Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 308: Coi cái này thành vật phẩm chăm sóc sức khỏe luôn à?

- Trần Bì, đi cùng ta một chuyến!
Ba người ra khỏi nhà, đi dạo bên trong tiểu khu.
Gió đêm khẽ thổi qua, nhưng mang theo một loại cảm giác lạnh lẽo. Hình như khí hậu lúc này đã đến thời điểm lạnh nhất trong năm rồi.
Trần Thư và Trương Đại Lực không nhịn được mà rùng mình một cái.
Trần Thư mở miệng nói ra:
- Mắc cái gì mà lạnh như vậy chứ?
Trương Đại Lực ở một bên gật đầu liên tục, hoàn toàn biểu thị tán thành, hai chân cũng run rẩy lẩy bẩy.
- Có một loại nhớ nhung gọi là mỏi mắt chờ mong, có một loại lạnh lẽo tên là quên mặc quần thu. Hai người các ngươi có thể tôn trọng mùa đông một chút được không vậy?
Phương Tư mở miệng nói, đồng thời lấy một bình dược tề từ trong túi xách ra rồi đưa nó cho Trần Thư, nàng ta nói:
- Cầm lấy cái này đi! Coi như là lão tỷ tặng quà mừng năm mới cho ngươi!
Vẻ mặt Trần Thư khẽ giật mình, nhận lấy bình dược tề rồi quan sát.
Phía trên không có bất kỳ nhãn hiệu nào, chỉ có một hàng chữ: Số ID 003!
- Phương Tư tỷ, ngươi lấy được từ nhà máy đen nào thế?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nhìn dược tề màu đen trong bình, không khỏi có chút hoài nghi.
Phương Tư vỗ lên đầu của hắn rồi nói:
- Cái gì mà nhà máy đen! Đây là Hoa Hạ học phủ đặc biệt nghiên cứu ra đó, uống nhanh đi!
- Ồ!
Dứt lời, Trần Thư liền trực tiếp mở bình dược tề ra, chuẩn bị uống một hơi cạn sạch.
- Hình như bệnh của ngươi nặng lắm rồi đấy!
Phương Tư trừng mắt một cái, bước lên ngăn đối phương lại.
- Cái này là cho Khế Ước Linh uống, ngươi uống thứ này làm gì?
Lần đầu tiên nàng nhìn thấy một người không hợp thói thường như vậy, không lẽ định coi nó như sản phẩm chăm sóc sức khỏe mà sử dụng luôn à?
- Ầy… Ta còn tưởng rằng nó giúp nâng cao sức khỏe…
Trần Thư phản ứng lại, suy nghĩ của hắn vừa động, không gian bên cạnh đột nhiên vỡ tan, một đôi mắt to ngốc nghếch xuất hiện.
Hắn trực tiếp đổ hết dược tề vào trong miệng của Slime.
Trong nháy mắt, Slime đã lâm vào trạng thái ngủ say, hiển nhiên là dược tề đã phát huy tác dụng.
Trần Thư dường như nhớ ra cái gì đó, hắn mở miệng hỏi:
- Đúng rồi, dược tề này dùng để làm gì vạy?
Phương Tư nói:
- Đại khái có thể tăng toàn bộ thuộc tính lên 10%, nhưng phải cần tiêu hóa cả đêm mới được.
Tinh thần Trần Thư chấn động, toàn bộ thuộc tính?
Hắn còn cho rằng là một loại dược tề nho nhỏ nào đấy nên không quá coi trọng, nhưng không nghĩ tới thế mà lại tăng lên toàn bộ thuộc tính, cái này tương đương với việc trực tiếp tăng lên 10% chiến lực rồi còn gì.
Không cần nghĩ cũng biết, loại thuốc này cho dù là ở Hoa Hạ học phủ đi nữa cũng đều vô cùng quý giá.
Trần Thư cảm động nói:
- Phương Tư tỷ, ta…
Phương Tư khoát tay áo:
- Cố gắng thi đại học là được rồi, đừng để người ta coi thường!
- Không phải, ý của ta là, có thể bán sỉ hay không? Ta muốn mở một công ty! Có một sản phẩm bá đạo như vậy, chẳng phải là có thể trực tiếp thống lĩnh thị trường dược tề rồi hay sao?
Hai mắt Trần Thư sáng lên, hắn đã tưởng tượng được cuộc sống tốt đẹp trong tương lai rồi.
- Ngươi đúng là không bình thường chút nào!
Phương Tư giơ ngón tay cái lên. Loại nguyên vật liệu này cực kỳ trân quý, người bình thường không có khả năng sử dụng được, nếu không thì quốc gia đã sớm thúc đẩy nó ra ngoài.
Ngươi thì hay rồi, suy nghĩ đầu tiên thế mà lại là muốn xưng bá trên thị trường…
- Trần Bì, ta cũng có đồ muốn tặng cho ngươi!
Trương Đại Lực ở một bên mở miệng nói, lấy từ trong túi ra một túi bánh bao lớn.
- Ể… Là bữa sáng ngày mai hả? Bao giờ về ta sẽ lập tức hâm nóng ăn.
Trần Thư nhận túi rồi lấy một cái ra.
- Nhân bánh là gì đấy?
- Ngươi nếm thử một chút là biết.
Trần Thư cắn một cái, hai mắt lập tức trừng lớn, trong nháy mắt đã phun miếng bánh vừa cắn xong ra ngoài.
Nó khó ăn đến mức khiến Trần Thư hoài nghi mình đang ăn phân…
- Cái mẹ gì đây? Ẩm thực đen tối à!
- Ta còn cho là cái gì ngươi cũng ăn được.
Trương Đại Lực cười cười, giải thích:
- Cái này là dành cho Slime ăn, gọi là Đại Lực Bánh Bao! Mỗi ngày ăn một cái, ăn liên tục trong một tháng thì có thể tăng khoảng 2% sức mạnh.
- Một tháng một liệu trình à?
Trần Thư thả cái bánh bao đã cắn về túi rồi nói
- Được đó nha Đại Lực, nửa năm thôi mà đã học được cách làm thức ăn cho Ngự Thú rồi cơ đấy?
Trương Đại Lực thở dài, nói:
- Chỉ biết mỗi cái này thôi.
Thời gian nửa năm, hắn ta không làm cái gì cả, toàn bộ thời gian đều dùng để làm bánh bao.
Chiếu theo lẽ thường mà nói thì trong vòng một tháng, thức ăn của Ngự Thú sẽ không có cách nào nhìn thấy hiệu quả được, cần phải dùng lâu dài.
Nhưng đại học Linh Trù vẫn luôn nghiên cứu cách làm thế nào để thức ăn có thể nhanh chóng phát huy hiệu quả. Các giáo sư trong trường đại học đều muốn cho địa vị của Linh Trù tăng cao, có thể sánh ngang với Luyện Dược Sư.
Thật ra cả hai đều có hiệu quả như nhau, mượn kỹ xảo và thủ pháp, dung hợp đủ loại vật liệu để có thể sáng tạo ra đồ vật giúp Khế Ước Linh gia tăng thực lực. Chẳng qua là một bên thì có nguyên vật liệu là thảo dược, một bên là thịt hung thú mà thôi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận