Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1259: Nếu như là ta, ta sẽ lấy đao mà đập thật mạnh!

- Vậy ta phải về nhà trước một chuyến.
- Đúng rồi, Bộ trưởng, sao ta gọi điện cho ngươi không được?
- Tín hiệu ở tỉnh Nam Thương bị ảnh hưởng, từ từ mới ổn định được.
- Được rồi.
Trần Thư không quay đầu lại, rời đi cao ốc chính phủ cùng Tiểu Tinh, chạy thẳng tới thành phố Nam Giang.
...
Thành phố Nam Giang, tiểu khu An Cư.
Trần Thư cùng Tiểu Tinh sau khi trở lại thành phố Nam Giang thì tách nhau ra, ai về nhà nấy.
Hắn đi tới cửa, đang tính gõ cửa, tựa hồ là nghĩ tới điều gì.
- Hây, hây!
Không gian bên cạnh tan vỡ, Thỏ Không Gian chui ra một cái đầu hai tròng mắt của nó động một cái, thả cho Trần Thư một luồng Không Gian Bí Lực!
Trong nháy mắt, Trần Thư biến mất tại chỗ, đi tới trong phòng khách.
Cha Trần Bình đang nhàn nhã ngồi ở trên ghế sa lon xem ti vi, liếc mắt một chút đã thấy một bóng đen.
- Có thú dữ?!
Vẻ mặt lão chấn động mạnh, trong nháy mắt cầm túi phân urê ném qua.
- Hả?
Trần Thư chỉ cảm thấy một mảnh bóng tối tấn công tới, còn chưa kịp khôi phục như cũ từ trong trạng thái thuấn di. Nhưng thân thể hắn đã theo bản năng lùi lại hai bước, tránh khỏi tập kích.
- Cha, là ta!
Trong lòng Trần Thư thở phào nhẹ nhõm, mở miệng nói:
- Cái gì gọi là thú dữ chứ!
Vẻ mặt hắn không nói nên lời, ở bên ngoài bị người ta nhầm thành Husky, ở nhà lại bị nói thành thú dữ, có còn mặt mũi của người vô địch thế giới hay không chứ?
- Con trai?
Trần Bình lúc này mới phản ứng lại, nói:
- Con sao lại đột nhiên xuất hiện? Cha còn tưởng rằng là thú dữ xâm phạm đấy!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, nói:
- Cha, người dùng cái này để đối phó thú dữ à?
Ánh mắt của hắn có hơi cổ quái, mặc dù thừa nhận đồ chơi này là một thần khí, nhưng chỉ có thể đối với nhân loại thôi…
- Con trai trở lại à?
Trong phòng ngủ, mẹ nghe tiếng đi ra, trong ánh mắt tràn đầy kích động.
- Mẹ, con đã về!
Trần Thư khẽ mỉm cười, thay phiên nhau ôm hai người.
Ba người ngồi ở trên ghế sa lon, thần thái Trần Thư cực kỳ phấn chấn, giải thích cuộc so tài thế giới mà mình vừa trải qua.
Hai người Trần Bình nghe cực kỳ nồng nhiệt chăm chú, khóe miệng có nụ cười thản nhiên.
Một giờ sau.
Trần Thư đang giải thích đến thời điểm mình hành hung Lâm Hàn thì bị Trần Bình cắt đứt.
- Cha nói này con trai, cái này là con không được rồi, ai lại dùng túi phân urê trùm người ta chứ!
Trần Bình vỗ vai hắn một cái, giọng có một chút trách cứ.
- Cha, đây không phải là ta vạn bất đắc dĩ sao…
Trần Thư cúi đầu lẩm bẩm, chẳng lẽ mình thật sự có chút quá đáng?
- Nếu như là ta…
Trần Bình lời nói thành khẩn:
- Trực tiếp lấy đao đâm!
- ???
Trần Thư lập tức ngây ngẩn, đây chính là chỗ mà ta không đúng sao?
- Một cái tội phạm, nói cái gì võ đức với hắn ta chứ, đánh trước nói sau!
Trần Bình mở miệng nói:
- Một phần tử phá hoại có uy lực gì đâu?
- Ách…
Trần Thư gãi đầu một cái, thật ra thì hắn muốn nói, túi phân urê càng biến thái hơn so với đao mổ heo…
- Được rồi, hai người ngày ngày nói chuyện gì vậy!
Mẹ đứng dậy nói:
- Con trai, có đói không, mẹ đi nấu ít đồ cho con.
- Cũng bình thường, con không có quá đói…
Trần Thư mở miệng nói:
- Trước khi về, con đã đi ăn rồi.
- Bên ngoài có thể ăn được cái gì tốt lành đâu?
Cha Trần Bình lắc đầu một cái, nói:
- Cho con trai ta cả một cái giò heo đi.
- ...
Trần Thư mở miệng nói:
- Mẹ, làm chút thức ăn là được rồi, con ăn nhiều thịt Quân Vương quá, có chút không tiêu hóa được.
- Hả?
Cha Trần Bình ngây ngẩn một chút, nói:
- Thịt gì cơ?
Ban đầu lão đã cho Trần Thư một cái kỹ năng Bạch Ngân Quân Vương, dĩ nhiên là biết Quân Vương là thú dữ đẳng cấp gì.
- Chỉ là thịt thú thông thường mà cha.
Trần Thư nhún vai một cái, để cho Thỏ Không Gian ném ra một cục thịt máu me to, bên trên có hương thơm mát nhàn nhạt thoang thoảng.
Đùng đùng đùng!
Trong nháy mắt, con Tiểu Hồng Ngư trong hồ cá xa xa đung đưa đuôi cá, trực tiếp nhảy ra ngoài từ trong nước.
Cặp mắt nó có khát vọng, không ngừng tiến về hướng cục thịt.
Nhưng tiếc là tốc độ thật sự là quá chậm…
- Chuyên tâm như vậy sao?
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, bỏ Tiểu Hồng Ngư vào lại trong hồ cá.
- Đồ chơi này cũng không phải là cho ngươi ăn.
Vừa nói, hắn bỏ cục thịt vào trong tủ lạnh, nói:
- Cha mẹ, thời điểm hai người muốn ăn, có thể nấu, nhưng nhớ lấy chỉ có thể ăn một chút thôi.
- Thật là Quân Vương?
Cha Trần Bình trợn to hai mắt, chỉ cảm thấy đống thịt máu me mới vừa rồi còn cao cấp hơn so với Bạch Ngân Quân Vương.
- Dĩ nhiên, cơm nước của người vô địch thế giới khẳng định không bình thường đâu!
Trần Thư khẽ mỉm cười, nói:
- Thật ra thì ăn cũng không có vị đặc sắc lắm…
- Con à, con sẽ không giống ông nội con đấy chứ, sẽ không đánh cướp người nào đâu con nhỉ?
- ...
Trần Thư đầu đầy hắc tuyến, nói:
- Cha, người suy nghĩ gì đấy, đấy là phần thưởng của cuộc thi, hơn nữa con cũng sẽ không đánh cướp ai bao giờ.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt!
Trong lòng Trần Bình thở phào một hơi, nói:
- Nếu thật sự có chuyện gì, chúng ta trước tiên chỉ có thể chạy trốn.
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận