Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1326: Kết thành mối thù, không đội trời chung

Nhưng chỉ cần là Bạch Ngân Cấp ngự thú sư, đều có tinh thần phòng ngự, có thể miễn dịch với tất cả các trạng thái trái chiều và các kỹ năng tinh thần đánh đến. Đây là một loại năng lực tự vệ của ngự thú sư, lúc đầu Trần Thư còn cố ý hỏi Tần Thiên và Liễu Phong về tinh thần phòng ngự.
Muốn phá được tinh thần phòng ngự của Trần Thư cũng mất kha khá thời gian.
Nhưng Khương Thần không vội bởi vì hắn ta cảm thấy mình còn rất nhiều thời gian…
Ục! Ục!
Nhưng đúng vào lúc này, hắn ta khẽ biến sắc, bụng phát ra âm thanh bất thường.
Trần Thư vui mừng trong lòng, ngoài mặt vẫn bình tĩnh nói.
- Học trưởng, dù có giữ bí mật cũng không cần nói bằng tiếng bụng chứ, ta không nghe hiểu ngôn ngữ này.
- ...
Khương Thần giật giật khóe miệng, tiếng bụng cái quái gì vậy!
Hắn ta còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, khuôn mặt lại biến sắc thêm lần nữa, đồng thời trong bụng lại phát ra âm thanh như tiếng sấm rền.
- Học trưởng, chẳng lẽ chiêu này chính là thiên lôi chấn trong truyền thuyết sao, hình bất động ý động trước?
- Nhà vệ sinh…
Khương Thần không rảnh nói chuyện vớ vẩn với Trần Thư, hắn ta vội vàng chạy ra khỏi phòng làm việc, cưỡng ép cắt đứt kỹ năng của mình.
Lạch cạch!
Nó bạo lực đẩy cửa ra, chạy thẳng về phía nhà vệ sinh.
- Tiểu Khương…
Tần Thiên đang định mở miệng nói chuyện, Khương Thần lại không thèm để ý tới, chỉ để lại bóng lưng vội vàng chạy đi.
Lão cũng vội vàng nhìn vào bên trong phòng làm việc, hỏi Trần Thư.
- Trần Bì, tiểu tử ngươi vừa làm cái gì vậy?
Trần Thư khoanh tay trước ngực, bình tĩnh đi ra, trả lời Trần Thiên.
- Ta chẳng qua chỉ là tặng cho nó một tấm thẻ chiến thần mà thôi!
- Thẻ chiến thần gì cơ?
- Chiến thần phun!
- ...
Tần Thiên lập tức trợn to hai mắt nói.
- Không phải ngươi…
Lão chỉ cả thấy đầu mình không thể hiểu nổi cái ý nghĩ này, tên này lại cho người ta trực tiếp uống thuốc xổ?
Nhưng một giây sau đó, lão cảm thấy có chút khó hiểu hỏi lại.
- Không đúng lắm, nếu như nó thật sự là hung thú, thuốc xổ này của ngươi mới có thể có tác dụng đúng không?
- Chắc chắn rồi!
Trần Thư cười toét miệng nói tiếp.
- Ban đầu khi thi vào đại học, [Liệt Dương Sơn Khâu] cũng là vì ta nên mới bị đổi thành Đại Tiện Sơn Khâu.
- ...
Tần Thiên hơi ngẩn ra, sau đó nhớ lại những chuyện lúc trước của Trần Thư, không nghĩ tới chuyện ở Liệt Dương Sơn Khâu đúng là do tên này gây ra.
- Hiệu trưởng, người giúp việc của ngươi đã đến chưa?
Trần Thư cười toét miệng nói tiếp.
- Nó sắp sửa không chống đỡ nổi rồi!
- Đương nhiên là đến rồi.
Tần Thiên gật đầu nói tiếp.
- Chỉ là vì phòng ngừa bị phát hiện nên đều ẩn nấp hết cả rồi.
- Vậy thì tốt!
Trong mắt Trần Thư ẩn chứa ý cười biến thái, hắn lẩm bẩm.
- Để nó phun! Để nó phun!
- ...
Khóe miệng Tần Thiên co rút, hung thú này muốn tự tìm đường chết dưới tay tội phạm Nam Giang, thật sự là bị khắc chế.
Ngay lúc này này, trong một cánh cửa nhà vệ sinh.
Rầm rầm rầm!
m thanh đinh tai nhức óc vang lên khắp nhà vệ sinh khiến người ta vô cùng nghi ngờ bên trong đang phá dỡ một công trình xây dựng nào đó.
- Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó!
Hai mắt Khương Thần ứ máu, gân xanh gần như sắp vỡ tung rồi.
Bây giờ nó chỉ có một loại cảm giác đầu nó giống như sắp bị kéo ra ngoài đến nơi rồi…
Không chỉ thân thể khó chịu, điều khiến nó thống khổ hơn nữa là chính tâm trạng của nó.
Là một Linh Hồn Hình Hung Thú có thói quen ưa sạch sẽ, nó thực sự không thể chịu nổi sự dơ bẩn này, sự tra tấn về tinh thần đã khiến nó có chút không chịu nổi.
Bản thể của nó vốn là thể rỗng, từ xưa đến nay không bao giờ dính một chút bụi trần của thế gian, vì tiếp cận Trần Thư, chỉ có thể biến thành nhân loại thực thể.
Nhưng thật không ngờ rằng mới vừa gặp mặt, đã trực tiếp bị chịu sự khuất nhục đến như vậy…
- Chén trà đó rốt cuộc là cái quái gì vậy?
Hai tay nó nắm chặt, thậm chí móng tay còn đâm vào da thịt, chảy ra một vết máu nhàn nhạt.
Vì đề phòng xuất hiện sơ hở, nó đã mô phỏng bản thể của Khương Thần một trăm phần trăm, sẽ không có Ngự Thú Sư nào có thể tra ra được.
Mặc dù đối phương là người thường, nhưng thường xuyên rèn luyện, tố chất thân thể không hề yếu kém. Không ngờ rằng trước liều thuốc xổ của tội phạm, vậy mà lộ ra vẻ bất kham như vậy…
Ầm ầm ầm!
Lại nửa giờ liên tục ném pháo nữa trôi qua.
Sắc mặt Khương Thần tái nhợt, đầu có chút tê dại, thậm chí nó còn cảm thấy cơ vòng của nó có lẽ đã bị phế mất rồi…
Đây thực sự là điều mà con người có thể tiếp nhận được sao?
Đôi mắt của nó vô hồn, lẩm bẩm:
- Ta thật sự không được rồi…
Trong nháy mắt, thân thể Khương Thần xuất hiện một sự biến hóa kỳ quái, dường như có chút trong suốt.
Cơ chế bảo vệ theo bản năng của nó sắp biến đổi thành hình dạng của hung thú rồi.
- Hả?
Một giây tiếp theo, nó tỉnh táo lại, vẫn tiếp tục miễn cưỡng duy trì hình dạng con người.
Tần Thiên đang ở bên ngoài, một khi nó biến thành hung thú, tất nhiên sẽ bị bại lộ ngay, kế hoạch kia cũng sẽ hoàn toàn thất bại…
Bạn cần đăng nhập để bình luận