Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1060: Vị tội phạm này, ngươi đã… bị bắt (2)

- Thật ra ta vẫn còn có một bí mật chưa nói cho các ngươi!
- Hả?
Hai người quay đầu nhìn lại, muốn lấy thêm càng nhiều thông tin hơn nữa.
- Tên Đại Chủ Giáo kia chính là… tộc trưởng Bell!
- Cái gì?
Vẻ mặt hai người chấn động mãnh liệt, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng ngay giây phút bọn họ mất tập trung, một loạt kỹ năng ập đến vô cùng dữ dội.
Hai người hoàn toàn không hề đoán trước được mấy người Trần Thư thế mà lại dám phản kháng, trong lúc nhất thời chỉ kịp phóng một vòng bảo hộ ra.
Bùm!
Tất cả kỹ năng đập tới trong một lượt, dễ dàng xé rách Hộ Thuẫn, quả thực là mạnh đến không nói đạo lý!
Bùm bùm bùm!
Tất cả các kỹ năng đều đánh về phía Khế Ước Linh Phi Hành ở dưới chân hai người.
Phòng ngự của Khế Ước Linh bị xé nát dễ dàng, máu tươi ào ạt chảy ra, ngay lập tức bị thương không nhẹ.
- Bà mẹ nó, cái quái gì thế?
Vẻ mặt hai Thủ Vọng Giả cứng đờ, không ngờ một Bạch Ngân mà lại có thể gây ra sức sát thương biến thái đến mức này.
- Đi thôi!
Trần Thư cưỡi Slime, thành công lao ra khỏi vòng vây của hai người.
- Ngươi dữ dằn thật đấy, Trần Bì!
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, cả ba người đều không ngờ tới việc bọn họ lại có thể thoát khỏi lòng bàn tay của hai Hoàng Kim Ngự Thú Sư như thế này.
Trần Thư sờ đầu hai con chó ở bên cạnh rồi nói:
- Chỉ là hành động bình thường mà thôi! Chỉ là Hoàng Kim, không ngăn được ta đâu!
- Husky của ngươi còn biến thái hơn cả ngươi nữa đấy!
Vẻ mặt A Lương chấn kinh. Từ trước đến giờ chỉ mới đối mặt với những sinh linh trong di tích nên không chú ý gì mấy đến sức mạnh của Husky, nhưng bây giờ vừa mới đối đầu trực diện mà ngay lập tức đã làm hai Hoàng Kim Khế Ước Linh bị thương.
Mặc dù có yếu tố đánh lén, hơn nữa đối thủ cũng không phải là Khế Ước Linh tính Phòng Ngự, nhưng như vậy cũng đã đủ để cho thấy thực lực của Husky rồi.
- Ngươi ăn nói cái kiểu gì đấy?
Khóe miệng Trần Thư giật giật mà nói:
- Trước tiên phải nghĩ xem thử nên chạy trốn như thế nào đã!
Trong mắt của hắn không ngừng có vẻ suy tư, bây giờ không đi máy bay được nữa rồi, e rằng vừa mới đi đến sân bay thì đã bị bắt lại rồi.
- Chỉ có thể ngồi đợi viện quân nữa thôi!
Bốn người bọn họ đều là người của Hoa Hạ học phủ, hơn nữa còn có một tên là quán quân toàn quốc, ba người còn lại là đội nằm trong top ba của Hắc Thiết Tổ, bên phía chính phủ không đời nào lại để cho Liên minh Tự Do phán quyết bọn họ được.
- Tiểu tử này là chuyện gì thế này? Bật hack đấy à?
Hai Thủ Vọng Giả liếc nhìn nhau, sau đó lại nhìn vết thương trên người Khế Ước Linh, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Một Bạch Ngân Khế Ước Linh mà lại có thể thoải mái làm bọn họ bị thương được à?
Một người thở dài rồi nói:
- E là địa vị của người này không hề đơn giản đâu, Hoa Quốc sẽ cử người đến cứu viện cũng nên! Gọi cho tổng bộ đến tiếp viện đi!
- Được rồi!
Người còn lại gật đầu, bây giờ Trần Thư đã trở thành một lợi thế để tiến hành mặc cả.
Nếu như có thể bắt hắn lại thì chẳng những có thể khiến cho Ngự Thú Sư Không Gian Vương Cấp của Hoa Quốc ra tay miễn phí, mà hơn nữa nói không chừng còn có thể yêu cầu bắt đền một lượng lớn tài nguyên.
- Trần Bì, ngươi nói chúng ta thật sự có thể đợi được trợ giúp đấy à?
Bốn người buồn chán nằm trên Hoàng Sắc Đại Viên Cầu, dáng vẻ cứ như đang nằm thẳng chân chờ chết vậy.
Trần Bì khẳng định chắc nịch:
- Chắc chắn rồi! Cũng không phải chúng ta không có ô dù!
- Nếu như chỉ có ba người bọn ta thì nhất định sẽ có chi viện.
A Lương thở dài mà nói:
- Nhưng vấn đề là ngươi lại đi cùng với bọn ta!
- ?
Trần Thư quay đầu lại nhìn hắn ta, không hiểu mà nói:
- Ngươi có ý gì đấy?
- Ta chỉ sợ bây giờ trong nước đang hân hoan ăn mừng đấy!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật mà nói:
- Không đến mức như vậy đấy chứ? Dù sao ta cũng là quán quân toàn quốc cơ mà!
- Haizz, chỉ có thể nghe theo số trời vậy.
- Không được, chúng ta phải tự cứu lấy bản thân!
Trần Thư lập tức ngồi dậy, trong mắt hiện lên ý chí chiến đấu.
Ban đầu hắn cứ nghĩ rằng viện quân sẽ đến nhanh thôi, nhưng bây giờ A Lương vừa nhắc nhở như vậy thì hắn lại đột nhiên có chút sợ…
Mặc dù hắn là quán quân toàn quốc, nhưng đồng thời hắn cũng là tội phạm Nam Giang, lỡ mà thật sự không có ai đến cứu thì…
A Lương mở miệng hỏi:
- Tự cứu kiểu gì? Hiện tại bọn họ đã phái hai Hoàng Kim Thủ Vọng Giả đến rồi kia kìa!
- Trước tiên cứ làm loạn vùng Hải Vực này đã rồi có gì tính tiếp!
Trần Thư đảo mắt một vòng, trong lòng lập tức có một kế hoạch.
Ba người quay đầu lại nhìn hắn:
- Làm loạn bằng cách nào chứ?
- Đương nhiên là dựa vào nó rồi!
Trần Thư sờ Thỏ Không Gian ở bên cạnh, vẻ mặt của nó vô cùng gợi đòn thiếu đánh.
- Vù vù ~
Chỉ thấy nó đang cầm một củ cà rốt khổng lồ, sau đó chĩa thẳng lên trời rồi đâm, trông nó vô cùng hưng phấn.
Ba người A Lương lập tức cảm thấy cúc hoa chấn động rồi nhanh chóng kéo giãn khoảng cách ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận