Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 335: Đừng hoảng, để ta ném thức ăn cho ngươi (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu có bất trắc gì, cự ưng của hắn chỉ cần chạy nhanh hơn Lôi Điểu của đối phương là được.
Một con Khế Ước Linh cấp tám nho nhỏ, có thể so với Khế Ước Linh hắc thiết của ta sao?
Tần Xuyên thở dài, đang muốn tiến lên.
- Tần Xuyên, ngươi ở ngoài sương mù, cần phải không cho một con hung thú nào chạy thoát.
Phương Tư thần sắc quyết đoán, dẫn đầu xông vào trong sương mù dày đặc.
Tiết Tử Minh do dự một lát, cũng theo sát phía sau.
Lúc trước Băng Sương Long đã tra xét rồi, trong sương mù xuất hiện hung thú.
Ba người đi vào sâu bên trong, quả nhiên tìm được một thông đạo không gian loại nhỏ.
Ở một đầu khác của thông đạo, truyền đến tiếng rít gào đáng sợ, chính là khí tức của Bạch Ngân Lĩnh Chủ.
Phương Tư thu lại hai Khế Ước Linh hệ rồng, đợi làm lạnh kêu gọi kết thúc.
Hai người sắp tiến vào dị không gian, nàng ta cần tùy thời có thể kêu gọi Khế Ước Linh ra để giữ mạng.
Nếu hiện tại có hung thú hàng lâm, hai người tất nhiên sẽ gặp phải nguy hiểm.
Tác dụng của Tiết Tử Minh được thể hiện ra.
Hắn nhướn mày, không ngờ hai người lại tin tưởng hắn như vậy.
Phương Tư hiện tại có thể nói là đã không có sức chiến đấu, nếu hắn có địch ý, chỉ sợ hai người sẽ không chống đỡ được.
Thần sắc hai người thong dong, yên lặng chờ đợi, căn bản không lo lắng Tiết Tử Minh sẽ ra tay.
Thời điểm mấu chốt, chỉ cần không ngốc bức, đều biết phân rõ bên nào nặng bên nào nhẹ.
Huống chi Trần Thư có thể kêu gọi Sử Lai Mỗ màu vàng, một khi nuốt dược tề nổi điên, chống lại Khế Ước Linh cấp Hắc Thiết hoàn toàn là chuyện vô cùng đơn giản.
Lôi Điểu biến dị cũng đợi kết thúc làm lạnh kỹ năng của bản thân, cần phải bảo đảm trạng thái toàn thịnh.
Một lúc sau, Lôi Điểu biến dị cất cánh, bay tới vị trí cửa thông đạo.
- Đợi đã! Các ngươi điên rồi à?
Tâm thần Tiết Tử Minh chấn động, cho rằng hai người chỉ là chuẩn bị canh giữ ở cửa thông đạo.
Ai ngờ lại trực tiếp đi tới dị không gian?
Hai người cũng không quay đầu lại, đạp Lôi Điểu biến dị, đến gần cửa thông đạo.
- Mẹ nó! Đúng là kẻ điên không muốn sống!
Tiết Tử Minh lầm bầm:
- Lúc trước ta không ngờ lại chủ động khiêu khích bọn họ…
Một lát sau, thần sắc của hắn lại trở nên kiên định, nói:
- Ta cũng muốn nhìn xem các ngươi sẽ làm gì!
Ngay sau đó, hắn và hai Khế Ước Linh canh giữ ở cửa thông đạo.
- Đúng là kích thích!
Trần Thư song quyền song quyền, dường như đã có thể cảm nhận được khí tức nóng rực trong dị không gian.
Trong mắt hắn có vẻ hưng phấn và kích động, giống như là một phần tử khủng bố.
Dựa theo phân tích của Thẩm Vô Song, dị không gian mới ít nhất đều là cấp bậc nguy hiểm.
Trần Thư nhếch miệng cười, nói nhỏ:
- Nam Giang Hãn Phỉ ta lại sắp mở khóa thành tựu nhân sinh mới rồi.
Kỹ năng của Lôi Điểu biến dị được khai hỏa toàn bộ, trực tiếp thẳng tiến không lùi, bước vào trong thông đạo.
Tầm nhìn của hai người nhấp nhoáng, trong nháy mắt đã tới một không gian khác.
Khí tức nóng rực phả vào mặt, không khí hanh khô khiến người ta cực kỳ khó chịu, cùng với cảm giác sặc sụa.
Bọn họ không có thời gian để thích ứng với hoàn cảnh mới, Lôi Điểu biến dị trong nháy mắt đã giương cánh bay cao.
Trong phút chốc, vô số tiếng gầm rú đáng sợ đan vào nhau, cao chót vót, khiến người ta tâm sinh kinh hãi.
Lúc này Trần Thư mới bắt đầu quan sát hoàn cảnh chung quanh.
Quả nhiên là dị không gian loại hình núi lửa!
Chỉ thấy từng ngọn núi trụi lủi liên miên nhấp nhô, chỉ có thảm thực vật hệ hỏa lưa thưa bao phủ. Trên miệng núi không ngừng bốc ra khí tức vô cùng nóng cháy, ngay cả bầu trời cũng giống như được phủ lên màu lửa đỏ.
Mà ở phía dưới hai người, vô số hung thú đang ngửa mặt lên trời rít gào, muốn ăn sống nuốt tươi hai người một chim.
- Mẹ kiếp! Nhiều hung thú thế!
Trần Thư lập tức lấy ra dược tề màu xám, trong mắt có vẻ nóng lòng muốn thử.
- Không được, nơi này quá gần cửa thông đạo, sẽ lan đến Lam Tinh, chúng ta cũng chưa chắc có thể thoát thân!
Phương Tư lập tức giơ tay lên, ngăn cản ‘Phá thiên tài’ trước mắt!
Trần Thư gật đầu nói:
- Ta hoàn toàn đồng ý!
Đáp ứng thống khoái như vậy à?
Phương Tư nhíu mày, chỉ thấy ánh mắt Trần Thư nhìn về phía xa xa, trên mặt tràn ngập quang mang tham lam, còn thiếu mỗi nước chảy nước miếng.
- Hả?
Nàng ta thuận theo ánh mắt Trần Thư nhìn lại, chỉ thấy trên ngọn núi xa xa không ngờ sinh trưởng từng đống dược liệu hệ hỏa quý giá.
- Hỏa Linh Hoa, Liệt Hỏa Quả Thực, Sí Viêm Đằng…
Hai mắt Trần Thư lấp lánh sáng, thân thể thậm chí hơi run run.
- Xa như vậy mà ngươi con mẹ nó cũng có thể nhìn rõ? Hơn nữa còn có thể nhận ra từng cái.
Mắt Phương Tư trợn trừng, ngươi cũng quá thái quá rồi.
Trong phút chốc, một cái đuôi màu lửa đỏ quét tới.
Lôi Điểu biến dị né qua, trong mắt có vẻ sợ hãi.
Trong lòng hai người cả kinh, đồng loạt nhìn về phía hung thú quần phía dưới.
Chỉ thấy một con cự tích (thằn lằn khổng lồ) thân thể to lớn, cả người được lân giáp đỏ rực bao phủ đang nhìn tới, trong mắt có vẻ thờ ơ và hung lệ.
- Bạch Ngân Lĩnh Chủ! Chạy trước đã.
Trần Thư vỗ vỗ Lôi Điểu biến dị, hai người lập tức lao vào sâu trong không gian.
Gừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận