Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1842: Hình như gặp được người trong nghề? (2)

Một ngày này.
Biên giới phía nam Hắc Châu.
Hai người Trần Thư bôi nước canh đặc biệt lên người, ngay lập tức khí tức thay đổi, tràn ngập tử vong chi khí.
- Thật sự có hiệu quả!
Vẻ mặt Trần Thư vui vẻ, trong lòng hiện lên sự hưng phấn.
- Tất nhiên, đường đường là Thực thần há có thể đùa giỡn?
Đại lực nhíu mày, nói:
- Chúng ta hẳn sẽ không bị phát hiện ra đâu nhỉ…
Dứt lời, hai người đi tới chỗ con rối tử thi, đối phương không hề xem bọn họ là mục tiêu công kích.
Cũng dễ hiểu, vì đối phương không có ý thức và thị giác, chỉ dựa vào khí tức để phân biệt, nên cho rằng Trần Thư hai người là đồng loại.
Mà con rối tử thi không nhận ra sự bất thường, tế đàn Thú Hoàng đương nhiên cũng sẽ không nhận ra.
- Cuối cùng cũng có thể thăm dò Hắc Châu đại lục…
Trần Thư liếm môi một cái, dường như nhìn thấy vàng từ trên trời rơi xuống.
Nửa ngày sau.
Hai người ung dung đi xuyên qua đám con rối tử thi, thỉnh thoảng quan sát tình huống xung quanh.
- Trần Bì, lâu lâu mới có chút thu hoạch, năng suất hơi thấp rồi đó…
Đại Lực cau mày nói:
- Không phải chúng ta đang đi nhặt rác đấy chứ?
Trong Hắc Châu đại lục, toàn bộ tài nguyên đều đã bị Tế Đàn Thú Hoàng lấy đi, hai người chỉ có thể tìm tài nguyên ở những điểm nhỏ lẻ rải rác, thực tế so với dự đoán hoàn toàn khác nhau.
- ...
Trần Thư dừng bước, nói:
- Thật sự không ổn.
Hắn đã quen việc thu thập tài nguyên số lượng lớn, từ lúc nào lại trở thành “nhặt mót ve chai” thế này?
- Có thể nghĩ cách khác không?
Đại Lực mở miệng nói:
- Đây không phải nghề cũ của ngươi ư?
- ...
Trần Thư gãi đầu, đưa mắt nhìn về phía hư ảnh trên không.
Hắn có thể khẳng định, bên trong Tử Vong Tế Đàn có vô số tài nguyên, nhưng vấn đề là hai Thú Hoàng đang canh giữ ở cửa thông đạo, hắn còn chưa tự tin để xông vào.
Đang lúc mãi suy nghĩ, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy lá cờ cũ nát ở phía xa xa.
- A? Là bộ lạc ở Hắc Châu?
Thần sắc hắn chấn động, trong mắt có chút hưng phấn.
Mặc dù chưa từng đến Hắc Châu nhưng hắn cũng có thể hiểu được thông tục cơ bản ở đây.
Dựa theo quy tắc ở Hắc Châu, chỉ có bộ lạc thực lực cường đại mới có thể cắm cờ. Đây rõ ràng là một bộ lạc có thực lực cường đại.
Rõ ràng, hai người đã đi tới di tích của một bộ lạc lớn.
- Đi! Bên trong có khả năng có đồ tốt!
Trần Thư liếm môi một cái, trong mắt tràn đầy hưng phấn.
Hai người hai ngựa chậm rãi đi về phía bộ lạc, bên trong đương nhiên không còn một ai, chỉ có những con rối tử thi đi qua đi lại.
Nhưng điều thất vọng chính là, vẫn không thu hoạch được gì.
Đừng nói đến khố phòng của bộ lạc, thậm chí cả mặt đất cũng bị đào bới lên ba mét, vừa nhìn đã biết là tội phạm làm.
Trần Thư nhíu mày, mắng:
- Không phải chứ, Thú Hoàng cũng phát điên rồi ư?
Đại Lực bên cạnh thâm sâu hỏi:
- Tại sao ngươi lại nói “cũng”?
- ...
Sắc mặt Trần Thư trì trệ, sau đó thở dài.
Hình như gặp được người trong nghề thì phải?
- Xem ra toàn bộ tài nguyên ở Hắc Châu đều đã bị vơ vét!
Đại Lực lắc đầu, chẳng trách Tử Vong Tế Đàn bắt đầu khuếch trương thế lực ra bên ngoài Hắc Châu đại lục.
- Xem ra chỉ có thể đến Tế Đàn thôi!
Trần Thư thở dài, trong lòng đã có quyết định.
Mà đúng lúc này, trong lòng Trần Thư chấn động, vội vã cùng với Đại Lực núp sau bụi cỏ.
Ầm ầm!
Những âm thanh chấn động vang lên từng hồi, trùng trùng điệp điệp xuất hiện những bóng người.
Hơn một trăm con rối tử thi trong tay mang những cái rương màu đen đi qua.
Mà trước hộp là một tượng quái vật, đứng yên không động đậy, nhưng con ngươi màu đỏ lại không ngừng chuyển động, xem xét tình huống xung quanh.
- Hửm?
Trần Thư hơi kinh hãi, nhưng sau đó trong lòng lại vui vẻ, hắn cảm thấy đã đến lúc đổi vận rồi…
- Vật liệt Hắc Ám hệ, vật liệu Độc Tố hệ, vật liệu Vong Linh hệ… tất cả đều là Bạch Ngân cấp!
Mũi Trần Thư khẽ động, trước tiên phải nhìn thấu xem xem trong những rương lớn màu đen này chứa thứ gì.
- ...
Đại Lực quay đầu nhìn lại, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Thiên phú tội phạm của ngươi lại tiến hóa đúng không?
Trước đây còn cần dùng mắt để nhìn, hiện tại cũng không cần đến mắt nữa?
Hắn mở miệng hỏi:
- Chúng ta nên làm gì đây?
- Cướp chứ sao… Không đúng… Thu thập tài nguyên thôi!
Trần Thư sờ Thỏ Không Gian bên cạnh.
Trên người của nó cũng bôi nước canh Đại Lực nấu, che giấu khí tức sinh mệnh, sẽ không bị con rối tử thi phát hiện ra.
Thỏ Không Gian nhận được mệnh lệnh, dùng Không Gian Bí Lực đi vào bên trong rương.
Chiếc rương nặng lên không ít, nhưng con rối tử thi không cảm nhận được, dĩ nhiên sẽ không nhận ra có điểm khác thường.
- Vù vù ~
Không Gian Thỏ ngửi ngửi vật liệu bên cạnh, nhanh chóng đóng gói toàn bộ mang đi.
Cứ như thế, rương thứ hai, rương thứ ba, thứ tư…
Chỉ ngắn ngủi trong mấy phút đồng hồ, tầm mười cái rương đều đã bị lấy đi, một chút vật liệu cũng không còn sót lại.
Mà những con rối tử thi vẫn đều đặn tiến về phía trước, cho dù chiếc rương có nặng hơn thế nào thì bước chân của chúng vẫn không thay đổi.
- Tạm biệt nhé!
Trần Thư nhìn về phía con rối tử thi, hiện lên ý cười
- Đại Lực, ta đã tìm ra biện pháp năng suất hơn rồi
Bạn cần đăng nhập để bình luận