Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 757: Ngươi không tưởng ta là phe tốt đấy chứ

- Khế Ước Linh của tên tiểu tử này ăn cái quái gì vậy?
Mắt Tần Thiên đầy vẻ khó hiểu, Husky và Slime mạnh đến mức phá vỡ cả định kiến của hắn ta.
Cho dù hắn ta nghĩ thế nào thì cũng không tìm được một cách giải thích hợp lý.
Tần Thiên lắc lắc đầu, nói.
- Khả năng tấn công và phòng ngự của Bạch Ngân Cấp, Ngự Thú Hội đang chiến đấu vượt cấp đây mà.
Yến Hạo Nhiên cau mày lại rất chặt, kế sách luân phiên kiểu này có vẻ không có tác dụng gì với Trần Thư cả. Hắn chỉ tiếp tục kết thúc trận chiến rất nhanh chóng thôi, hoàn toàn không có tình trạng mất sức như bọn họ nghĩ.
- Hội trưởng, để ta lên đi. Ta mà không lên nữa thì chắc toàn quân ta sẽ bại hết mất.
Lại là một cậu nam sinh khác đi ra, trong ánh mắt của hắn ta có sự tự tin.
Yến Hạo Nhiên cau mày, hắn ta đang âm thầm đánh giá trạng thái của Trần Thư.
- Được, kĩ năng của hắn chắc đang bị đóng băng, tiểu đội phá lớp phòng ngự ra đây hết đi.
Vừa nói xong thì ngoài cậu nam sinh kia ra, có thêm mười một người nữa bước ra.
Nếu Slime đã có khả năng phòng ngự vượt mức như vậy thì để người có kĩ năng phá lớp phòng ngự ra tay vậy.
Yến Hạo Nhiên nói.
- Nhờ các ngươi hết đấy.
Cậu nam sinh dẫn đầu gật đầu rồi đi lên đài tỉ thí trước.
- Ôi, lại có người bị hại đến à?
Trần Thư đang ngồi khoanh chân trên đài tỉ thí, hắn cầm trên tay một bát bún ốc, đang hút bún rất chuyên tâm, cần mẫn.
- …
Cậu nam sinh cũng không nói gì nhiều, hắn ta gọi hai con Khế Ước Linh của mình ra.
Một con Kim Trảo Ưng xuất hiện, nó dang cánh bay lên, có một tia sáng màu vàng xuất hiện trong mắt nó.
- Soạt.
Chỉ trong chốc lát, có một chiếc hư ảnh của Kim Trảo Ưng lớn khoảng một mét xuất hiện. Nó đang sà xuống dưới để tấn công.
- Hửm?
Trần Thư nhướng mày, tuy rằng trông thì có vẻ rất thả lỏng nhưng thực ra hắn vẫn luôn rất quan tâm đến tình hình trận đấu.
Bỗng chốc, một luồng sáng màu vàng lan ra, một ký hiệu hình cục phân xuất hiện trên trán Tiểu Hoàng. Đó chính là kĩ năng Cường Lực Hộ Đôn.
- Uỳnh!
Kim Trảo Ưng tấn công, nhưng lại không để lại một vét thương nào, chỉ là ký hiệu hình cục phân trên trán Tiểu Hoàng đã biến mất.
- Quả nhiên là kĩ năng phá lớp phòng ngự.
Trần Thư đã đoán được từ sớm rồi, bảo sao lại gọi là tiểu đội phá phòng ngự.
Thể hình và khả năng phòng ngự của Golden Slime đều có thể nói là rất biến thái.
Thế nhưng khả năng khôi phục và sinh mệnh lực của nó thì lại không bằng được như vậy.
Nếu bị nhiều kĩ năng phá lớp phòng ngự đánh trúng thì sẽ bị thương các kiểu.
Nếu kéo dài thêm thì Slime chưa chắc đã chịu được đến cuối.
Hơn nữa đây cũng là điều quan trọng đề Ngự Thú Hội có thể chiến thắng được.
- Thế này mà còn chịu được sao?
Cậu nam sinh đó rất bất ngờ, kĩ năng không đạt được hiệu quả như dự đoán.
- Áu áu.
Chỉ một lát sau thôi Husky đã thò đầu nó ra, một ngọn gió bay đến, gần như là giáng xuống chỉ trong chớp mắt.
- Phụt!
Máu tươi bắn ra từ người Kim Trảo Ưng, cánh phải của nó đã bị cụp xuống.
- Uỳnh uỳnh!
Husky lại phun ra năm quả hỏa cầu liên tiếp, khiến Khế Ước Linh đang ở trên mặt đất cũng bị thương.
Nhờ thuộc tính lửa mạnh mẽ của nó, chod ù là kĩ năng bình thường thì cũng có uy lực rất lớn.
- Vị tiếp theo.
Trần Thư lại quay trở lại ăn bún, hắn không để ý đến đối phương nữa.
Cậu nam sinh thở dài một hơi, chỉ đành thu Khế Ước Linh về.
Trận đấu khó tin như vậy, thậm chí còn khiến người ta phải nghi ngờ là bọn họ có phải thiên tài của Hoa Hạ học phủ hay không.
Đây là học phủ đứng đầu cả nước đấy, những người có thể đến đây đều là những người rất lợi hại.
Thế nhưng họ lại bị đánh bại một cách nhẹ nhàng như vậy, cứ như người thường vậy.
- Hội trưởng, ta…
Ánh mắt của cậu nam sinh có vẻ hơi buồn bã, như muốn nói gì đó.
- Không sao cả.
Yến Hạo Nhiên an ủi.
- Chúng ta vẫn còn người mà.
Ánh mắt của hắn ta chuyển về phía Trần Thư, hắn ta nói.
- Xem xem ngươi có thể đỡ bao nhiêu kĩ năng nào.
Lại là một người chuyên phá lớp phòng ngự bước lên đài tỉ thí. Cường Lực Hộ Đôn đang trong quá trình đóng băng để nghỉ nhưng Trần Thư không hề hoảng loạn.
Hắn suy nghĩ một chút rồi ra lệnh cho Husky. Lúc này, Husky rụt đầu nó lại, tìm được một bình dược tề màu trắng sữa trong miệng Tiểu Hoàng. Đó chính là Phi Hành Dược Tề mà lúc trước Trần Thư nhét cho Slime.
- Áu áu.
Husky nhảy nhót, mệnh lệnh của Trần Thư là bảo nó cho Tiểu Hoàng uống một chút Phi Hành Dược Tề.
Thế nhưng là Husky, sao nó có thể ngoan ngoãn nghe lời chủ nhân như vậy được cơ chứ?
Nó cười xấu xa rồi chuẩn bị để mình tự uống thuốc đó. Vừa hay, nó mới nhả ra nhiều kĩ năng vậy, được giải khát rồi.
Đúng lúc này, nó quay ra chỗ khác nhìn, nụ cười trên mặt nó đông cứng lại.
Cách bình dược tề không xa là một đống túi phân Urea.
- Áu áu áu áu.
Trong mắt nó chỉ còn lại vẻ sợ hãi, cứ như nó đã nghĩ đến nụ cười của Trần Thư vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận