này.
Xích Viêm Long là Khế Ước Linh siêu cấp S được bồi dưỡng một cách hoàn mỹ, thực lực của nó đủ để chém giết cùng với Hắc Giáp Trùng lãnh chúa.
Cả hai điên cuồng giao chiến làm kinh động đến những du khách trên núi. Bọn họ ra khỏi khách sạn cùng nhìn về cảnh tượng xa xa.
Băng Sương Long và Xích Viêm Long cực kỳ chói mắt dưới bóng đêm, cộng với việc thỉnh thoảng lại bùng nổ hỏa diễm nên trông thật giống như một trận pháo hoa có quy mô cực lớn.
- Phía trước là cái gì vậy? Một luồng sáng xanh và luồng sáng đỏ, không phải là người ngoài hành tinh đó chứ?
- Mắt ngươi mắt mù rồi à! Là Phi Long đấy! Thái Thanh Sơn bây giờ còn có loại cảnh quan như này nữa hay sao?
- Mẹ ơi, con có tiền đồ, ôi ôi ôi, con gặp được rồng rồi!
Du khách nhao nhao lấy ra điện thoại chụp ảnh, muốn ghi lại cảnh quan lộng lẫy trước mắt.
- Ta là nhân viên của khu thắng cảnh! Toàn bộ trở về khách sạn nhanh! Toàn bộ mau trở về khách sạn!
Từng nhân viên của khu thắng cảnh mặc đồng phục làm việc cầm loa phóng thanh chạy đến, hiển nhiên là bọn họ đã nhận được thông báo của Trấn Linh Cục.
Bây giờ là thời gian ban đêm, nếu như hoảng loạn chạy xuống núi thì nhất định sẽ có thương vong. Thay vì mạo hiểm thì vẫn nên ở trong khách sạn chờ đợi sự giúp đỡ vẫn hơn.
- Xì xì xì!
Lúc này, Hắc Giáp Trùng lãnh chúa đã tức giận đến không chịu nổi, nó vừa ra khỏi núi đã gặp phải Waterloo (*), giống y hệt như một trăm năm trước vậy.
(*) Waterloo: Napoléon đã bị đánh bại trong trận Waterloo, và các thế hệ sau này, người ta thường hay sử dụng “Waterloo” để mô tả một người đã phải chịu một sự thất bại thảm hại.
Việc Hắc Giáp Trùng lãnh chúa sống lại có thể dùng một câu để khái quát: Một mực bị xâm lấn, một mực bị hành hung!
Ánh mắt u ám màu xanh của nó nhìn về phía khách sạn ở xa, trong miệng phát ra tiếng kêu chói tai.
Đám Hắc Giáp Trùng kia rất nhanh đã nhận được mệnh lệnh, cuối cùng cũng lập tức khôi phục lại từ trạng thái OB, vội vàng chạy về phía khách sạn.
- Không hay rồi!
Phương Tư khẽ giật mình, nháy mắt đã phản ứng lại, đối phương muốn giết người thường!
Gào!
Băng Sương Long gào thét một tiếng, một luồng khí băng sương màu xanh đánh vào trên không trung.
Rất nhanh đã có mấy chục con Hắc Giáp Trùng rơi xuống, phảng phất như một cơn mưa màu đen.
Nhưng kỹ năng có thời gian hồi chiêu, Băng Sương Long không có cách nào ngăn cản toàn bộ bầy trùng.
Phương Tư thở dài, chỉ có thể cầu nguyện cho đám người kia.
Ngăn lại một hung thú cấp bậc lãnh chúa đã là cực hạn của nàng rồi, trừ phi là có đoàn đội hỗ trợ.
Nàng nhìn lên hai người kia đang ở trên đại thụ, lại lần nữa thở dài.
Chẳng lẽ trông chờ vào hai người bọn họ sao?
Nhưng ngay sau đó, Trần Thư thế mà lại đứng lên rồi la lớn.
- Phương Tư tỷ, có ta đây!
Phương Tư lập tức ngây ngẩn cả người, chỉ thấy một con Slime màu vàng bất thình lình xuất hiện.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của nàng, Slime trông hệt như khinh khí cầu, phồng to lên một cách cực kỳ nhanh, đảo mắt một cái đã tăng vọt lên mấy lần, thậm chí còn lớn hơn cả Xích Viêm Long một chút.
- Kỹ năng này?
Phương Tư nhắm hai mắt lại, rất nhanh đã ý thức được tiềm lực hóa kỹ năng cực lớn.
Hình thể của Slime càng ngày càng lớn, tăng phú cực đại lại càng thêm khủng bố hơn.
- Nhảy lên đi!
Trần Thư ngẩng đầu nhìn đám Hắc Giáp Trùng kia, trong mắt chất chứa ý cười.
Thời điểm then chốt vẫn phải để hắn ra sân!
Miệng của Slime thoáng cái đã phồng lên, lại một lần nữa tái diễn lại tổ hợp kỹ năng lúc trước.
Hơi gió, công kích và Bạo Lực Tọa Sát đều lần lượt phóng thích.
Phương Tư cũng nhịn không được mà há to miệng, cho dù là nàng có kinh nghiệm phong phú đây mình đi nữa thì bây giờ cũng bị trấn áp ngay tại chỗ.
Một cục béo phệ thế mà lại đang nhảy lên? Hơn nữa tốc độ lại càng lúc càng tăng nhanh!
Rầm rầm rầm!
Hai mắt to tròn đáng yêu của Slime nhìn xuống mặt đất, thân thể lại đụng về đám Hắc Giáp Trùng kia.
Tuy là nó không nhìn thấy phía sau nhưng Trần Thư cũng không có bị mù, trở thành ra-đa cho Slime.
Tốc độ của Slime cực nhanh, hệt như một tên lửa đã được định vị một cách chính xác.
Bầy trùng vốn dĩ đang đứng trận tự thoáng cái đã bị đánh tan, bọn chúng chỉ là một đám hung thú có huyết mạch không thuần khiết mà thôi, bắt nạt người thường thì còn được, nhưng đối mặt với Slime thì chúng lập tức trở nên có vẻ không đáng để để mắt tới.
Phàm là bị Slime đụng vào, nhẹ thì trọng thương, nặng thì tử vong!
Vô số Hắc Giáp Trùng bò tới trên thân của Slime, muốn cắn xé nó, nhưng kỹ năng “Phản Chấn Chi Lực” phát động đã lập tức làm vỡ nát tất cả xúc tu của bọn chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận