Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1779: Thỏ Không Gian tiến hóa Huyết Mạch (2)

- Hiện tại hai người các ngươi thật sự không biết xấu hổ mà!
- ...
Khuôn mặt hai người đỏ lên, hít thở không thuận, chật vật nói:
- Đánh chết chúng ta, chúng ta cũng không ra ngoài.
Ban đêm.
Hai người hấp hối nằm trong phòng của Trần Thư, dáng vẻ như sắp chết bất đắc kỳ tử…
- Không phải chứ, ngươi hung ác thật đấy?
Bọn hắn không nghĩ tới, Trần Thư thực sự nói đánh là đánh…
- Hai ngươi tự mình nói, để ta đánh chết các ngươi đi mà…
Trần Thư nhún vai, hai tay kê sau đầu, hài lòng nằm trên giường của mình, xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao.
Hai người A Lương ngủ ở một bên khác của chiếc giường, đánh giá gian phòng của Trần Thư.
Trần Thư nhíu mày, nói:
- Hai ngươi nhìn cái gì đấy? Lén lút thậm thụt.
- Có chút mới lạ...
A Lương nhìn phía ngoài cửa sổ, nói:
- Đây chính là hoàn cảnh sinh trưởng của tội phạm ư? Tâm lý phạm tội của ngươi dường như không phải sau này mới tạo thành, mà là bẩm sinh ư?
- Muốn chết cứ việc nói thẳng!
Trần Thư liếc mắt nhìn hắn, nói:
- A Lương, hiện tại ngươi hơi phiêu đấy nhỉ?
- Là một thiên tài sắp tấn thăng lên hoàng kim Ngự Thú sư thiên tài, ta tung bay một chút cũng không được ư?
- Hả?
Trần Thư ngơ ngác kinh ngạc nói:
- Ngươi sắp đột phá?
Bây giờ ngay c ả Phương Tư cũng không thể đột phá, A Lương lại muốn cái sau vượt cái trước?
- Sắp rồi, còn thiếu một chút nữa!
A Lương nhếch mép cười, có chút tự đắc nói:
- Ta thế sắp đuổi kịp ngươi rồi, ngươi thoát không nổi ta đâu!
- A Lương à…
Trần Thư thở dài, nói:
- Khoảng cách mà ngươi nghĩ, chỉ là ngươi nghị, thực ra giữa đó cách nhau cả một… Hệ ngân hà đấy.
- ...
Khóe miệng A Lương giật giật một cái, có cần phải khoa trương như vậy không?
Hắn ta trùm chăn qua đầu, ồm ồm nói:
- Dù sao sớm muộn gì cũng có một ngày có thể đuổi kịp!
- ...
Trần Thư lắc đầu, cũng nhắm hai mắt lại chuẩn bị nghỉ ngơi.
Nhưng lúc này, hắn hình như nghĩ đến cái gì, nói:
- Nhắc nhở hai ngươi một chút, ta có phòng ngự bản năng, nửa đêm đừng tới gần ta, ta thích nhất là nằm mơ đánh người đấy!
- ...
Hai người nháy mắt kéo dài khoảng cách với Trần Thư, tội phạm bản Tào Tháo đúng không…
...
Nửa đêm.
Lúc ba người đang nằm ngáy o o, một không gian quỷ dị dao động xuất hiện.
Tiếp theo, một con Thỏ mập mạp nháy mắt xuất hiện.
Hhai mắt nó nhắm nghiền, không gian bốn phía cũng đang không ngừng vặn vẹo, huyết mạch trong cơ thể hình như xuất hiện biến chất.
Rõ ràng, cổ huyết của lão gia tử khiến nó may mắn phát động huyết mạch tiến hóa!
Grào!
Một đạo long ngâm xuất hiện, vang vọng cả phòng.
Thân thể Thỏ Không Gian xuất hiện một đạo hư ảnh Ứng Long kim sắc, khí thế siêu phàm, mang theo long uy không thể chống lại!
Mặc dù lúc trước Ứng Long chỉ cho Thỏ Không Gian một phần sức mạnh nhỏ, dù sao cũng là biến dị Lôi Điểu còn sót lại, dựa vào sự dẫn dắt của cổ huyết, lại để khiến sức mạnh Ứng Long trong thể nội hoàn mỹ dung nhập vào bên trong huyết mạch của Thỏ Không Gian .
Giờ phút này, trán của nó mơ hồ xuất hiện một đạo Kim Long ấn ký, làm người ta không dám nhìn thẳng.
- Vù…
Động tĩnh tiến hóa của Thỏ Không Gian đánh thức A Lương cùng Vương Tuyệt đang ngủ.
Hai người dụi dụi mắt, theo bản năng cảnh giác.
Ánh mắt bọn hắn thoáng nhìn, lần đầu tiên nhìn thấy Trần Thư vẫn đang nằm ngáy o ô.
Hai người liếc nhau, có chút bất đắc dĩ, thầm nghĩ: “Đây chính là bản năng phòng ngự của tội phạm ư?”
Tiếp theo, chú ý của bọn hắn không còn tập trung trên người Trần Thư nữa, ngược lại nhìn phía Thỏ Không Gian trong không trung!
- Hả?
Thần sắc A Lương chấn động, kinh hãi nói:
- Mẹ nó, huyết mạch tiến hóa?
- Không thể nào?
Vương Tuyệt thần sắc chấn động, nói:
- Chẳng lẽ con hàng này sắp đột phá Vương cấp?
- Không phải.
A Lương nháy mắt bác bỏ, nói:
- Là khế ước linh của nó tự mình tiến hóa!
- ...
Hai người thoáng chốc trầm mặc.
Nhìn Thỏ Không Gian đang cố gắng tiến hóa, lại nhìn Trần Thư đang nằm ngáy o o, tâm trạng trong lòng có chút khó hiểu…
Ngươi ấy cái gì cũng mặc kệ, khế ước linh của mình đang mạnh lên đấy?
Hai người lại nghĩ đến mình thiên tân vạn khổ bồi dưỡng khế ước linh, kết quả còn kém xa Trần Thư…
Trong lúc nhất thời, tâm trạng hai người thật vất vả mới được củng cố lần nữa lại vỡ nát…
Vù vù vù vù.
Khí thế trên người của Thỏ Không Gian càng thêm đáng sợ, cùng với đó là tiếng long ngâm tràn đầy uy lực.
Cả căn phòng tràn ngập ánh sáng, vô cùng chói mắt!
- Ờ…
Trần Thư đang say giấc bỗng nhíu mày, dường như cảm nhận được điều gì đó, từ từ mở mắt.
Thoáng chốc hắn hơi chấn động, chỉ thấy A Lương và Vương Tuyệt không nói lời nào, cứ thế trừng mắt nhìn hắn.
- Má nó, hai ngươi làm sao thế?!
Hắn bật dậy như cá chép, lập tức đứng dậy kéo dài khoảng cách.
A Lương chỉ vào Thỏ Không Gian, mặt không biểu tình hỏi:
- Ngươi xem chuyện gì đây? Có thể giải thích một chút không?
- Hả?
Ánh mắt hắn nhìn về phía Thỏ Không Gian khí chất siêu phàm, hời hợt nói:
- Huyết mạch tiến hóa mà thôi, có cần phải kinh ngạc đến thế không?
- Chỉ thế mà thôi?
Hai người nheo mắt lại, trong lòng căm phẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận