Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1811: Là nhân sĩ chuyên nghiệp làm (2)

(*) Đen ăn đen (黑吃黑: hēi chī hēi): chỉ hành động không đúng luật như dùng vũ lực, ép buộc, các biện pháp cưỡng bức để đàn áp người kia.
Trần Thư nhìn xuống, hắng giọng một cái, sử dụng phù hiệu của Ngự Long Vệ để khuếch đại giọng nói của mình:
- Người bên dưới nghe đây, tội phạm Nam Giang đích thân tới thị sát công việc, chủ động mở khố phòng, tiếp nhận kiểm tra!
- Mở khố phòng, tiếp nhận kiểm tra…
...
Đám người ở dưới doanh địa sững sờ.
Thời loạn như vậy, vẫn đến thị sát công việc?
Hơn nữa nhà ai thị sát công việc lại tới khố phòng trước đây?
- Grào!
Một con Sư tử kim sắc, hai cánh sau lưng bay lên không trung, trên đó có một con Hoàng kim Ngự Thú Sư.
Mà nhìn ngũ quan trên khuôn mặt, rõ ràng là một tên đến từ Liên Minh Tự do.
- Trần Thư, ngươi đến làm gì?
Vẻ mặt hắn ta cảnh giác, trong lòng đã có chút dự cảm không lành.
Tin tức về việc doanh địa An Lâm bị hủy diệt vẫn chưa truyền đến phương Bắc, dù sao thì việc liên lạc trong thời loạn đã mất đi hiệu lực, mà người may mắn còn sống sót lại đa số là những Thập Hoang Giả, không thể có khả năng đến phương Bắc mật báo nhanh như vậy được.
Trần Thư thờ ơ nói:
- Bên trên phái ta đi khảo sát công việc, ngươi điếc sao?
...
Nam tử trong lòng giận dữ nhưng cũng không để lộ ra ngoài mà chỉ cười nói:
Tội phạm Nam Giang đến đây, chúng ta đương nhiên hoan nghênh, ngài là người có thâm niên trong ngành, nếu có ý kiến đóng góp cứ nêu ra!
- Ừm…
Trần Thư gật đầu một cái, nhất là câu “thâm niên trong ngành” khiến hắn tương đối hưởng thụ.
Cuối cùng cũng có người thừa nhận hắn ta là một tội phạm chuyên nghiệp.
...
- Ngươi không tệ, tương lai sẽ xán lạn!
Hắn nhìn về phía nam tử cười nói:
- Không giống thủ lĩnh doanh địa An Lâm doanh, cứ một mực muốn tìm chỗ chết!
- !!
Thần sắc nam tử hơi thay đổi, ngay lập tức hắn ta nghe ra thông điệp từ lời nói của Trần Thư:
Doanh địa An Lâm mất rồi!
Trong phút chốc, Tử Vong Hỏa Trụ khủng bố phun ra ngoài, không khí xung quanh biến dạng.
Ngươi?!
Hắn ta hét lên dữ dội, để cho Khế Ước Linh của mình đứng chắn ở phía trước.
Đồng thời, không chút do dự, hắn ta cưỡi con sư tử Kim Sắc chạy trốn về phía xa, tình nguyện bỏ lại tài nguyên ở doanh địa.
Nếu là kẻ phản bội, có thể sẽ bị đại thủ lĩnh thanh toán, nhưng nếu như không chạy ngay bây giờ, sẽ chết chắc…
Trần Thư nhướng mày nói:
- Thông minh vậy? Vậy ta càng không để cho ngươi đi.
Vù vù!
Trong nháy mắt, Thỏ Không Gian thuấn di đến trước mặt nam tử, đồng thời chạm vào mông hắn ta, lấy ra một củ cà rốt khổng lồ, nở nụ cười xấu xa nhìn đối phương.
Rầm rầm rầm!
Lúc này, có người nhìn thấy xung quanh Trần Thư không có Khế Ước Linh bảo hộ, lập tức tung ra kỹ năng, muốn trực tiếp tự mình giải quyết Ngự Thú Sư.
Tuy nhiên, nháy mắt hắn thuấn di trở lại miệng của Tiểu Hoàng.
Grào grào!
Husky kêu lên một tiếng, nhìn xuống doanh địa bên dưới và bắt đầu thanh tràng …
Chưa đầy năm phút, doanh địa đã đầy xác chết, tất cả tài nguyên trong đó đã bị vơ vét sạch.
Đồng thời, Trần Thư không dừng lại, đi thẳng đến doanh địa tiếp theo …
Ba ngày sau.
Trần Thư lục soát hai doanh địa một lần nữa.
Nhiều doanh địa đã mất liên lạc, cuối cùng những doanh địa còn lại cũng biết được điều đó.
...
Tàn tích của doanh địa An Lâm.
Nơi đây đã trở thành một nơi chết chóc, không có một sinh vật nào tồn tại.
Các Ngự Thú Sư về cơ bản đã bị Trần Thư chém giết, và những Thập Hoang Giả cũng trốn thoát chạy ra ngoài.
Những kẻ đào tẩu nghiễm nhiên trở thành kẻ phản bội, không dám ở trong doanh địa nữa, e sợ bị đại thủ lĩnh thanh toán.
Đúng lúc này cổng của doanh địa bị gió thổi mở ra.
Một tên mang mặt nạ màu đen bước vào doanh đị.
Nhìn mọi thứ trước mắt, ánh mắt lạnh lùng có chút sát khí, rồi tiến sâu vào trong doanh địa.
Mười phút sau.
Hắn ta đi xung quanh doanh địa một vòng, thần sắc của hắn ta càng trở nên lạnh lùng.
- Không còn một chút dấu tích, là nhân sĩ chuyên nghiệp làm…
Nam tử nhìn về phía chân trời và lạnh lùng nói:
- Là Cứu Thế Giáo Hội … hay là Thánh Ngự Hội?
- Cuồng Loạn Tinh Diệp, Thần Hỏa Hoa, Nguyệt Ảnh Trần Thổ…
Trần Thư đang ngồi trên đầu Tiểu Hoàng, mặt tràn đầy hưng phấn kiểm tra vật tư mình tịch thu được.
Hắn tự lẩm bẩm:
- Tổng cộng gần sáu mươi triệu vật tư…Trong đó còn có lượng lớn tài nguyên cơ bản…
Bởi vì doanh địa trước đó vừa giao nộp tài nguyên cho đại thủ lĩnh, bằng không còn nhiều hơn nữa.
- Làm việc này còn nhanh hơn nhiệm vụ nữa?
Trần Thư nhếch miệng, nghĩ đến còn có mười nơi đóng quân chờ lấy hắn đi thị sát công việc, trong lòng không khỏi có chút xúc động…
Đại Lực bên cạnh nói:
- Trần Bì, có phải chúng ta đang tự kéo thêm kẻ thù không?
- Vấn đề không lớn.
Trần Thư nhún vai nói:
- Đợi kẻ thù tìm tới, ta đã mạnh lên rồi, vừa hay có thể cướp một vài thứ từ trong tay bọn họ.
- ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận