Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1160: Diễn lâu vậy, kha khá rồi đấy nhé (2)

Tác dụng đặc biệt thứ ba của vũ khí thiên phú là tăng tốc độ tấn công, tính thực chiến rất cao.
- Bùm!
Lại là một tiếng đánh nữa, cả cái đầu của Hắc Khuyển bị dí xuống đất, trông nó rất thảm hại.
- Grao!
Cự Mãng ở bên cạnh không bình tĩnh nổi nữa, cuối cùng thì nó cũng ra tay rồi.
Mắt nó chớp lên một cái rồi sử dụng Cự Vĩ Súy Kích.
Vì tốc độ nhanh quá, nên dường như đến cả không khí cũng bị rách toạc ra.
Thế nhưng khi nó chạm phải Không Gian Thố, cơ thể của nó biến mất tại chỗ một cách rất kỳ dị. Không Gian Thố tránh được sự tấn công một cách dễ dàng.
Sức mạnh của Cự Vĩ vẫn không giảm đi, nó vẫn hất ngang qua.
Lúc này, đầu óc Hắc Sắc Đại Khuyển cứ mơ mơ màng màng, nó vừa đứng thẳng người lên thì đã bị cái đuôi đập phải.
- Bùm!
Hai bên đập vào nhau một cái, xương sườn Hắc Khuyễn gãy vụn ra, bay thẳng ra ngoài. Cảnh này, ít nhiều gì cũng có thêm chút ân oán cá nhân rồi.
- Phù phù phù.
Khi Cự Ngạc đang đơ ra, thì tiếng gió truyền đến bên tai nó.
- Uỳnh!
Không Gian Thố tay cầm củ cà rốt, đập xuống thật mạnh, điều may mắn hơn cả là nó đã vô tình tạo ra hiệu quả Cường Chế Toái Liệt.
Ngay lập tức, dầu nó bị đánh bay, máu tươi bắn ra, nó bị thương rất nặng.
- Con mẹ nó chứ.
Quần chúng đang đứng xem đều thấy rất kinh ngạc. Họ cứ tưởng Không Gian Thố không có khả năng bộc phát sức mạnh, chỉ phụ trách kéo dài thời gian thôi thế mà nó lại mạnh như vậy.
- Hi hi.
Không Gian Thố nhoẻn miệng cười, nó hóa thân thành Chiến Thần Cà Rốt, đập con Cự Ngạc liên tục.
Chỉ cần thêm một hai lần Cường Chế Toái Liệt nữa thôi là nó có thể hi sinh một cách hết sức vinh quang rồi đấy.
- ...
Takahashi Ichisuke nắm chặt tay lại, sau đó, hắn ta lại thả tay ra với vẻ bất lực, chỉ đành thu hồi Khế Ước Linh về Ngự Thú Không Gian.
Một giây sau đó, hắn ta nhưu nhận ra được điều gì đó nên cũng thu hồi Ngũ Đầu Cự Mãng đang bị Slime đè lên về Ngự Thú Không Gian.
Đến lúc đó, trên đài tỉ thí chỉ còn lại một con Hắc Sắc Đại Khuyển thôi.
- Áu áu.
Đại Khuyển không sợ chút nào cả, nó nhìn ba con Khế Ước Linh của Trần Thư với vẻ rất hăng chiến, hình như nó chuẩn bị một đấu ba rồi.
- Hửm? Còn phải đánh nữa sao?
Trần Thư nhướng mày, để ba con Khế Ước Linh bao vây nó, áp lực khổng lồ ập đến ngay lập tức.
- Không hổ là Khế Ước Linh của ta.
Takahashi Ichisuke vốn định nhận thua rồi, nhưng không ngờ Khế Ước Linh của hắn ta lại dũng mãnh như vậy.
Thế nhưng khi ba con Khế Ước Linh của Trần Thư đến gần nó khoảng năm mươi mét thì Hắc Sắc Đại Khuyển cũng không chịu được nữa rồi.
- Áu áu.
Nó quay đầu lại nhìn chủ nhận của mình, cứ như đang truyền tin cho hắn ta.
- Diễn lâu vậy rồi, cũng kha khá rồi, ngươi tưởng ta đánh được thật sao.
Khóe miệng Takahashi Ichisuke giật giật, hắn ta hiểu ý của Khế Ước Linh rồi nên âm thầm thu hồi nó lại.
Đến lúc này, Trần Thư đã thắng được trận đấu, cũng chỉ dùng hai con Khế Ước Linh.
Tuy rằng Husky của hắn mới là mạnh nhất nhưng thực lực của Không Gian Thố và Slime thì cũng thuộc loại đỉnh cao của Bạch Ngân Cấp rồi.
Những tuyển thủ đang đứng đó xem đều ngơ cả người ra, họ vẫn chưa phản ứng lại được.
Trần Thư đã thắng trận đấu một cách dễ dàng vậy sao?
Trần Thư rời khỏi đài tỉ thí, khán giả bên dưới bắt đầu trở nên ồn ào.
- Mẹ nó chứ, đó là Sliem và Không Gian Thố thật sao? Ta bị ảo giác rồi sao? Cảnh tượng này làm ta mất niềm tin quá đi mất.
0 Không phải Không Gian Thố là Khế Ước Linh hệ phù trojwsao? Sao lại lôi ra được cái thứ to đùng thế kia chứ?
- Thế đã là gì, Slime không phải Khế Ước Linh hệ trưng bày thôi sao, sao nó lại biến thái như vậy được?
- Hơn nữa cái con Husky kia còn chưa ra tay nữa, hình như nó mới là chủ lực ấy.
Đám đông ở dưới hô hào, khán giả trên khắp thế giới cũng như vỡ òa, họ đều xôn xao bàn luận.
Những gì hắn thể hiện không hề kém cạnh so với Kiều Na của Liên Minh Tự Do.
Lập tức, cái tên bốn chữ Tội phạm Nam Giang truyền khắp những ngóc ngách trên cả thế giới.
- Đưa tài liệu Hoàng Kim Lãnh Chúa cho ta được rồi chứu?
Vương Tuyệt nhoẻn miệng cười, trong lòng hắn ta thấy vui vô cùng, tự dưng lại nhặt được một khoản lớn thế này.
- Tài liệu gì vậy?
Tuyển thủ cược với hắn ta dưa tay ra rồi quay người rời đi như không nhìn thấy ai vậy.
- Con mẹ nó chứ, ngươi muốn chơi bẩn đúng không?
Vương Tuyệt trợn tròn mắt lên, ánh mắt có vẻ tức giận.
Đối phương thì lại mặc kệ hắn ta, muốn hòa vào đám đông rồi rời khỏi nơi này.
- Lão Vương, ta thắng rồi mà ngươi còn giận dữ vậy sao?
Lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng truyền đến.
Trần Thư nhét hai tay vào túi bước đến một cách rất chậm rãi.
- Trần Bì, đúng lúc ngươi đến rồi.
Vương Tuyệt chỉ vào tuyển thủ Hắc Châu đang rời đi kia, hắn ta nói hết quấ trình câu chuyện ban nãy.
Một lát sau, Trần Thưu hét lên một tiếng.
- Mẹ nó chứ, còn có người dám lừa chúng ta sao?
- ?
Vương Tuyệt ngẩn ra, hắn ta vội vàng nói:
- Không phải món nợ của ta ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận