Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 541: Có người tới trộm túi phân Urea

- Đúng rồi, Phương Tư tỷ, ngươi có vào xã đoàn nào không?
- Không có, vào mấy thứ đó làm gì? Lãng phí thời gian!
Phương Tư gắp một miếng thịt bò non lên, nhìn về phía Trần Thư đang ở bên cạnh.
Khóe miệng Trần Thư nhếch lên nụ cười quỷ dị, nói:
- Vừa khéo ta có một cái xã đoàn, ngươi có muốn vào hay không?
- Không vào!
Phương Tư dứt khoát từ chối, không có một chút do dự nào.
- Vì sao chứ?
- Năm cuối đại học của ta quá bận rộn, xã đoàn của ngươi nhất định là người người đều muốn đánh, ta không có thời gian để giải quyết đâu!
Phương Tư cười cười, mở miệng nói:
- Hơn nữa, ta có dự cảm, tên xã đoàn của ngươi chắc chắn sẽ rất xấu! Để ta đoán một chút, câu lạc bộ tội phạm? Câu lạc bộ bom hạt nhân? Câu lạc bộ túi phân Urea (*)?
(*) cũng chính là Niệu Tố Đại Xã
- ?
Một đám người cùng nhau nhìn lại, trong mắt là một vẻ không thể tưởng tượng nổi, không ngờ Phương Tư thế mà lại đoán đúng!
- Ầy… Niệu Tố Đại Xã cũng không có vấn đề gì mà?
Trần Thư ho khan một tiếng, mở miệng nói:
- Ngươi không cảm thấy như vậy rất có điểm nhấn sao? Nhìn qua một cái là bắt được ánh mắt của người khác ngay!
- Dẹp đi!
Phương Tư lắc đầu, quả nhiên không đồng ý gia nhập thật sự là một sự lựa chọn sáng suốt!
- Tiếc thật đó Phương Tư tỷ, ngươi đã bỏ qua cơ hội nổi tiếng thế giới rồi!
Trần Thư không tiếp tục khuyên nhủ nữa, Phương Tư đã là năm thứ tư đại học, đúng là có rất nhiều chuyện phải làm.
Một đám người ngồi vây lại, cùng nhau thưởng thức lẩu, tiếng cười đùa vang vọng không ngừng. Nhưng mà, hạnh phúc luôn là khoảng thời gian rất ngắn ngủi. Khoảng chín giờ thì mọi người nhao nhao rời đi, trở về trường học, lại một lần nữa bắt tay vào hành trình của mình.

Sáng sớm hôm sau.
- Trần Bì, dậy đi! Hôm nay lớp phải tập hợp đấy!
A Lương và Vương Tuyệt mặc đồ của bệnh nhân tâm thần đi tới phòng khách.
Nhưng lại không nhận được bất kỳ phản ứng nào!
- Ngủ sâu như vậy cơ à?
A Lương nhướng mày, đang tính gõ cửa thì bị Vương Tuyệt ngăn lại.
- Để cho ta!
Chỉ thấy hắn triệu hồi Khế Ước Linh của bản thân ra.
- Tiểu Vương, gọi ta ra làm cái gì? Hôm nay lại trộm quần của ai nữa?
Một con chim nhỏ màu xám với bộ dáng đê tiện xuất hiện, đậu trên đèn chùm trong phòng khách.
- …
Khóe miệng Vương Tuyệt giật giật, trộm quần cái rắm ấy!
Hắn ta mở miệng nói:
- Đánh thức người ở bên trong đi!
- Chút chuyện nhỏ vậy mà cũng phải để cho bổn đại gia ra tay ư?
Hôi Sắc Tiểu Điểu nhếch miệng, nói:
- Hai thứ đồ vô dụng!
- Má nó!
A Lương với tình tình nóng nảy thật không thể nhịn được, hắn ta thế mà lại bị một con chim khinh bỉ!
Hắn ta trực tiếp lấy một cái bàn chải nhà vệ sinh ra, muốn nhét đối phương vào trong bồn cầu.
- A Lương ca! Đừng xúc động, đừng xúc động!
Vương Tuyệt khuyên can một trận mới làm lửa giận của A Lương mới lắng lại.
- Bản lĩnh không lớn, tính tình lại không nhỏ! Người trẻ tuổi, xem thật kỹ rồi học theo cho tốt này!
Hôi Sắc Tiểu Điểu hắng giọng một cái, bình tĩnh mở miệng nói:
- Có người tới trộm túi phân Urea rồi!
- …
Vừa dứt lời, trong phòng đã lập tức truyền đến âm thanh ồn ào. Hai phút sau, quả nhiên thấy Trần Thư đi ra phòng khách…
- Chuyện này…
Hai người liếc nhìn nhau, không ngờ con chim này cũng có chút tài năng đấy.
- Cái con chim này, ngươi dám gạt ta? Sáng sớm muốn cho ta ăn thịt chim nướng đúng không?
Trần Thư xoa xoa hai mắt cho tỉnh táo, tràn ngập một cỗ sát ý nhàn nhạt.
- Tiểu Vương, ta muốn trở về!
Hôi Sắc Tiểu Điểu run lên một cái, hốt hoảng về lại Ngự Thú Không Gian.
Vương Tuyệt mở miệng nói:
- Trần Bì, hôm nay phải nói về các vấn đề liên quan đến việc huấn luyện quân sự đấy! Nhanh chuẩn bị đi!
Trần Thư ngáp một cái, không tiếp tục so đo nữa.
Nửa tiếng sau, ba người đi tới một phòng học.
- Các bạn học, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu cuộc sống huấn luyện quân sự ở đại học của chúng ta!
Trên mặt Kiều Nguyệt nở một nụ cười nhàn nhạt, mở miệng nói:
- Thời gian sẽ kéo dài đến ngày ba mươi tháng chín, hi vọng các vị có thể biểu hiện thật tốt.
Thấy mọi người có chút không hứng thú lắm, Kiều Nguyệt lại nói tiếp:
- Mặt khác, biểu hiện huấn luyện quân sự tốt thì sẽ có phần thưởng học phí! Hơn nữa, huấn luyện quân sự vừa kết thúc sẽ bắt đầu kỳ nghỉ quốc khánh!
Trong nháy mắt, cả lớp đã reo hò lên, trên mặt ai nấy cũng đều treo nụ cười.
- Chúng ta cùng hoan nghênh huấn luyện viên của các ngươi một chút, Hứa Sơn!
Bốp bốp bốp!
Kèm theo tiếng vỗ tay là một nam tử sở hữu dáng người cao ngất đi vào, trên thân mặc trang phục đặc chế của Trấn Linh Quân.
- Xin chào các bạn học, ta là Hứa Sơn!
Đôi mắt của người này sáng rực có thần, hắn ta quét mắt nhìn từng người.
- Hửm?
Ánh mắt của Hứa Sơn khóa chặt lên ba người Trần Thư, trong lòng không nhịn được mà khẽ động. Trực giác đã dưỡng thành từ lâu, khiến cho hắn ta cảm thấy ba người Trần Thư không giống như là người hiền lành.
- Ta là đội trưởng của Trấn Linh Quân, đến từ Hoang Thạch Sơn Lâm, hy vọng những ngày kế tiếp các vị có thể nghe theo sự sắp xếp của ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận