Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1059: Vị tội phạm này, ngươi đã… bị bắt

Trần Thư lắc đầu, sau đó nói:
- Muốn ăn cướp ta à, đây quả thực là không hề tôn trọng nghề tội phạm một chút nào cả mà!
- ...
Mọi người đếm lại thu hoạch rồi thong thả đi đến một tiểu quốc gần đó, chuẩn bị đi máy bay trở lại Kinh Đô.
Giữa trưa ngày hôm sau, bốn người thành công đặt chân lên lục địa, nhưng trong mắt bọn họ vẫn luôn có sự cảnh giác.
Trần Thư trực tiếp ném một quả bom hạt nhân, nhốt hai vị Vương Cấp ngay trước mặt Liên minh Tự Do, không thể nghi ngờ đây chính là một loại hành động khiêu khích.
Tiểu Tinh lo lắng mà nói:
- Chúng ta sẽ không có chuyện gì đấy chứ?
- Không sao, bình tĩnh lại đi!
Vẻ mặt Trần Thư ung dung mà nói:
- Ta đã có phương án ứng phó rồi!
Vừa dứt lời, hắn lập tức móc điện thoại di động ra rồi dứt khoát gõ chữ:
- Tội phạm gặp nguy, nhanh đến cứu!
Sau khi chỉnh sửa xong, hắn trực tiếp gửi cho tất cả những người có trong danh sách liên lạc…
- ...
Khóe miệng mọi người giật giật. Đây chính là phương án ứng đối của ngươi đấy à?
Bây giờ mới đi cầu cứu thì e rằng chỉ có thể bảo người ta đến lấy tro cốt nữa mà thôi…
- Cứ yên tâm đi, tuyến đường này là do ta lựa chọn cẩn thận ra đấy!
Trần Thư cười cười, sau đó nói:
- Người của Liên minh Tự Do không tìm ra chúng ta được đâu!
Hắn vừa dứt lời thì một giọng nói vang lên từ phía sau bốn người bọn họ:
- Vị tội phạm này, ngươi đã… bị bắt!
- Hả?
Trần Thư chấn động. Sẽ không trùng hợp như vậy đấy chứ?
Hắn vừa mới an ủi ba người kia xong thì đã bị người ta tìm tới trước mặt luôn rồi à?
- Chạy!
Slime ngay lập tức phóng Trùng Phong ra rồi chạy về một hướng.
Một người trung niên mặc áo đen cưỡi Khế Ước Linh, trên tay phải có một phù hiệu đeo tay màu đen thêu hình một chiếc khiên.
Đây chính là Thủ Vọng Giả đến từ Liên minh Tự Do, cũng tương đương với Ngự Long Vệ của Hoa Quốc.
- Muốn chạy à?
Vẻ mặt nam tử bình thản, hoàn toàn không hề có ý định đuổi theo.
- Má nó, tìm ra nhanh như vậy sao?
Trần Thư thầm mắng, sau đó quay đầu thử nhìn thì lại nhìn thấy đối phương đang đứng bất động tại chỗ.
Cảnh tượng như vậy không những không làm cho hắn thả lỏng mà càng làm cho hắn cảnh giác thêm.
Đúng lúc này, vẻ mặt hắn chấn động, chỉ thấy ở đằng xa cũng có một nam tử mặc áo đen.
- Lại là Hoàng Kim Ngự Thú Sư nữa ư?
Trần Thư nhăn nhó mặt mày, lập tức điều khiển Slime chuyển hướng, nhưng đã quá muộn rồi.
Hai Hoàng Kim Ngự Thú Sư triệu hoán Khế Ước Linh của từng người ra rồi cùng xông tới, cắt đứt đường rút lui của bọn họ.
- Được rồi, nên kết thúc trò hề này tại đây thôi!
Một Thủ Vọng Giả bình thản mở miệng nói:
- Đi theo bọn ta trở lại và nhận lấy phán quyết của Liên minh!
- Ta là một công dân tốt, ngươi đang nói cái gì vậy?
Mặt mũi Trần Thư tràn đầy vô tội, dáng vẻ hoàn toàn nghe không hiểu người kia đang nói cái gì.
Nam tử trung niên nói tiếp:
- Hừ! Đừng có mà giả vờ giả vịt nữa! Liên minh vẫn luôn khóa chặt tung tích của các ngươi!
Trần Thư thấy hai người kia đã xác định thân phận của bọn họ thì không thể làm gì khác hơn là mở miệng hỏi:
- Xin hỏi một câu, ta đã phạm vào tội gì?
- ...
Lời này vừa được thốt ra thì hai người đều khẽ giật mình, ngược lại bị hỏi đến không biết làm sao.
Cấp trên chỉ bảo bọn họ bắt người chứ không nói cụ thể đối phương đã phạm vào tội gì cả.
Một lúc lâu sau, một người chậm rãi nói:
- Ném… Ném bom hạt nhân lung tung!
- ?
Khóe miệng Trần Thư giật giật mà nói:
- Pháp luật không ghi chép rõ ràng về việc này mà, hơn nữa ta cũng không gây ảnh hưởng gì đến lãnh thổ của Liên minh Tự Do cả. Các ngươi quản nhiều như vậy à?
- Bớt nói nhảm đi, Lam Tinh chính là nhà của chúng ta, tất cả mọi người đều có trách nhiệm bảo vệ Lam Tinh!
- ?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, hai người các ngươi cầm nhầm kịch bản rồi đúng không?
Sau đó, hắn thở dài mà nói:
- Chờ một chút! Ta xin nói thật!
- Hả? Cái gì?
- Thật ra ta không phải là kẻ chủ mưu!
Mặt mũi Trần Thư tràn đầy nghiêm túc mà nói:
- Tất cả chỉ là một cái bẫy do ta và Green gia tộc tạo ra mà thôi.
- Bẫy gì cơ?
- Trong Dị Không Gian có một tên Đại Chủ Giáo của Cứu Thế Giáo Hội, để bắt hắn ta, Viêm Vương của Green gia tộc đã bảo ta đóng Thông Đạo lại.
- Hả? Thật chứ?
Vẻ mặt hai Thủ Vọng Giả chấn động, đã loáng thoáng tin lời hắn nói.
Mấu chốt là Trần Thư tự biên tự diễn thật sự rất giống thật, hơn nữa biểu cảm còn rất tự nhiên, không tìm ra một sơ hở nào cả.
Trần Thư nói tiếp:
- Các ngươi nghĩ thử mà xem, một Bạch Ngân Cấp như ta thì làm sao có thể nổ nát Thông Đạo được cơ chứ?
- Không được, ngươi vẫn phải trở lại cùng với bọn ta, nếu chuyện đó là thật thì đương nhiên sẽ phán ngươi vô tội!
Mặc dù cả hai người đều đã tin vào câu chuyện hắn kể nhưng bọn họ vẫn không định cứ buông tha cho Trần Thư như thế.
Trần Thư nhíu mày, bất kể thế nào thì hắn cũng không thể bị bắt đi được. Ai mà biết những người của Liên minh Tự Do đang nghĩ cái quái gì chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận