Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1271: Hãn Phỉ Nam Giang lại không giống người rồi… (2)

Hống!
Hỏa Long Vương chỉ cảm thấy đầu óc đều bị đánh tỉnh luôn, nó để cho hung thú rối rít tấn công tới, gắt gao bao vây ba người Trần Thư!
Nó bây giờ đã biết lá bài tẩy của đối phương là ai…
Diệp Thanh nhìn Hỏa Long Vương xa xa, nói:
- Đã đạt thành mục đích, rút lui đi!
Mặc dù mới vừa rồi đánh bất ngờ tạo thành tổn thương, nhưng sinh mệnh lực của Quân Vương quá mức khổng lồ, như muốn tiêu diệt thì cơ hồ là không thể nào.
- Không đủ nha!
Trần Thư lắc đầu một cái, mở miệng nói:
- Đánh lại một hồi!
- Không được, hung thú chung quanh quá nhiều!
Diệp Thanh lắc đầu cự tuyệt, lão cũng không hy vọng Trần Thư xuất hiện nguy cơ.
- Vậy trước tiên phải thanh lọc!
Trần Thư toét miệng cười một tiếng, đồng thời móc ra một chai dược tề màu xám tro!
Chính là Bạo Tạc Dược Tề tới tay lúc trước!
- Mẹ ơi!
Thân thể Từ Tinh Tinh chấn động một cái, bản năng lùi lại một bước…
- Hả?
Diệp Thanh hơi ngẩn ra, nhưng một giây kế tiếp đã bị Trần Thư kéo đến trong miệng Slime.
Trong lúc nhất thời, người đồng loạt nép vào.
Khế Ước Linh của Trần Thư cùng Tiểu Tinh cũng chạy vào giống vậy, bọn họ là Bạch Ngân Cấp, có thể gánh bom nguyên tử, nhưng là không cần thiết.
- Nổ chết ngươi!
Trần Thư trực tiếp ném ra Bạo Tạc Dược Tề trong tay.
Nhưng một giây kế tiếp, dược tề đụng phải miệng Tiểu Hoàng, rốt cuộc lại bắn trở lại…
- Con mẹ nó!
Tiểu Tinh nhìn bình dược tề dưới chân, vẻ mặt kinh hoàng, quát lênL
- Ngươi muốn tự bạo
- Ách… Lỡ tay…
Trần Thư mở miệng nói:
- Không nên hốt hoảng, trong miệng Tiểu Hoàng nhiệt độ không cao.
Hắn lại nhặt dược tề lên, để Tiểu Hoàng há miệng ra, đồng thời tay phải quay ba trăm sáu mươi, ném ra ngoài!
Trong lúc nhất thời, Khế Ước Linh Đang cùng Diệp Thanh đang chém giết hung thú giật mình, bọn họ đều nhìn về bình dược tề màu xám tro kia!
Thời gian tựa như đọng lại!
- Mẹ nhà ngươi!
Thần sắc Hỏa Long Vương biến đổi, kích thích bị khắc ở xương cốt, trong nháy mắt hồi tưởng lại một chai dược tề!
Ầm!
Dược tề đã rơi xuống đất, chai phá vỡ, chảy ra dược tề màu xám tro bên trong…
Mặt đất trong nháy mắt bốc lên nhiệt độ nóng bỏng!
Hống hống!
Hung thú bốn phía toàn bộ đều ngửa mặt lên trời gầm thét, rồi chạy tán loạn hết mình!
Sí Liệt Hỏa Sơn chẳng qua là dị không gian cấp nguy hiểm, ngay cả Quân Vương cũng chỉ là Bạch Ngân Cấp, còn lại phần lớn hung thú chẳng qua là Hắc Thiết Cấp.
Toàn bộ hung thú Hắc Thiết Cấp đều hoảng, đây chính là dược tề có thể trong nháy mắt giết chết bọn nó!
Ầm ầm ầm!
Vô số hung thú muốn chạy khỏi nơi này, tình cảnh trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Hiệu lệnh của Hỏa Long Vương lập tức mất hiệu lực, ở trước mặt bom nguyên tử, uy nghiêm Quân Vương thật giống như tỏ ra có cũng được không có cũng được…
Trong nháy mắt, mặt trời màu trắng hừng hực chói chang đột ngột xuất hiện!
Hống!
Trong lòng Hỏa Long Vương trở nên tức giận ngất trời, đây đã là bom nguyên tử lần thứ mấy chứ!?
Đây chỉ là một dị không gian cấp nguy hiểm, nhưng cũng đã chịu đủ bom nguyên tử tàn phá…
Ầm ầm!
Mặt trời chói chang màu trắng trong nháy mắt lan truyền, bao phủ vô số hung thú bốn phía.
Bất kỳ hung thú Hắc Thiết Cấp nào cũng không kịp kêu gào, trực tiếp bị ánh sáng màu trắng làm tan rã, hóa thành hư không.
Mà hung thú Bạch Ngân Cấp chỉ có thể bảo vệ mình, bọn nó trên căn bản đều là hỏa thuộc tính, không có ai có kỹ năng bảo vệ được quần tộc.
Bởi vì một chai dược tề nho nhỏ, quân lính hung thú tan rã.
Cứ điểm Trấn Linh Quân ở xa xa.
Mấy trăm Trấn Linh Quân đứng chung với nhau, rối rít ngắm nhìn mặt trời chói chang màu trắng xa xa, vẻ mặt mỗi cá nhân đều ngơ ngẩn. Một tên Trấn Linh Quân trẻ tuổi tự lẩm bẩm:
- Mặt đất xuất hiện mặt trời mới? Chẳng lẽ là cái tai biến gì à?
- Nhìn một cái đã biết là tân binh luôn này!
Một tên Trấn Linh Quân già dặn thở dài, nói:
- Hãn Phỉ Nam Giang lại không thích làm người rồi…
- ...
Không chỉ Trấn Linh Cục bị làm cho sững sờ mà đám hung thú đang ùa tới giúp đỡ cũng bị giật mình.
Gào!
Một số Lãnh Chúa gầm lên, ra lệnh cho bộ tộc dừng lại.
Các Lãnh Chúa liếc nhìn nhau, trong mắt đã xuất hiện vẻ sợ hãi.
Thời gian đã trôi qua lâu như vậy, ác mộng trong lòng bọn chúng lại xuất hiện nữa rồi!
- Gào gào gào…
Các Lãnh Chúa trao đổi với nhau, không bao lâu sau đã đưa ra quyết định!
Ầm ầm ~
Hàng vạn con hung thú quay đầu vô cùng chỉnh tề, quay trở lại dọc theo con đường mà bọn chúng đã đến.
So với sức tấn công của bom hạt nhân, mệnh lệnh của Quân Vương đã không còn quá quan trọng nữa rồi…
Đây không phải đơn thuần là đi chịu chết sao?
Không chỉ bọn chúng mà hung thú từ khắp bốn phương tám hướng đến giúp đỡ cũng đưa ra quyết định tương tự.
Có rất nhiều con trực tiếp dứt khoát trở về, có con thì đứng tại chỗ, cũng có con bắt đầu đi lung tung, tiêu cực, biếng nhác.
Tóm lại bọn chúng đều kiên trì một nguyên tắc: Tuyệt đối không thể tiến đến khu vực phát nổ của bom hạt nhân!
Rầm rầm rầm ~
Lúc này, sức công phá của bom hạt nhân vẫn chưa tiêu tan, hơn nữa còn dẫn động núi lửa xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận