Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 407: Toản Địa Thú lĩnh chủ bi thương (2)

Trần Thư sờ sờ cằm, chỉ huy, muốn tăng thêm thương tổn.
Husky đang nằm trên mặt đất gặm cỏ lập tức ngẩng đầu, trong mắt lại xuất hiện quang mang kỹ năng.
Rầm rầm rầm!
Lại năm quả cầu lửa bắn liên tục, trực tiếp đánh về phía mông Sử Lai Mỗ.
Òm ọp!
Thụy Mộng Sát của Sử Lai Mỗ đã kết thúc, con mắt to ngốc nghếch nhìn về phía Husky trên mặt đất, tràn ngập nghi hoặc.
- Mẹ kiếp, con chó ngốc này! Nghe ta chỉ huy.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, năng lực dự đoán của hắn vô cùng biến thái, nhắm mục tiêu ở trong không trung là vô cùng đơn giản.
Nhưng con Husky này không ngờ lại có suy nghĩ của riêng mình.
Trần Thư lắc đầu, xem ra phải tìm cơ hội huấn luyện đặc biệt cho Husky mới được.
Bùm bùm bùm!
Hắn lục balo, trực tiếp lấy ra một thanh phóng lợn, chuẩn bị phân giải thi thể của Toản Địa Thú. Lĩnh chủ
- Phóng lợn…
Đỗ Minh ngẩn ra, tên này làm gì vậy, không ngờ mang theo phóng lợn tùy thân?
Ngươi xác định thứ đó có thể chém được lĩnh chủ chứ?
Nhưng mà, ngay sau đó, Tạ Tố Nam giơ tay chém xuống, nhanh chóng phân giải.
Đối với hắn mà nói, giết một con hung thú và giết một con lợn là không khác gì nhau.
- Đêm nay có đồ ăn rồi.
Ba người nhìn nhau cười, sau đó lại nhìn mười cân thịt tươi đó.
Về phần tài liệu hạch tâm và Ngự Thú Chân Châu, trực tiếp bị nhét vào túi phân, hoàn toàn không để ý tới.
- Ba tên đó có phải không biết giá trị của hung thú không?
Khóe miệng Đỗ Minh giật giật, thịt thú đó chỉ dùng để ăn, căn bản không đáng giá bao nhiêu tiền.
- Đi thôi.
Ba người nhìn nhau, cười cười rụt rè xách thịt thú quay về trên lưng Lôi Điểu biến dị.
Tiểu Hoàng bị Trần Thư thu hồi về Ngự Thú Không Gian, Husky thì lưu lại bên cạnh.
Hình thể của nó không lớn, Lôi Điểu biến dị có thể chở được.
Đoàn người trực tiếp phi hành, bay vào sâu trong không gian.
Lĩnh chủ vừa chết, Toản Địa Thú còn lại đều chạy tứ tán, nhao nhao về tới lãnh địa dưới lòng đất.
- Con mẹ nó ác thật.
Có người nhìn về phía bóng lưng của ba người, không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Vừa bắt đầu đã liệp sát một con hung thú cấp bậc lĩnh chủ!
Lĩnh chủ đối với những người khác mà nói vẫn là tồn tại vô cùng đáng sợ, tuyệt đại bộ phận Ngự Thú Đoàn đều vì hung thú lĩnh chủ mà toàn quân bị diệt.
- Không biết đám người chấm điểm sẽ có biểu cảm gì.
Đỗ Minh đột nhiên nghĩ tới gì đó, khóe miệng nở nụ cười quái dị.
- Tiểu Hồng, theo sát ba tên này cho ta.
Phi cầm làu đỏ gáy lên một tiếng, lập tức đuổi theo, cũng là Khế Ước Linh am hiểu tốc độ, hơn nữa là cấp Bạch Ngân.
Ba người bay lượn cực mau, rất nhanh đã bỏ ra sau thí sinh khác.
Kỳ thật không có ai đi cùng phương hướng với bọn họ.
Theo tội phạm lăn lộn, ba ngày ăn chín trận đòn.
Địa hình của Liệt Dương Sơn Khâu không xuất hiện biến hóa, phía dưới vẫn là đồi núi nhỏ.
Nhưng khác biệt duy nhất chính là nhiệt độ cao lên.
Tạ Tố Nam dường như nghĩ tới gì đó, nói:
- Trần Bì, ngươi nói dị không gian có khu vực bên rìa không?
- Khẳng định là có! Bảo ngươi đọc sách nhiều vào mà không nghe.
Ba người một đường tiến về phía bắc, bóng tối đã dần dần hàng lâm.
- Đêm nay nghỉ ngơi ở phía dưới đi.
Ban đêm đi đường, sẽ có phiêu lưu không nhỏ.
Mấu chốt là nếu không ăn nhanh, thịt của Toản Địa Thú lĩnh chủ sẽ hỏng.
Ba người đi tới phía dưới một đồi núi, dựng lều trại, đốt lửa trại.
Trần Thư vô cùng thành thạo, xâu thịt thú thành chuỗi, hưởng thụ đại tiệc đồ nướng.
Cho dù là vào ban đêm, Liệt Dương Sơn Khâu vẫn có ánh sáng rõ ràng, không xuất hiện tình cảnh một mảng đen xì.
Đây cũng là để phòng ngừa thí sinh cấp ba xảy ra bất trắc.
Từ Tinh Tinh cầm lấy một xâu thịt nướng, hỏi:
- Trần Thư, có kế hoạch tác chiến gì không?
Đang lúc Trần Thư muốn trả lời, trước mắt xuất hiện mục chọn mới.
Mục chọn một: Liệp sát một con lĩnh chủ lĩnh chủ! Phần thưởng hoàn thành: Đại lượng Ngự Thú Lực.
Mục chọn hai: Liệp sát hai hung thú lĩnh chủ! Phần thưởng hoàn thành: Độ phục tùng của Nguyên Tố Thú +5.
Mục chọn ba: Liệp sát ba con hung thú lĩnh chủ trở lên! Phần thưởng hoàn thành: Toàn thuộc tính của hai Khế Ước Linh cộng thêm 5%, cứ thêm một con lại có ngoài định mức 2%.
Trần Thư nhếch miệng cười, không ngờ lại kích phát mục chọn như vậy.
Hắn mở miệng nói:
- Vốn không có kế hoạch gì, hiện tại thì có rồi.
Sáng sớm hôm sau, ba người lại bay vào chỗ sâu hơn trong không gian.
Nhân đoạn thời gian này, Trần Thư huấn luyện Nguyên Tố Thú một phen, hiệu quả rất kinh người.
- Husky, phun quả cầu lửa.
Trần Thư cầm một túi phân, cười tủm tỉm nói.
Nguyên Tố Thú vốn không muốn quan tâm tới hắn, vừa nhìn thấy túi phân, lập tức thân thể run rẩy, ngoan ngoãn phun ra quả cầu lửa.
- Ừ! Thật nghe lời.
Trần Thư gật đầu hài lòng, hắn đường đường là Nam Giang Hãn Phỉ chẳng lẽ lại không thu thập được một con Husky?
Trong mắt Từ Tinh Tinh hiện ra vẻ đồng tình, lặng lẽ thở dài.
Lại một hài tử có ám ảnh đối với túi phân.
Một ngày sau, ba người vào sâu hơn, lúc ban ngày, nhiệt độ nơi này sợ rằng phải đạt tới bốn mươi, cho dù là ban đêm cũng lộ ra có chút khô nóng.
- Ở đây đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận