Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 205: Tặng Đường thiếu một trận tuyết lở, thêm phần thú vị (2)

Phụ trách: Vô Tà Team
Ba người ngay lập tức bước lên lưng của Biến Dị Lôi Điểu.
Dường như cùng lúc đó, một cái đuôi khổng lồ vụt qua, Biến Dị Lôi Điểu cũng tránh đi một cách khó khăn.
- Phản ứng nhanh như vậy sao?
Đường Liệt hơi sững sờ, thế nhưng không biết rằng bọn họ đã sớm bị Tạ Tố Nam phát hiện.
- Đường thiếu, ngươi thế mà lại đánh lén!
Trần Thư nhếch mép cười, không ngờ rằng Đường Liệt lại gian xảo như vậy.
Theo như quy tắc của cuộc thi đấu, một khi xảy ra nguy hiểm sinh tử thì sẽ có Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp đến ra tay cứu giúp, và đồng thời bọn họ cũng sẽ bị loại.
Nguy hiểm sinh tử không đơn thuần chỉ là Hung Thú, mà cũng là mối quan hệ tranh đấu giữa các tiểu đội với nhau!
- Hừ! Ý thức về nguy hiểm cũng không tệ, lần sau ngươi sẽ không may mắn như vậy nữa đâu!
Đường Liệt thầm nghĩ đáng tiếc, nhưng cũng không sợ hãi Trần Thư.
Bọn họ có ba người, mà đối phương chỉ có một mình Trần Thư là có sức chiến đấu.
Chỉ cần tạm thời ngăn chặn được Slime thì Phong Hành Thú có thể trực tiếp tập kích ba người, ‘Phong Phược’ đặc biệt khắc chế Biến Dị Lôi Điểu đó.
- E rằng sẽ không có lần sau đâu!
Trần Thư đảo mắt một cái rồi nhếch mép cười:
- Tặng Đường thiếu một trận tuyết lở để thêm phần thú vị đi!
Rầm! Rầm! Rầm!
Chỉ thấy Slime từ bỏ cuộc truy sát Băng Tủy Giáp Trùng, bắt đầu toàn lực tấn công bên vách núi.
Tuyết trên vách núi rung động lã chã, giống như sắp rơi xuống vậy.
- Chết tiệt! Mẹ nhà ngươi!
Ba người Đường Liệt giật mình, ngay lập tức chạy về hướng khác.
Trong chốc lát, tuyết trên đỉnh núi bắt đầu trượt xuống, tốc độ càng ngày càng nhanh, kéo theo tuyết ở bốn phía rồi lan tràn ra mấy đỉnh núi xung quanh.
Đúng là xuất hiện một trận tuyết lở!
Rầm rầm rầm!
Âm thanh vô cùng khủng khiếp của sự sụp đổ vang lên, cả người Trần Thư đều chấn động, hắn lập tức thu hồi Slime lại.
Giữa trời đất dường như chỉ có tiếng nổ vang, tuyết rơi càng ngày càng nhiều và bắt đầu trượt xuống.
Trần Thư cũng không ngờ rằng sẽ gây ra động tĩnh lớn đến như vậy.
Trên thực tế, cứ cách mấy năm, Hàn Băng Hạp Cốc sẽ xuất hiện một trận tuyết lở lớn.
Bây giờ thời gian đã gần kề, Trần Thư chỉ là hơi đi trước một chút thôi…
- Mẹ nó, ta biết ngay là con hàng này không làm được chuyện gì tốt mà!
Trên không trung, Thẩm Vô Song đứng trên một tảng Băng Loan lớn, nhìn xuống trận tuyết lở bên dưới.
Hắc Bạch Cự Mãng chỉ là Khế Ước Linh mang tính Phòng Ngự, lực chiến đấu thật sự của hắn ta đến từ Khế Ước Linh đầu tiên trên người: Băng Loan cấp S!
- Xem ra lại có người bị đào thải rồi!
Thẩm Vô Song chỉ nhìn xuống phía dưới, không hề quan tâm, trách nhiệm của hắn là bảo vệ an nguy cho ba người Trần Thư.
Nhưng thân là kẻ đầu têu thì làm sao có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn được chứ?
Chỉ thấy tốc độ của Lôi Điểu rất đáng kinh ngạc, chở ba người rời xa vùng đất rắc rối dưới chân họ.
Vẻ mặt Vương Vân hoảng hốt lo sợ, nói:
- Chết tiệt! Đường thiếu nói thế nào đây?
- Còn nói thế nào nữa? Mẹ nó ta dùng miệng để nói!
Đường Liệt cũng hoảng sợ một trận, lớn tiếng kêu lên:
- Cứu mạng với!
Phong Hành Thú của hắn ta và Biến Dị Lôi Điểu khác nhau, căn bản là không ngồi được ba người, chỉ cần một người bị đào thải là tiểu đội liền kết thúc.
Ở phía xa có một Ngự Thú Đoàn với quy mô sáu người.
Một người trung niên chửi ầm lên:
- Chết tiệt! Hôm nay tuyệt đối không phải lúc tuyết lở. Tên sao chổi nào đánh trước vậy hả!
- Mau tìm hang động trên vách núi đi!
Ngự Thú Đoàn ngay lập tức hành động. Hàn Băng Hạp Cốc trên vách núi có vô số hang động, phần lớn đều là nơi Hung Thú cư trú.
Chỉ cần có thể trốn đi trước khi trận tuyết lở ập xuống thì tất nhiên sẽ không sao.
Mượn sức mạnh lớn của Khế Ước Linh, sau đó tuyết sẽ có thể bị phá vỡ dễ dàng.
Nhưng nếu không tìm thấy hang động thì khó khăn rồi.
Với sức mạnh của trận tuyết lở, người bình thường cũng sẽ bị cuốn theo ngay, nếu không may sẽ chết tại chỗ, còn nếu may mắn thì rơi vào trạng thái hôn mê, từ đó không thể triệu hồi Khế Ước Linh được nữa.
Ngự Thú Đoàn thường mạo hiểm ở Hàn Băng Hạp Cốc đều cực kì có kinh nghiệm, lần lượt tìm thấy các hang động trên vách núi gần đấy.
Nhưng các học sinh lớp đặc huấn thì không biết xử lý như thế nào.
Nhìn trận tuyết lở với uy lực khủng bố như vậy, Đường thiếu chỉ nói một câu:
- Mẹ nhà ngươi!
Trấn Linh Quân luôn đi theo sau ba người họ đã ra tay và giải cứu.
Ngoại trừ tiểu đội của Đường Liệt thì những tiểu đội ba người khác cũng đều bị đào thải.
Một trận tuyết lở của Trần Thư đã trực tiếp đào thải một nửa người…
...
Ba người đến vùng đất an toàn bên ngoài.
Hắt xì!
Trần Thư không nhịn được hắt xì hơi một cái, hắn nói:
- Chết tiệt, cơ thể của ta sao lại kém như vậy chứ?
Bên tai của Tạ Tố Nam vẫn còn y nguyên tiếng rầm vang của trận tuyết lở.
Hắn nói nhỏ:
- Ta cảm thấy là có quá nhiều người mắng ngươi đó!
Từ Tinh Tinh gật đầu đầy đồng cảm.
- ...
Trần Thư cũng không ngờ rằng sẽ tạo thành tình thế lớn như vậy, hắn nói:
- Người có tội chính là bông tuyết, không liên quan gì đến ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận