Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 423: Lúc ấy ta chỉ sợ không được, một mực đang run (2)

Hai người chỉ đi thử chút vận khí mà thôi, không chừng có thể dựa vào manh mối tìm thấy bạch sư.
Diệp Thanh không để ý tới nữa, mà là quay về chủ trì công tác kết thúc thi đại học.
Mấy ngàn học sinh cấp ba tới thông đạo không gian, theo thứ tự rời khỏi Liệt Dương Sơn Khâu.
- Cuối cùng cũng về rồi.
Trần Thư thở phào nhẹ nhõm, tuy chỉ không đến mười ngày, nhưng vô cùng kích thích.
- Hiện tại Hoa Hạ Học Phủ trên cơ bản là ổn rồi chứ?
Trần Thư sờ sờ cằm, trong lòng vẫn nhớ mục chọn lúc trước, thần kỹ phân thân khiến hắn động lòng rồi.
Ba người thành công chạy thoát thân trong tay hung thú cấp Quân Vương, tuyệt đối sẽ có thêm không ít điểm cộng.
Nhất là Lôi Điểu biến dị của Từ Tinh Tinh, thậm chí còn có biểu hiện xuất sắc hơn cả Trần Thư.
- Về khách sạn nghỉ ngơi.
Lớp huấn luyện đặc biệt của Nam Giang Nhị Trung tập hợp ở trấn Tiểu Dương, trong mắt đại bộ phận người đều lộ ra vẻ vui mừng.
Hiển nhiên đều có biểu hiện xuất sắc hơn trình độ.
Mọi người giải tán, hiện giờ sắc trời đã muộn, mọi người cũng có chút buồn ngủ rồi.
- Ba người các ngươi tới đây một chút.
Thẩm Vô Song trực tiếp mở miệng nói.
Tuy không nói, nhưng ánh mắt mọi người đều nhìn về phía đám người Trần Thư.
Bốn người tới đầu đường vắng vẻ, vừa đi vừa nói.
Hiện giờ học sinh thi đại học đều về khách sạn nghỉ ngơi, cộng thêm trấn Tiểu Dương đề phòng sâm nghiêm, tất nhiên không có ai chúc mừng.
Thẩm Vô Song mở miệng hỏi:
- Có giải thích hợp lý không?
Từ Tinh Tinh và Tạ Tố Nam đồng loạt nhìn về phía Trần Thư.
- Vì tranh điểm cao.
Trần Thư nghiêm trang nói:
- Cấp bậc tiềm lực của ta quá thấp, để vạn vô nhất thất, cần phải xuất kỳ bất ý!
- Lúc ấy ta cũng sợ quá, một mực run rẩy, đó chính là hung thú cấp Quân Vương.
Trong mắt Trần Thư lộ ra vẻ ‘Sợ hãi’, nói:
- Nhưng ta có thể lùi bước sao? Ta chính là đang gánh vác hy vọng cả toàn trường.
- Dừng một chút! Dừng một chút!
Thẩm Vô Song ra hiệu tạm dừng, ngươi đúng là giỏi lải nhải.
Ngươi mà biết sợ? Còn một mực run ẩy, là quá hưng phấn à?
- Đừng lảm nhảm nữa, ta đau đầu lắm.
Thẩm Vô Song quay đầu nói:
- Rốt cuộc có lòng tin thi trúng hay không?
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, là có thể thi trúng.
Trần Thư mở miệng nói, hiện tại điểm trừ duy nhất của hắn có thể chính là cấp bậc tiềm lực.
Môn khác trên cơ bản sẽ không bị trừ điểm.
- Trở về nghỉ ngơi đi.
Thẩm Vô Song gật đầu, khóe miệng hiểu ra một nụ cười.
Ba người lập tức về trong khách sạn.
- Nam Giang Nhị Trung lại xuất hiện một học sinh Hoa Hạ Học Phủ à?
Thẩm Vô Song sờ sờ cằm, dường như nghĩ tới gì đó.
Nếu Trần Thư và Phương Tư có thể bình thường một chút thì tốt.
Ba người Trần Thư đã vô cùng mỏi mệt, trở lại khách sạn liền ngáy o o.
Trưa Ngày hôm sau.
Ba người từ từ tỉnh lại, quét sạch sự mệt nhọc trong thân thể.
- Thật là thoải mái.
Trần Thư duỗi lưng, cùng hai người rời khỏi khách sạn.
- Một giờ chiều tập hợp! Dẫn các ngươi về về trường học.
Thẩm Vô Song vừa hay đụng phải ba người đang đi ra.
Ba người gật đầu, ăn cơm trưa rồi tới địa điểm tập hợp.
Lúc này người của lớp huấn luyện đặc biệt đã ngồi trên xe chuyên dụng.
Trên thực tế, thi đại học trên cơ bản là không có ai tử vong.
Quốc gia điều động nhiều cường giả như vậy, tất nhiên là để bảo đảm vạn vô nhất thất.
Trần Thư đi tới trên xe, chỉ thấy người trong lớp đều cúi đầu, thậm chí không có ai dám nhìn thẳng hắn.
Hiện giờ Trần Thư đã là cấp Hắc Thiết, đánh bọn họ thật sự là dễ như chơi.
- Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta…
Đường Liệt cúi đầu, không ngừng nhắc tới, giống như đang cầu nguyện.
Nhưng mà, định luật Murphy lại có hiệu lực!
- Đường thiếu!
Trần Thư mỉm cười, mở miệng gọi.
Nghe thấy thanh âm quen thuộc đó, trong lòng Đường Liệt run lên, trên mặt cố nặn ra một nụ cười gượng gạo.
- Trần thiếu, gọi ta tiểu Dường là được rồi.
Tất cả mọi người đều giở ra bộ dạng mặc niệm, xem ra cả đời Đường Liệt là không thoát khỏi được bóng ma này rồi.
Trần Thư nhếch miệng cười, nói:
- Thi thế nào? Đến kinh đô ca bảo kê ngươi.
- À à…
Đường Liệt cười gượng một tiếng, ngươi không tìm ta làm phiền là đã cám ơn trời đất rồi.
- Không cần, Trần thiếu, ta chuẩn bị báo danh vào đại học ngự thú của Ma Đô.
- Đáng tiếc.
Trần Thư lắc đầu, ngồi xuống vị trí, ánh mắt nhìn về phía Đỗ Long.
Thân thể Đỗ Long run lên, vội vàng nói:
- Trần thiếu, ta chuẩn bị thi vào trường Trấn Linh Quân của tây bắc, sẽ không làm phiền ngài đâu.
- Được rồi, ngồi xuống đi.
Thẩm Vô Song thở dài, hiện tại đã có chút không quản được Trần Thư.
Thằng ôn này cũng là cấp Hắc Thiết, tuy chênh lệch hai hai cấp bậc, nhưng hắn muốn thu thập Trần Thư là không dễ dàng.
Xe đặc biệt lái ra khỏi trấn Tiểu Dương, đi tới vị trí của Nam Giang Thị.
Hiện giờ thi đại học đã kết thúc viên mãn, mọi người chỉ cần chờ có thành tích là được.
- Tiểu Vũ, các ngươi thi thế nào?
Trần Thư nhìn về phía ba người Hứa Tiểu Vũ, mở miệng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận