Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1541: Đoạn này chúng ta thể tua qua nhanh chút không…

Trung đoàn trưởng của quân đội biên giới liếc mắt nhìn thấy Trần Thư.
Mặc dù điều kiện ở vùng sát biên giới gian nan khổ cực, nhưng bọn họ vẫn nghe ngóng được sự việc Trần Thư phát sóng trực tiếp toàn cầu.
Có thể thấy rõ phát sóng trực tiếp lúc đó của Trần Thư có độ hot như thế nào rồi.
- À, may mà không có xảy ra chuyện lớn gì.
Tần Thiên gật gật đầu, cùng lúc đó cũng cưỡi lên một con Hồng Sắc Đại Điểu, bay đến trước mặt trung đoàn trưởng của quân đội biên giới.
- Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?
Trung đoàn trưởng của quân đội biên giới nhẹ giọng hỏi, cùng lúc đó, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Thư cũng có vào phần cảnh giác.
Bọn họ cũng không hiểu rõ về Trần Thư, sự việc đối phương phát sóng trực tiếp giết hại, quả thật là có hơi khiến người khác nghe rợn cả người, cho dù là ai đi nữa thì cũng sẽ kiêng dè và cảnh giác mà thôi.
Tần Thiên mở miệng giải thích nói:
- Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi, phần sau phía trên sẽ đặc biệt làm sáng tỏ một chút.
- Được!
Trung đoàn trưởng của quân đội biên giới gật gật đầu, cùng lúc đó cũng không chút chần chừ cho nhóm người đi qua.
- Đi thôi!
Tần Thiên trở về trên đầu của Cự Hình Slime, mọi người rời khỏi đường biên giới.
Thời gian không bao lâu, bọn họ đã đến trên đại lục.
- Trần Bì, thu Khế Ước Linh của ngươi lại đi.
Trong mắt Tần Thiên có phần suy tư, mở miệng nói.
Bây giờ, Trần Thư quả thật là một nhân vật nguy hiểm, bọn họ cảm thấy không có vấn đề gì cả, nhưng phân lớn dân chúng thì chưa chắc.
Nếu nhìn thấy Khế Ước Linh của Trần Thư phi hành trên không trung, sợ rằng sẽ dẫn đến khủng hoảng…
Trần Thư gật gật đầu, thu Tiểu Hoàng vào trong, chỉ để lại Tiểu Tinh Linh trong túi.
- Các ngươi trở về đâu?
Một nhóm người đứng trên lưng Thiên Băng Phượng Vương, tổng đốc Nam Thương hỏi những người khác.
- Ta muốn trở về nhà một chuyến.
- Ta cũng vậy.
Trần Thư và Trương Đại Lực trả lời trước tiên, hai người đã trải qua sự việc lần này, người trong nhà sợ rằng đều vô cùng lo lắng.
Mặc dù đã báo bình an qua điện thoại rồi, nhưng tự mình về nhà một chuyến vẫn là tốt nhất.
- Ừm… Cũng được.
Tần Thiên gật gật đầu, nói:
- Ta sẽ báo cáo sự việc của các ngươi lên cấp trên, nếu có người thẩm vấn, ta sẽ thông báo cho các ngươi.
- Được!
Cả hai đều đồng ý, nhiều nhất cũng là hỏi chi tiết về sự việc mà thôi.
Chỉ cần có đám người Tần Thiên đảm bảo cho hắn, thì sẽ không có chuyện gì cả.
Rất nhanh, một nhóm người đã đến vùng trời của thành phố Nam Giang.
- Các đại lão, chúng ta đi trước nhé!
Hai người Trần Thư vẫy vẫy tay, ngay sau đó là một cái 【 Không Gian Bí Lực 】 , trong chốc lát trở về cổng của khu chung cư của mình.
- Kỹ năng của tiểu tử này tuyệt thật đấy…
Trong mắt của bốn người đều có hơi hâm mộ, ngay sau đó đi thẳng đến kinh đô.
- Lão Phương, Lão Trần, cảm ơn nhé.
Tần Thiên nhìn hai người, trong mắt có vẻ cảm kích.
Lần trước tiến đến liên minh tự do, cũng là hai người giúp đỡ, kết quả lần này cũng giống như vậy.
- Nói cái gì thế hả, dù sao Trần Bì cũng là người của thành phố Nam Giang ta mà.
Tổng đốc Nam Giang lắc lắc đầu, nói:
- Hơn nữa, hiện tại cứu hắn, chẳng khác nào là vốn đầu tư, không chừng sau này ta còn cần hắn bảo vệ đấy chứ.
Trần Thanh Hải gật gật đầu, cười nói:
- Không chừng hắn có thể trở thành lão gia tử thứ hai đấy?
- Không phải lão gia tử thứ hai!
Liễu Phong nhếch khóe miệng, lập tức phản bác nói:
- Là tội phạm Nam Giang đầu tiên!
- Hả?
Trong mắt ba người còn lại đều hiện lên vẻ cổ quải, lời của Liễu Phong cũng có nghĩa là.
Trần Thư sẽ không yếu hơn lão gia tử, mà thậm chí còn mạnh hơn!
- Lão Liễu, ngươi coi trọng hắn như vậy sao?
Trần Thanh Hải nhướng nhướng mày, lão gia tử có thể được xem là cường giả bậc nhất của Lam Tinh, đương nhiên chứng minh lõa thuộc về cường giả truyền kỳ.
Bây giờ, đột nhiên cảm giác Trần Thư có thể còn giỏi hơn?
Liễu Phong gật gật đầu, nói:
- Học sinh của ta, tất nhiên phải coi trọng!!
- ……
Ba người nhìn nhau cười một cái, ngược lại cũng không phản bác gì, tương lai như thế nào thì ai có thể nói rõ được chứ…
……
- Tiểu Trần, trở về rồi sao?
- Đại Lực cũng không có việc gì chứ? Hai tiểu tử các ngươi đều khiến chúng ta lo lắng lắm đấy!
- Lão Trần, lão Trương, tiểu tử hai nhà các ngươi không sao cả! Mau ra đây!
Hai người Trần Thư vừa mới đến cổng của khu chung cư, ngay lập tức bị hàng xóm láng giềng vây quanh.
Trong mắt mọi người đều tràn đầy lo lắng và kinh ngạc vui mừng, nỗi lo lắng trong lòng cuối cùng cũng để xuống được rồi.
- Chúng ta không sao đâu, cảm ơn sự quan tâm của các thúc bá..
Khóe môi Trần Thư hiện lên nụ cười, dường như tình hình không hề giống như trong dự tính của hắn…
Vốn dĩ hắn cho rằng bản thân sẽ bị cô lập, thậm chí sẽ có người báo cảnh sát ngay tại chỗ.
Suy cho cũng phát sóng trực tiếp toàn cầu việc giết hại, đây là việc người tội ác tày trời mới có thể làm được, người bình thường đều sẽ tránh xa hết…
Trần Thư nhìn thấy sự quan tâm tràn ngập trong mắt của mọi người, nhịn không được mở miệng nói:
- Mọi người không sợ ta sao?
- Sợ tiểu tử ngươi làm gì chứ hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận